Đấu Phá Thương Khung

Chương 1487 : Thiên cảnh đại viên mãn

Ngày đăng: 13:50 19/04/20


"Tách! Tách!"



Quang đoàn linh hồn dao động chậm rãi tạo ra từng tiếng thanh thúy như bong bóng nước bị vỡ rồi hóa thành từng luồng linh hồn lực tinh thuần dị thường, liên tục rót vào trong linh hồn Tiêu Viêm.



Dưới sự quán chú này, linh hồn Tiêu Viêm đã thành hình làm vẻ mặt hắn có phần mơ hồ say mê. Được căn nguyên linh hồn bao bọc, hắn cảm giác linh hồn của mình như được ngâm trong một vầng hào quang ấm áp, tựa như thai nhi trong bụng mẹ vậy.



Thoạt nhìn lại, tầng tầng linh hồn kỳ dị nhàn nhạt yên lặng bao phủ lên linh hồn Tiêu Viêm. Khi mơ hồ quan sát, nó giống như bóng người thật, rất ư thần kỳ.



Vầng hào quang linh hồn ẩn chứa sức mạnh căn nguyên linh hồn cực kỳ khủng bố. Căn nguyên lực này do Nhân Điện rút ra hơn trăm vạn linh hồn thể mới ngưng tụ được, ẩn chứa căn nguyên mênh mông, cho dù là Tiêu Viêm cũng cảm giác mình rất nhỏ bé.



"Roẹt roẹt!!!"



Tiêu Viêm càng hút nhiều căn nguyên, linh hồn hắn lại càng tăng lên mạnh mẽ. Từng gợn sóng vô hình lấy Tiêu Viêm làm trung tâm khuếch tán ra. Dao động vô hình này làm cho phương viên nghìn trượng xung quanh ngọn núi trở nên yên tĩnh. Trong chốc lát, hết thảy sinh linh núi rừng đều cảm thấy được uy áp từ sâu trong linh hồn. Dưới uy áp này, dù là ma thú hung hãn nhất cũng phải nơm nớp lo sợ, quỳ rạp xuốngmặt đất, không dám phát ra một tiếng gầm nào.



"Viu~!"



Lần tu luyện này, Tiêu Viêm đã gây nên động tĩnh không nhỏ. Dao động kia tuy vô hình nhưng lại phát ra uy áp không thể kháng cự. Sau khi dao động khuếch tán không lâu thì cường giả Tinh Vẫn Các đã phát hiện ra. Từng thân ảnh vội vàng thoáng hiện đến, nhưng khi bọn họ vừa tới đỉnh núi nghìn trượng nọ thì ai nấy đều cảm nhận được ý thức bản thân bị mê muội một cách mãnh liệt, thân hình không ổn định, hơn nữa có dấu hiệu muốn rơi xuống. Ngay lập tức, trong lòng đa số cường giả đều dấy lên một sự kinh hãi, vội vàng chuyển thân về phía sau, đợi đến khi rời khỏi ngọn núi hơn ngàn trượng kia mới cảm giác khá hơn. Tất cả đều dùng ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về ngọn núi đầy mây mù ở phía xa kia.



"Linh hồn lực của người này thật sự ngày càng kinh khủng!"




Đám người Dược lão biết rằng lần tu luyện này của Tiêu Viêm sắp chuẩn bị kết thúc.



Hai ngày trôi qua, đám người Dược lão vẫn đang chờ đợi…



Trên đỉnh núi, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng, trước mặt là một thân thể đang bị vầng hào quang như thủy tinh mềm mại kỳ dị bao bọc, gương mặt của thân ảnh này giống Tiêu Viêm như đúc.



Tại đây, vầng sáng căn nguyên linh hồn tựa thủy tinh khổng lồ vốn lớn chừng nữa trượng, hiện giờ chỉ còn khoảng nửa cái đầu đang phiêu tán ra từng luồng căn nguyên linh hồn lực tinh thuần …



"Ô!"



Nhân ảnh thủy tinh như được điêu khắc, không chút sứt mẻ. Một hồi lâu, Tiêu Viêm mở miệng bùng phát ra một luồng hấp lực, vầng sáng linh hồn to bằng nửa đầu người nhất thời lướt tới tồi hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong miệng "Tiêu Viêm thủy tinh".



"Ầm~!"



Lúc chùm sáng linh hồn tiến vào trong miệng "Tiêu Viêm thủy tinh" thì thân hình Tiêu Viêm đột nhiên chấn động phát ra quang mang chói mắt. Một luồng dao động vô hình như thức tỉnh cả đất trời bùng ra từ thể nội rồi ùn ùn thổi quét xung quanh!



Giờ khắc này, trên bầu trời mây đen dày đặc, sấm sét giăng đầy!!!