Đấu Phá Thương Khung
Chương 1545 : Đánh chết
Ngày đăng: 13:51 19/04/20
Huyết châu từ trong hư không gào thét bay ra, cuối cùng va chạm với Tiêu Viêm dưới ánh mắt của mọi người. Trong tích tắc, trong lòng chúng nhân đều rung động mạnh mẽ.
"Không một ai có thể ngăn trở bước tiến của Bổn vương!"
Đôi mắt đỏ ngầu của Bắc Long Vương nhìn trừng trừng nơi xảy ra va chạm, tiếng cười cuồng vọng vang khắp chiến trường. Nhưng tiếng cười của hắn chưa dứt lại đột nhiên ngừng lại, giống như bị bóp chặt yết hầu.
"Xèo xèo…"
Dưới ánh mắt kinh hãi lẫn vẻ không thể tin nổi của Bắc Long Vương, sắc mặt Tiêu Viêm vẫn bình tĩnh. Từng cơn sóng lửa màu hồng phấn như thực chất từ trong lòng bàn tay hắn khuếch tán ra. Ở vị trí trung tâm của cơn sóng lửa ấy, chính là viên Long Hồn Châu khủng khiếp mang theo mùi máu vô cùng tanh tưởi. Nhưng giờ phút này, này viên huyết châu ẩn chứa huyết tinh chi khí đó đã bị Tịnh Liên Yêu Hỏa tinh lọc, nhanh chóng mòn dần đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Làm sao có thể? Đây rốt cuộc là loại dị hỏa nào?" Nhìn huyết châu chậm rãi xoay tròn trong lòng bàn tay của Tiêu Viêm, không nổ tung ra mà lại đang mòn dần, Bắc Long Vương tức thời gào lên. Khi huyết châu rơi vào trong tay Tiêu Viêm, cảm ứng giữa hắn hắn và vật kia liền bị chặt đứt.
"Tịnh Liên Yêu Hỏa, tịnh hóa vạn vật! Cho dù là linh hồn cũng có thể tịnh hóa!" Màu hồng phấn trong suốt ẩn hiện, bàn tay Tiêu Viêm chậm rãi giơ lên. Sau đó, một ngọn lửa màu hồng phấn ầm ầm tuôn ra, quấn quanh huyết châu rồi nhanh chóng tịnh hóa huyết khí trong đó.
"Tịnh Liên Yêu Hỏa? Tên tiểu tử này làm sao có thể có được Tịnh Liên Yêu Hỏa chứ?" Con ngươi Bắc Long Vương đột nhiên co rút lại. Cho dù đang nổi giận điên cuồng nhưng trong lòng hắn lại xuất hiện cảm giác lạnh giá. Danh tiếng của Tịnh Liên Yêu Hỏa, mặc dù trong những năm nay Thái Hư Cổ Long nhất tộc chưa từng xuất hiện tại Trung Châu, nhưng hắn vẫn không xa lạ gì.
Tiêu Viêm cũng không để ý tới sự kinh hãi của Bắc Long Vương. Ngọn lửa trong tay bốc lên, bàn tay chậm rãi phẩy một cái thì bóng người bé nhỏ đã hiện ra trong quang cầu màu hồng phấn mà xuất hiện trong tay nó chính là viên huyết châu lúc trước. Nhưng chẳng qua, huyết khí trong đó hiện giờ đã bị Tiêu Viêm tịnh hóa hoàn toàn mà hơn nữa, hắn cũng cảm ứng được một số tàn hồn bên trong. Đó chính là tàn hồn của Cổ Long tộc nhân đã bị Bắc Long Vương cắn nuốt.
"Những người ở trong này thỉnh cầu ta trả lại nó cho ngươi!" Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn về phía Bắc Long Vương, khẽ mỉm cười rồi chợt cong ngón tay búng ra, viên châu cỡ đầu người đột nhiên bạo phát. Nhưng lần này, mục tiêu của nó lại chuyển thành Bắc Long Vương.
Lúc này, Tiêu Viêm đương nhiên không thèm lưỡng bại câu thương với hắn. Hư ảnh khổng lồ nhanh chóng hiện lên bên ngoài cơ thể. Hoàng Tuyền Thiên Nộ bùng lên bao bọc xung quanh thân thể Bắc Long Vương rồi đánh thẳng vào sâu trong linh hồn, khiến linh hồn của Bắc Long Vương vô cùng đau đớn. Thân thể đang bành trướng cũng nhanh chóng nhỏ lại. Tới khi hắn áp chế được sự đau đớn tới từ linh hồn thì chợt cảm thấy sau gáy phát lạnh, bàn tay của Tiêu Viêm không biết từ khi nào đã chụp được thiên linh cái.
"Đừng giết ta! Ngươi thắng, ngươi thắng! Tam đại long đảo, ta có thể mặc kệ! Sau này ta không còn là Bắc Long Vương nữa!"
Khi bàn tay của Tiêu Viêm chộp vào thiên linh cái, thân thể của Bắc Long Vương trở nên cứng đờ trong nháy mắt, miệng liên tục gào to.
"Ha ha, ngươi thay đổi cũng rất nhanh đó!" Tiêu Viêm cười nói và híp mắt nhìn vị Bắc Long Vương trước mặt.
"Tha cho ta! Sau này ta tuyệt đối không xuất hiện trước mắt các ngươi!" Bắc Long Vương giơ tay lên, ánh mắt đỏ tươi thoáng lóe sáng.
"Chủ ý không tệ! Bất quá giết ngươi càng bớt đi một mối họa!"
Tiêu Viêm khẽ mỉm cười rồi chớp mắt một cái. Nụ cười hắn vụt tắt trong nháy mắt và sắc mặt lại trở nên lạnh lẽo. Lòng bàn tay ấn mạnh tạo thành một luồng lực nóng bỏng xuyên vào đầu Bắc Long Vương nhanh như chớp. Nó tàn phá não bộ Bắc Long Vương đến long trời lở đất, thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị nhiệt độ kinh khủng của Tịnh Liên Yêu Hỏa thiêu rụi rồi nhanh chóng bốc hơi.
Trong không gian, Tiêu Viêm mặt không chút đổi sắc rút tay về, mà thân thể Bắc Long Vương đã giống như một bãi bùn nhão rũ xuống chầm chậm. Nắm tay siết chặt cũng từ từ lỏng ra, lộ bên trong có hai hạt châu nhiễm tanh mùi máu ẩn chứa một loại năng lượng đầy rẫy cuồng bạo.
Toàn trường trở nên yên tĩnh. Ánh mắt mọi người đều mở to lưu lại hình ảnh Bắc Long Vương vừa chết mà ai nấy đều thở dài. Thủ đoạn Bắc Long Vương tuy rằng tàn nhẫn nhưng cũng có thể coi là một kiêu hùng. Có điều sau này, thanh danh vị kiêu hùng của Cổ Long nhất tộc ấy e rằng sẽ không được lưu lại một cách tốt đẹp.
Thân ảnh trong suốt của Tiêu Viêm cũng dần dần nhạt đi, chợt lần nữa biến về nguyên hình. Sắc mặt hắn đã tái nhợt, sau đó đưa mắt nhìn về thân thể Bắc Long Vương trong tay rồi nhíu mày suy nghĩ. Thân thể này quả thật là một bảo bối không tệ…