Đấu Phá Thương Khung

Chương 1571 : Xin tí lửa!

Ngày đăng: 13:51 19/04/20


Ầm… Ầm!!



Sấm sét nổ vang liên miên không dứt trong không gian, mỗi một tiếng nổ đại diện cho một vị cường giả trong Dược Tộc đã nổ tan xương nát thịt. Dưới sự tấn công của năng lượng cuồng bạo này, cho dù là linh hồn cũng không thể sót lại…



Đoàn người Tiêu Viêm thi triển tốc độ tối đa, điên cuồng lao về khu vực có nhiều tiếng nổ tự bạo nhất. Nơi đó phong ấn đã bị nổ tung, xuất hiện khe nứt không gian, có cơ may trốn thoát. Đi sau đám người Tiêu Viêm là những cường giả từ thế lực khác, bọn họ hiểu, trong hoàn cảnh hỗn loạn này, nếu chỉ dựa vào thực lực tự thân thì không thể nào chạy trốn được.



Bất quá mục tiêu của Hồn tộc là tàn sát tất cả sinh linh trong Dược giới, cho nên không thể nào dễ dàng cho đám người Tiêu Viêm chạy thoát. Khi bọn họ vừa đi chuyển thì vô số sinh vật thôn linh, cùng cường giả trong hồn tộc lập tức lao tới bao vây cả bọn.



Nhìn vô số người lao tới từ bốn phương tám hướng, sắc mặt Tiêu Viêm cũng hơi đổi, nhưng vừa định ra tay thì Thần Nông lão nhân phía sau đã giơ cây dược thảo quải trượng lên, nhất thời biển lửa lục sắc hóa thành vô số cây đại thụ to lớn, những cây đó bắt đầu quấn lấy những bóng người đang lao tới, như dây leo vậy.



Có Thần Nông lão nhân ra tay giúp đỡ, Tiêu Viêm khẽ thở ra nhẹ nhõm, mang theo đám người Dược Lão, Dược Thiên lại tăng tốc.



"Hư Vô đại nhân, mau ngăn tên Tiêu Viêm kia lại! Hắn đang giữ trong tay một khối Đà Xá Cổ Đế Ngọc!"



Nhìn đám người Tiêu Viêm đang cật lực lao đi, hơn nữa khoảng cách tới khe nứt kia càng lúc càng gần, Hồn Hư Tử vốn đang dây dưa với đám người Vạn Hỏa trưởng lão vội vàng hô lên.



"Hừ, ngươi nghĩ bổn tọa có ba đầu sáu tay chắc…"



Nghe được tiếng quát của Hồn Hư Tử, Hư Vô Thôn Viêm khẽ hừ lạnh, thanh âm có vẻ không vui.



Nghe vậy Hồn Hư Tử xấu hổ cười cười, Hư Vô Thôn Viêm mặc dù là người có thực lực mạnh nhất tại đây, nhưng hắn vừa phải phân thần củng cố phong ấn trong không gian, lúc trước khi đại chiến còn bị tàn hồn Dược Đế đả thương, giờ còn phân thân thành vô số Thôn Linh, làm gì còn năng lực quản việc khác nữa?



"Vậy thì giao cho lão phu! Hồn Kính, lão quỷ Dược Đan này giao cho ngươi. Lực lượng của một mình ngươi mà muốn ngăn cản hai chúng ta à, đúng là nằm mơ nói mộng…



Trên bầu trời, một trong Tứ Thánh Ma của Hồn Tộc - Hồn Diễm cười lạnh, ánh mắt trào phúng liếc về Dược Đan đang điên cuồng tấn công. Tàn ảnh lão khẽ lóe lên đã thoát ly vòng chiến, sau đó tựa như diều hâu bay tới đám người Tiêu Viêm.



"Tiêu Viêm, hắc hắc, cái tên này cũng không xa lạ với lão phu. Bên trong Hồn Tộc có không ít lời đồn về ngươi, nếu không phải trong tộc có nhiệm vụ quan trọng thì lão phu đã sớm đi bắt ngươi rồi. Nhiều năm qua, người có thể làm cho Hồn Tộc ta liên tiếp kinh ngạc như vậy chỉ có mình ngươi mà thôi!"




"Hừ, quả nhiên còn có chút thủ đoạn. Bất quá nếu đây là con bài tẩy của ngươi, vậy ngoan ngoãn đem Đà Xá Cổ Đế Ngọc giao ra đây, lão phu còn có thể cho ngươi chết không đau đớn!"



Cơn lốc lửa đó quét ngang cả thiên địa, nhưng tiếng nói lạnh như băng của Hồn Diễm vẫn chậm rãi vang lền từ trong cơn lốc. Nhìn vào, mọi người chỉ thấy tuy bên trong cơn lốc, có vô số hắc khí ngăn chặn cơn lốc, mà giữa đám hắc khí đó là Hồn Diễm đang tiêu sái lơ lửng trên không, y phục lão bay phấp phới, khuôn mặt âm trầm lạnh lẽo.



Nhìn thấy Hồn Diễm không hề bị tổn thương gì, mặt Tiêu Viêm hơi biến sắc. Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng cả hủy diệt hỏa thể lẫn hủy diệt hỏa liên, không ngờ như vậy cũng không đả thương được Hồn Diễm, Thất Tinh Đấu Thánh hậu kỳ quả nhiên vô cùng khủng bố.



"Khí tức của lão gia hỏa kia có chút không ổn định, xem ra một kích vừa rồi đã tạo cho hắn một ít thương tổn, nhưng muốn làm hắn bị thương nặng, còn chưa đủ…"



Thần Nông lão nhân trầm trọng thốt.



"Tiêu Viêm, chúng ta phải mau chóng thoát thân, bằng không một khi cường giả trong Dược Tộc chết hết, chúng ta cũng khó trốn!"



Dược Lão trầm giọng. Nguồn: https://truyenfull.vn



Tiêu Viêm khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về Hồn Diễm nơi xa đang cười lạnh, đột nhiên thở dài, trầm giọng:



"Thần Nông tiền bối, Dược Thiên, hai vị mau đem dị hỏa tạm thời chuyển qua ta!"



Nghe vậy, Thần Nông lão nhân cùng Dược Thiên hơi ngẩn người, nhưng cũng không hỏi nhiều. Thần Nông lão nhân vốn có tính tình rộng rãi, bàn tay vung lên thì dược liệu quải trượng đã rơi vào tay Tiêu Viêm, Dược Thiên cũng chỉ hơi chần chờ, rồi nhanh chóng phun ra một ngọn lửa thâm đen, bên trong ngọn lửa mơ hồ nhìn thấy một con cự quy, đó chính là dị hỏa bài dang thứ mười ba trong dị hỏa bảng- Quy Linh Địa Hỏa.



Tiêu Viêm một tay nắm quải trượng, một tay giữ Quy Linh Địa Hỏa, thân thể trong suốt như bạch ngọc bỗng tỏa ra ánh sáng trắng. Dưới trạng thái này, hắn đã hoàn toàn dung hợp cùng Tiểu Y, theo phương diện nào đó, hiện giờ thể chất hắn tương đương với dị hỏa chi linh. Mặc dù những dị hỏa này chưa hề bị hắn luyện hóa, nhưng chỉ cần chủ nhân của chúng không phản kháng, hắn cũng có thể dùng nó để tấn công. Chỉ là uy lực so với dị hỏa đã được hắn luyện hóa thì yếu đi một chút, nhưng trong thời điểm khẩn cấp này, không còn thời gian bận tâm những việc nhỏ nhặt này nữa.



Tiêu Viêm tự thân đã có năm loại dị hỏa, nếu như dùng thêm hai loại dị hỏa nữa, tạo thành hỏa liên, như vậy sẽ tạo thành hỏa liên có bảy loại dịa hỏa, trước nay chừa từng có!



Uy lực của nó tất nhiên sẽ cực kỳ khủng bố!