Đấu Phá Thương Khung

Chương 1598 : Phụ tử gặp lại

Ngày đăng: 13:51 19/04/20


Khắp thiên địa chỉ còn lại sự yên tĩnh, duy chỉ có giọng nói làm cho người ta đau lòng của lão nhân kia vang vọng…



Năm đó, lúc Tiêu Viêm rời khỏi Ô Thản thành, hắn chẳng qua chỉ là một thiếu niên tuổi mới gần hai mươi, mà nay phụ tử xa cách gặp lại đã cách mấy chục năm rồi. Tại khoảng thời gian ấy, thiếu niên nhỏ bé mang trong tâm sự kiên định với tín niệm và sự cố chấp của bản thân, lấy cừu hận làm động lực để tu luyện, đã biết bao lần thiếu niên ở Ô Thản thành đã phải đối mặt tìm đường sống trong chỗ chết, đột phá cực hạn của bản thân để có được thành tựu như ngày hôm nay.



Tất cả những gì hắn có thể làm trong khoảng thời gian đó chính là nổ lực để vượt qua chính mình, mong sao có thể sớm cứu phụ thân ra khỏi lao ngục để có thể an hưởng tuổi già.



Nhìn thân ảnh thiếu niên có vẻ đơn bạc lẻ loi đang đứng giữa không trung kia, đám người Cổ Nguyên cũng là lâm vào trầm mặt. Tiêu Viêm đối với bọn họ mà nói cũng có qua lại không ít, bởi vậy trong lòng bọn họ hiểu rõ hắn đã phải trải qua bao nhiêu gian khổ cùng với nỗ lực để có được thành tựu như ngày hôm nay. Thường nhân chỉ có thể nhìn thấy cái thân ảnh đơn bạc kia có được thành tựu siêu phàm mà thôi, chứ không hề biết đến hắn đã phải trải qua bao phen sinh tử chém giết để có thể đứng được trên đỉnh của đại lục như ngày hôm nay.



“Tiểu tử này quả đúng là hảo hán tử, Lôi tộc của ta không người nào có thể so sánh cùng với hắn.”



Lôi Doanh khẽ thở dài một tiếng, thấp giọng nói. Năm đó, từ một thiếu niên còn non nớt, không hiểu chuyện đã có thể từng bước một trở thành cường giả đỉnh phong như hiện nay, làm cho bọn họ cũng phải đối đãi một cách trịnh trọng, hơn nữa trên con đường trở thành cường giả, thiếu niên này đã bao lần thoát khỏi ma trảo của Hồn tộc, vượt qua biết bao khó khăn để thẳng tiến trên con đường trở thành cường giả. Có thể nói, Hồn tộc như hòn đá mài đao cho hắn có được thành tựu như hôm nay.



Bọn họ tự hỏi, nếu đổi lại Tiêu Viêm là bọn họ, liệu họ có thể làm được so với Tiêu Viêm tốt hơn chăng?



Dù sao chỗ dựa của Tiêu Viêm cũng chỉ là bản thân hắn, Tiêu tộc một trong bát đại gia tộc đã từng hiển hách trên đại lục cũng không hề để lại cho hắn bất kỳ thứ tài phú gì.



Đối với tiếng than nhẹ của Lôi Doanh, những cường giả trong Lôi tộc cũng chỉ có thể im lặng, không chút nào phản đối.



“Tiêu Viêm ca ca”



Huân Nhi nhẹ cắn môi, trong đôi mắt đã có chút phiếm hồng nhìn bóng lưng không ngừng run rẩy kia, trong lòng dâng lên biết bao cảm giác, tiểu cô nương năm nào có thể hiểu được tâm tình lúc này của Tiêu Viêm là như thế nào, những năm qua Tiêu Viêm đã cố gắng như thế nào, nàng là người vô cùng hiểu rõ.



Trong lao tù, đạo bóng ảnh già nua có chút khó khăn giơ bàn tay lên, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào vị hắc y thanh niên, trên khuôn mặt thành thục kia, hắn có thể lờ mờ trông thấy những nét quen thuộc của thiếu niên trước đây, là nhi tử đã từng để cho hắn kiêu ngạo nhất ở trong lòng, hiện giờ đang thực sự xuất hiện trước mặt hắn.




“Minh chủ yên tâm, chúng ta nhất định thề sống chết bảo vệ phụ thân ngài.”



Nghe Tiêu Viêm dặn dò, hơn mười vị thực lực đạt đến Đấu Tôn đỉnh phong trong Thiên Phủ liên minh lập tức cung kính đáp, thân hình khẽ động liền hiện ra xung quanh đem Tiêu Chiến bảo vệ vào bên trong.



“Viêm nhi, chuyện này”



Nhìn một màn đang diễn ra, Tiêu Chiến cả kinh, cảm nhận hơi thở khủng bố của những cường giả trước mặt, nếu đặt tại Hồn tộc cũng coi như không kém, bất quá làm cho hắn kinh ngạc là tại trước mặt Tiêu Viêm, những cường giả này nói chuyện lộ ra sự kính sợ cùng cung kính, chẳng lẽ nhi tử từng cần sự bảo hộ của hắn đã mạnh mẽ đến loại tình trạng này hay sao?



“Phụ thân không cần lo lắng, bọn hắn sẽ bảo hộ cho người”



Thu liễm tâm tình, Tiêu Viêm mỉm cười đối với Tiêu Chiến, chợt xoay người, hai tròng mắt đen kịt hiện lên hàn mang đến tận cùng, sát ý trong lòng hắn đối với Hồn tộc đã không thể nào ngăn lại.



Cho nên, hắn nhất định phải giết người!



Tại lúc Tiêu Viêm quay người cũng là lúc Cổ Nguyên, Lôi Doanh hướng về phía hắn trong mắt đồng dạng hàn ý cũng bắt đầu khởi động. Đà Xá Cổ Đế Ngọc đã bị Hồn tộc gom đủ, tất nhiên không thể để bọn hắn thuận lợi rời đi.



Đối mặt với ánh mắt của bọn họ, Tiêu Viêm hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía Hồn Thiên Đế đang nắm trong tay Cổ ngọc cuồng tiếu, khóe miệng chợt mỉm cười nói khẽ.



“Động thủ đi”



Lời vừa nói xong, hàn ý lập tức tràn ngập khắp trời đất!