Đấu Phá Thương Khung
Chương 1596 : Đại quân xuất động
Ngày đăng: 13:51 19/04/20
"Tiểu thư, Tiêu Viêm thiếu gia, đã đến giờ rồi.”
Trước cửa phòng, Lăng Ảnh với khuôn mặt già nua mang theo nụ cười hóm hỉnh, hướng vào trong gọi nhẹ.
“Két..!”
Cửa phòng mở rộng, Tiêu Viêm từ trong phòng bước ra. Theo bước chân của hắn, năng lượng trong phiến trời đất này cũng mơ hồ xao động. Đôi tròng mắt đen nhánh làm cho người ta dâng lên hy vọng, phảng phất như là thần linh chủ quản linh hồn. Dưới ánh mắt nhìn xuống kia, Lăng Ảnh không tự chủ được mà phải khom người, trên khóe miệng lại hiện ra vẻ vui mừng nồng đậm. Nhớ những năm trước, thiếu niên này vẫn còn rất non nớt, vậy mà chỉ ngắn ngủi mấy chục năm đã bước lên đỉnh cao, cho dù là lão cũng phải ngước nhìn.
“Ánh mắt tiểu thư rất tinh tường!” Lăng Ảnh hiền hòa cười, ngẩng đầu nhìn thân ảnh kiều diễm yên lặng đứng bên cạnh thiếu niên. Có lẽ, chỉ có đứng bên cạnh Tiêu Viêm, viên minh châu sáng nhất trong Cổ tộc mới thu liễm đi quang mang chói mắt của nàng, làm một tiểu nữ nhân nhu thuận biết điều.
Vẫn giống như mấy chục năm trước, tại trong Ô Thản thành, một thiếu nữ áo xanh với khóe miệng luôn cười tươi, một mực đi phía sau lưng thiếu niên.
“Đi nào! Lăng lão, cáo từ!!!”
Tiêu Viêm ngẩng đầu, nhìn về ngọn núi phía trước. Hắn có thể cảm giác được rất nhiều khí tức hùng hồn ở phía đó nhanh chóng ngưng tụ. Hơn nữa, tại hai hướng khác của sơn mạch cũng truyền đến từng đợt chấn động không gian, xem ra cường giả hai tộc Viêm, Lôi cũng đã xuất động…
Lời vừa nói xong, Tiêu Viêm cũng không chần chờ, vòng tay ôm eo Huân Nhi, thân hình lóe lên, lướt nhanh lên không trung.
“Tiêu Viêm thiếu gia! Chiến thắng trở về!!!”
Nhìn bóng lưng hai người, Lăng Ảnh cũng cười cười, thì thầm nói.
Tiêu Viêm cười cười, một tiếng ‘tiên tử’ làm cho gương mặt Hỏa Linh tràn đầy tươi tắn. Hiển nhiên với loại xưng hô này, bà nương kia thật sự ưa thích.
“Có lẽ các vị cũng minh bạch sự tình hôm nay của chúng ta, ta cũng không cần nói thêm điều gì. Thực lực của Hồn tộc, có lẽ trong nội tâm các ngươi cũng đã hiểu rõ. Một khi giao thủ, các ngươi tuyệt đối không được có chút ý nghĩ khinh địch nào!”
Nghe Cổ Nguyên vậy, mọi người liền nghiêm túc lại, đều gật đầu đồng ý. Những người ở đây trong các cổ tộc cũng có chút danh tiếng, hơn nữa còn là tương đối vang xa. Nhưng dẫu sao, đối đầu một kẻ có thực lực cực hạn Cửu Tinh Đấu Thánh hậu kỳ cũng làm cho người ta sợ hãi.
“Nếu các vị đã rõ ràng, như vậy thì đi thôi…”
Thấy vậy, Cổ Nguyên đưa mắt nhìn về phía Tiêu Viêm ra hiệu. Hắn khẽ gật đầu rồi chợt vung tay lên, trong nháy mắt, khí tức mênh mông bỗng nhiên bạo xuất ra trong phiến không gian này.
“Đi…!”
Âm thanh vừa xuất ra, tay áo Cổ Nguyên khẽ vung lên, không gian trước mặt liền bị xé mở ra một thông đạo cực lớn. Đoàn nhân mã nhanh chóng đi vào. Bám sát phía sau Tiêu Viêm là Huân Nhi với sắc mặt ngưng trọng, nối theo sau là cường giả tam tộc. Khi người cuối cùng tiến vào thì không gian thông đạo cũng dần dần tiêu tán.
Lúc đại quân Cổ giới xuất động, từ Thiên Phủ tổng bộ tại Trung Châu cũng có vô số đạo ánh sáng bay vút ra, hướng về phía đại vực Tây Bắc Trung Châu phóng đi.
Khi những cường giả của Thiên Phủ liên minh xuất động, toàn bộ Trung Châu cũng sôi trào lên. Ai nấy đều minh bạch, tại Trung Châu này, có thể làm cho Thiên Phủ liên minh dốc hết toàn bộ lực lượng đối địch cũng chỉ có Hồn tộc thần bí khó lường kia mà thôi…
Bóng ma chiến tranh đã bắt đầu bao phủ Trung Châu…