Đấu Phá Thương Khung
Chương 1521 : Mưa gió nổi lên
Ngày đăng: 13:50 19/04/20
"Tiêu Viêm ca ca, Thạch Tộc biến mất, Cổ Tộc chắc chắn bị tác động không nhỏ, bởi vậy muội muốn về trước xem sao."
Trên một ngọn núi, Tiêu Viêm nhìn về chân trời phía Tây Bắc, trong lòng vang lên tiếng nói nhẹ nhàng của Huân Nhi hôm trước, thoáng có chút buồn bã. Tất nhiên là hắn hiểu, Huân Nhi đi theo hắn mất tích hai năm sẽ làm Cổ Tộc chấn động rất lớn, về tình về lý đều nên quay về xem xét, huống chi còn có cả việc của Thạch Tộc.
"Huân Nhi, ta đáp ứng muội, nhất định sẽ tới Cổ Tộc cầu hôn. Hãy chờ ta."
Bàn tay Tiêu Viêm khẽ huơ lên, giống như bắt lấy bóng hình xinh đẹp kia. Một lát sau, Tiêu Viêm nhanh chóng thu liễm cảm xúc trong lòng, đôi mắt từ từ nheo lại. Trên đường đi, hắn cũng đã hiểu rõ tình huống hiện tại giữa Thiên Phủ Liên Minh và Hồn Điện. Cuộc chiến giữa hai bên vượt qua dự liệu của hắn, gần như đạt tới tình trạng là không chết không ngừng. Hồn Điện đã hủy đi không ít thành thị của liên minh, mà liên minh cũng phá hủy không ít phân điện của Hồn Điện. Trừ những người đứng đầu chân chính của hai bên còn giằng co thì cơ bản có thể dùng từ giết đến đỏ mắt để hình dung.
Đương nhiên, Tiêu Viêm không có ý kiến gì với với loại tình huống này. Hắn với Hồn Điện, Hồn Tộc cũng là không chết không thôi, hơn nữa còn không có gì có thể điều tiết. Hắn cũng đã từng nghĩ tới cảnh này, chỉ là không đoán được sẽ tới nhanh và hung mãnh như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Hai hổ đánh nhau chắc chắn có thương vong. Hồn Điện lần này bị tổn thất nặng, với tính tình của bọn hắn, nhất định sẽ không để yên. nhưng hiện giờ liên minh không chỉ có Tiêu Thần tổ tiên tọa trấn, còn có vị lão tổ Đan Tháp âm thầm che chở, cho dù tên Điện chủ của Hồn Điện kia có kiêu ngạo đến cỡ nào, cũng không dám trực tiếp chém giết. Nhưng mà phía sau Hồn Điện còn có Hồn Tộc, bọn hắn chắc chắn sẽ không đứng nhìn Hồn Tộc bị hủy trong tay Thiên Phủ Liên Minh."
Ánh mắt Tiêu Viêm lóe sáng, tuy rằng lâu không xuất thế, nhưng chỉ cần kết hợp với một số tin tình báo đạt được thì không khó để suy luận ra một số chuyện.
"Có lẽ đã tới lúc ra tay thật sự với Hồn Điện rồi! Năm đó các ngươi huyết tẩy Tiêu gia ta, thiếu chút nữa đoạn đi huyết mạch của Tiêu gia ta. Hiện giờ, đã đến lúc nợ máu trả bằng máu."
Tiêu Viêm từ từ xiết chặt tay, trong con ngươi hiện lên lửa giận, một cỗ hàn ý âm trầm lặng yên xuất hiện. Thân hình khẽ động, không gian có chút vặn vẹo, Tiêu Viêm quỷ dị biến mất.
Nghe Đan Tháp Đại trưởng lão phân tích, trong đại điện trở nên trầm mặc. Tuy nói hiện giờ Thiên Phủ Liên Minh phát triển rất mạnh, nhưng số lượng cường giả đỉnh phong lại chỉ có thể miễn cưỡng chống lại Hồn Điện mà thôi. Nhưng lúc này đây, loại chênh lệch này, trực tiếp bị Hồn Tộc dập nát.
"Tới lúc đó, để cho ta cùng Tiểu Y Tiêu, Thải Lân ba người liên thủ, thử xem có thể chế trụ Điện chủ Hồn Điện hay không." Dược lão vẻ mặt trầm ngâm, một lát sau mở miệng nói.
Nghe vậy, Đan Tháp Đại trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu. Không nói tới ba người bọn họ có thể chế trụ Điện chủ Hồn Điện đã đạt tới Ngũ Tinh Đấu Thánh hay không. Cho dù có thể miễn cưỡng kiềm chế, thì số lượng Đấu Thánh của hai bên cũng trở nên chênh lệch nhiều hơn. Nếu đám Đấu Thánh của Hồn Điện tiến vào được sẽ tạo thành đả kích mang tính hủy diệt đối với quân Liên minh.
"Nếu có Tử Nghiên tiểu thư ở đây thì cũng không cần đau đầu như vậy." Một người khẽ thở dài nói. Tử Nghiên là một trợ lực rất lớn, nhưng dù sao chuyện của bộ tộc Thái Hư Cổ Long vẫn chưa xong. Tam đại long vương bị thương nhưng chạy trốn được, trở thành một tai họa ngầm. Nàng phải tọa trấn Đông Long Đảo, cho tới khi tam đảo kia hoàn toàn bị diệt trừ.
Trong đại điện lại chìm vào im lặng. Đến bây giờ, mọi người mới phát hiện, hóa ra, trong lúc bất tri bất giác, một hồi mưa bão đã dần dần bao phủ lên Liên minh. Hơn nữa, trong lúc này đây, nếu xảy ra chuyện gì thì mọi cố gắng trước kia đều như nước chảy ra biển đông.
"Hồn Điện điện chủ." Đan Tháp Đại trưởng lão chần chờ một chút, rốt cuộc cắn răng, đứng dậy. Nhưng mà còn chưa kịp nói hết câu thì một tiếng cười sang sảng vang lên tiếp lời, khiến cho mọi người đang ngồi đây đều chấn động mạnh mẽ.
"Giao cho ta đi."
Ở góc đại điện, hai mắt Tiêu Thần chợt mở, trên gương mặt già nua chậm rãi hiện lên nụ cười vui mừng.