Đấu Phá Thương Khung

Chương 1631 : Đệ nhất dị hỏa trên Dị hỏa bảng!

Ngày đăng: 13:52 19/04/20


“Tạo ra Đấu Đế sao?”



Không khí trong đại điện lúc này như ngưng đọng hoàn toàn, cho dù là Cổ Nguyên cũng thất thố há hốc mồm nhìn Chúc Khôn.



Mãi một lúc lâu sau, mọi người mới tỉnh táo trở lại, lại tự nhủ tự khi nào Đấu Đế có thể dễ dàng tạo ra như vậy thật là vớ vấn. Tạo ra Đấu Đế ư? Cho dù là lời nói từ chính miệng của Chúc Khôn thì đó vẫn là chuyện hoang đường. Đã mấy vạn năm nay toàn bộ thiên địa đã không có lấy một vị Đấu Đế cường giả nào đản sinh. Như vậy có thể thấy rằng cái truyền thuyết kia thật sự qua mức mờ mịt như thế nào.



“Ngươi đang nói giỡn bọn ta chăng?”



Viêm Tẫn vừa thở dốc vừa khó nhọc nói, giọng nói run run. Hắn cơ bản đã không tin những gì Chúc Khôn nói, nhưng hắn vẫn hỏi một phần vì như cố gắng níu lấy cái hy vọng gần như là không có thật.



Hiện giờ cục diện của Liên quân có thể dùng hai từ “tử chiến” để hình dung. Vì một khi Hồn Thiên Đế tiến vào cảnh giới Đấu Đế thì bọn hắn cũng mất đi khả năng chống đỡ được.



Mà nếu những lời Chúc Khôn là thực thì có thể nói từ trong tử cục mà tìm ra lối thoát, lối thoát đó chính là phương pháp của Chúc Khôn!



“Chúc Khôn tiền bối….tình hình hiện tại….người cũng đừng nên đùa đau tim như vậy chứ?” Tiêu Viêm chần chừ một lúc mới nhẹ giọng hỏi. Nếu thật sự Chúc Khôn có biện pháp thì nỗ lực cố gắng bao năm của hắn cũng không chấm dứt như thế.



Cổ Nguyên cũng không hỏi lại nhưng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chặp Chúc Khôn, muốn ngay lập tức nghe lời giải thích của Chúc Khôn.



Nhìn thấy tất cả mọi người đều nhìn mình với ánh măt ngờ vực, Chúc Khôn không khỏi cười khổ: ”Yên tâm đi! Ta cũng không có tâm trạng mà đi đùa với các ngươi. Nhưng vừa may là chúng ta bên này cũng có đủ điều kiện để sinh ra một vị Đấu Đế cường giả.”



“Mau nói rõ ràng ý của ngươi đi!” Cổ Nguyên nắm chặc bàn tay đang run rẩy nói.



Chúc Khôn chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía quảng trường bên kia, nơi có một vật đang huyền phù ở phía không trung, nó là thứ được hắn mang về từ Cổ Đế động phủ. Trầm mặc một lúc lâu, Chúc Khôn mới chầm chậm nói:” Kỳ thật Đế phẩm đan không phải là vật trân quý nhất trong Cổ Đế động phủ!.”
“Chúc Khôn lúc nãy cố ý nói về đệ nhất dị hỏa bảng, nói rằng chính nó không có tên. Cho dù là ai nhưng có thể phá bỏ trói buộc kia, đủ bản lĩnh cắn nuốt hai mươi loại hỏa diễm cũng chính là thứ có thể xưng đệ nhất trên dị hỏa bảng.” Tiêu Viêm giờ phút này cũng hiểu được một ít liền nói.



“Chính là ý này, bất quá khi cắn nuốt dị hỏa kiểu này cũng sẽ gặp xác xuất cực lớn khi hai dị hóa mạnh mẽ gặp nhau dẫn đến kết cục cả hai tự bạo. Cho nên nói chỉ có khi nào thuận lợi cắn nuốt hai mươi di hỏa khác nhau mới có tư cách trở thành cái gọi là Đệ Nhất Dị Hỏa.” Chúc Dung nói.



Tiêu Viêm yên lặng gật đầu, hắn chỉ là sử dụng phần quyết để căn nuốt luyện hóa dị hỏa cũng đã tương đối nguy hiểm rồi. Huống chi cái này cũng không phải dùng bí kíp gì mà là dùng chính bản năng của nó. Như thế tỷ lệ thất bại cao như thế nào? Mà một dị hỏa có thể cắn nuốt hai mươi dị hỏa còn lại. Đay quả là một kỳ tích trong kỳ tích a.



Loại sự tình này chỉ sợ là nhìn lại toàn bộ quá trình lịch sử của Đấu Khí Đại Lục cũng không có được mấy lần.



“Không thể nghĩ tới được là lai lịch của Dị Hỏa Đệ nhất lại còn có bí ẩn đến mức này.”



Mọi người cũng chỉ biết thở dài một hơi. Hiển nhiên đây là lần đầu tiên biết được cái gì gọi là Dị Hỏa bài danh đúng đầu Dị Hỏa bảng.



“Chính nó sau khi cắn nuốt thành công liền tự cho mình là Viêm Đế. Sau đó lại tiếp tục tiềm tu cho đến mãi thật lâu sau mới phá thế mà ra.” Nói đến đây trong mắt Chúc Khôn đã có thần sắc phức tạp hiện lên.



“Tại khi Viêm Đế phá thế mà ra thì hắn ở Đấu Khí đại lục cũng được mọi người xưng tụng cho một cái tên.”



"Hô "



Thở ra một hơi thật sâu, Chúc Khôn Nhìn chằm chằm tượng đã khổng lồ trước mặt. Tượng đá Cổ Đế chợt cũng thốt lên thanh âm nỉ non nhẹ nhàng nhưng khi mọi người nghe được thì như sấm sét bên tai. Làm cho mọi người nháy mắt trở nên ngây dại.



“Khi đó hắn được mọi người trên Đấu Khí đại lục xưng tụng là….. Đà Xá Cổ Đế”