Đấu Phá Thương Khung
Chương 1527 : Cục diện cân bằng
Ngày đăng: 13:50 19/04/20
Tiếng thét đầy uy lực trong miệng Tiêu Thần khiến cho trong đầu của Tiêu Viêm khi nghe thấy lúc này cũng kịch liệt run rẩy.
Đây là một loại cảm giác kì dị từ sâu bên trong huyết mạch truyền ra khắp các nơi trong cơ thể hắn, làm cho linh hồn của hắn cũng cảm thấy một chút rung động,
Loại cảm giác đó chính là một sự kiêu hãnh của một chủng tộc đã từng đứng trên đỉnh của cả đại lục này.
Mặc dù hôm nay chủng tộc suy bại nhưng sự kiêu ngạo này vẫn như cũ, được chôn dấu thật sâu tận bên trong huyết mạch.
Tại cái thời kỳ Tiêu Tộc cường thịnh nhất thì không có người nào dám mạo phạm đến uy nghiêm của bọn họ.
Cho dù là Hồn tộc cũng chỉ giống như một loại độc xà âm thầm ẩn núp, rồi sau đó chờ đợi lúc đối thù yếu đuối nhất mà tung ra một kích trí mạng mà thôi!
"Những lời này thì Tiêu tộc đã không còn tư cách để nói nữa rồi!" Hồn Ma lão nhân cúi đầu xuống, ánh mắt âm tàn giống như rắn rết mà nhìn chằm chằm vào Huyết Phủ Tiêu Thần đang nắm chặt cự phủ mà nói một cách châm chọc.
" Cho dù là Tiêu Tộc hiện tại đã suy tàn, nhưng loại tạp chủng như ngươi cũng không có tư cách để bình luận!"
Tiêu Thần ánh mắt âm hàn đến đáng sợ, bàn chân ông dẫm mạnh lên trên mặt đất, thân hình lóe lên thì đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Hồn Ma lão nhân. Cùng lúc đó, Huyết sắc phủ đầu khổng lồ giống như thần ma đang tức giận mà phách thiên trảm địa*, cuồng bạo chém xuống Hồn Ma lão nhân.
*Chém trời chặt đất.
"Lão phu có tư cách hay không thì ngươi cứ đến thử thì khắc biết!" Đối mặt với thế công vô cùng mạnh mẽ của Tiêu Thần thì Hồn Ma lão nhân cũng chỉ cười nhạt một tiếng. Tay áo lão khẽ vung lên, hơn mười đạo sâm bạch sắc cốt liên* liền nhanh chóng phóng ra, cùng với hắc vụ lúc trước tổ hợp lại với nhau tạo thành một tấm lưới màu trắng, tùy tiện để cho cự phủ điên cuồng bổ xuống.
*Sâm bạch sắc: trắng đục - Cốt liên: dây xích bằng xương người.
"Xèo... xèo…"
Khi cự phủ đánh vào phía trên thân lưới thì lực đạo mạnh mẽ nhanh chóng biến mất, mà tốc độ rơi xuống của nó cũng càng ngày càng chậm, giống như lâm vào một vũng bùn sâu vô cùng vậy. Đến cuối cùng, khi cự phủ cách trán của Hồn Ma lão nhân nửa xích thì không thể nào tiến thêm được nữa, giống như là bị định trụ vậy.
"Huyết Phủ Tiêu Thần, chả có gì hay ho cả!"
"Bọn họ đi ra rồi!"
Nhìn thấy hai đạo thân ảnh lướt ra từ trong không gian thông đạo, tức thời bên trong sơn mạch liên tục vang lên những tiếng kinh hô.
"Hắc hắc, lão quỷ thật sự là có vài phần bản lĩnh!" Hồn Thiên Mạch sau khi lùi vài trăm bước thì cũng đã ổn định thân hình mà lơ lửng trên không. Nhìn từ phía ngoài thì cũng không thấy hắn có phần chật vật nào cả, thậm chí y phục cũng không bị rách một mảy. Tuy nhiên, đám cường giả như Tiêu Viêm đều có thể nhận ra rằng đấu khí trong cơ thể lão gia hỏa kia lại tiêu hao đến một tình trạng vô cùng kinh khủng. Từ đó, có thể suy ra được rằng cuộc chiến ở bên trong không gian kia cực kỳ thảm liệt.
Xa xa, Đan Tháp lão tổ cũng chỉ cười nhạt một tiếng, không nói một lời.
"Thiên Mạch trưởng lão, kết quả như thế nào vậy?"
"Tiền bối, kết quả như thế nào?"
Ở phía dưới, Điện chủ Hồn điện cùng Tiêu Viêm hầu như đồng thời mở miệng hỏi. Kết quả chiến đấu của hai người này đối với kết quả cuối cùng của cuộc chiến hôm nay là vô cùng quan trọng.
Nghe thấy thế, Hồn Thiên Mạch và Đan Tháp lão tổ đều hơi hơi tần ngần một lúc. Cả hai liếc nhau một cái rồi nói: "Coi như là hòa đi..!!"
Thực lực của hai người cũng chênh lệch không nhiều. Nếu thật sự tử chiến thì thật sự có thể phân ra thắng bại, nhưng hiển nhiên hai người đều không để khả năng đó xảy ra.
Nghe thấy thế thì Điện chủ Hồn điện lẫn Tiêu Viêm cùng hơi giật mình. Tiêu Viêm thì cảm thấy không sao còn lão kia lại nhíu nhíu mày, hiển nhiên là hắn không hài lòng với kết quả này.
"Đừng có không biết đủ!" Bị lão quái này nhúng tay vào, có được kết quả hòa đã là khá tốt rồi.
Hồn Thiên Mạch hạ thân hình xuống bên cạnh Điện chủ Hồn điện nhàn nhạt nói một câu, rồi có chút trầm mặc. Sắc mặt lão ta thoáng có chút âm tình bất định nhưng sau đó, lão ta ngẩng đầu nhìn về phía vị đồng tử kia mà lẩm bẩm: "Không nghĩ được rằng hắn lại tiến đến một bước kia, có lẽ tộc trưởng sẽ có hứng thú đối với hắn!"
Điện chủ Hồn điện cũng không nghe thấy thanh âm thì thào của Hồn Thiên Mạch. Y cười khổ một tiếng rồi sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía cuộc chiến của Hồn Ma lão nhân và Tiêu Thần đang càng ngày càng thảm liệt kia mà khẽ thở dài: "Chỉ cần Hồn Ma lão nhân có thể thắng được trận này thì đại cục trên cơ bản đã có thể phân định!"
Nghe được lời của hắn thì Hồn Thiên Mạch cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía cuộc chiến kia, lông mày hắn nhíu nhíu lại, sau đó lắc đầu rồi lại âm trầm nói: "Có chút khó khăn!"