Đấu Phá Thương Khung

Chương 171 : Luyện dược sư đại hội

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Ánh mắt gắt gao nhìn cái hộp bạch ngọc trước mắt, Tiêu Viêm khuôn mặt có chút kích động, bàn tay run rẩy vươn tới, muốn đem cái bình ngọc nhỏ nắm trong tay.



Nhìn cử động của Tiêu Viêm như vậy, đôi mắt khàn đục của Cổ Đặc thoáng xẹt qua một tia giễu cợt.



Bàn tay Tiêu Viêm vừa mới tiếp xúc đến bình ngọc nhỏ, trong lòng liền căng thẳng mãnh liệt, chỉ thấy chỗ tiếp xúc lạnh như băng thấu xương, trong nháy mắt trên bàn tay đã bị một làn băng mỏng bao trùm, hơn nữa còn có xu hướng nhanh chóng lan tràn ra ngoài.



Biến cố thình lình xảy ra làm cho Tiêu Viêm sắc mặt hơi đổi, khẽ nhúc nhích. Trong cơ thể từng đợt đấu khí màu tím nhanh xuyên qua kinh mạch tới cánh tay. Nhất thời, ngọn lửa màu tím nhàn nhạt từ khuỷu tay Tiêu Viêm bốc lên, cùng hàn khí lạnh như băng giằng co. Chỉ trong chốc lát đem nó hòa tan.



Đem nước trên cánh tay rảy đi, Tiêu Viêm dùng tử diễm bọc bàn tay lại, chụp lấy bình ngọc. Lần này sắc mặt không đổi đem nó cầm lên



Ở một bên, nhìn thấy tử hỏa trên tay của Tiêu Viêm, Cổ Đặc khuôn mặt thoáng hiện một nét kinh ngạc, thất thanh nói:" Dị hỏa? Không đúng…" Lần nữa cảm thụ uy lực của tử hỏa, Cổ Đặc hơi hơi lắc đầu, nhìn thanh niên trước mắt, trong lòng nhẹ giọng nói:"Khá lắm, ta dĩ nhiên không nhìn sai, tiểu tử này cũng không phải là một cái đèn dầu a"



Không để ý đến ánh mắt của Cổ Đặc, Tiêu Viêm tinh tế đánh giá cái bình ngọc nhỏ không ngừng tản ra hàn khí lạnh như băng trên tay, cẩn thận mở nắp bình, lộ ra bên trong một dung dịch màu trắng nhũ chiếm khoảng nửa cái bình, phía trên mặt mơ hồ có thể thấy một ít băng đông cứng, khẽ hít nhẹ một hơi hàn khí trong đó, nhất thời thân thể kịch liệt rung mình một cái, trong cơ thể tử hỏa đấu khí cấp tốc vận chuyển, chỉ trong chốc lát đem băng hàn chi khí toàn bộ bức ra ngoài.



Tiêu Viêm đưa tay vuốt vuốt tóc, ngạc nhiên phát hiện mặt trên dĩ nhiên đã bị một tầng băng mỏng bao trùm, lập tức có chút kinh hãi chép chép miệng, Băng linh hàn tuyền này không hổ là dị bảo khó gặp, khó trách khi thôn phệ dị hỏa phải có thứ này tương trợ. Mà nhờ vậy, Tiêu Viêm mới biết được uy lực của dị hỏa đến tột cùng có bao nhiêu kinh khủng, để đến nỗi phải dùng vài loại kì vật phối hợp mới có thể gia tăng xác suất thành công…



Cẩn thận đánh giá Băng linh hàn tuyền trong chốc lát, đợi Dược lão xác nhận xong, Tiêu Viêm lúc này mới vội vã đem bỏ vào trong cái hộp bạch ngọc.



"Đồ vật này ngươi đã lấy được, không có việc gì thì cũng nhanh đi đi…" Đau lòng nhìn Băng linh hàn tuyền bị Tiêu Viêm cất vào trong nạp giới, Cổ Đặc ngoài mặt nhếch lên, trực tiếp phất tay đuổi người. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



Lấy được cái cần lấy, Tiêu Viêm trong lòng thở phào một hơi, đối với Cổ Đặc chắp tay cười nói:"Đa ta đại sư thành toàn. Ngày sau nếu có cơ hội, nhất định sẽ trở lại tìm người giao dịch."




"Luyện dược sư đại hội" Tên này làm cho Tiêu Viêm có vẻ mờ mịt.



"Luyện dược sư đại hội, không chỉ tụ tập đông đảo luyện dược sư của Gia Mã đế quốc mà ngay cả một ít luyện dược sư của các đế quốc lân cận cũng đến tham dự, đây chính là dịp trọng đại của Gia Mã đế quốc, bỏ qua thì có chút đáng tiếc a"



"Nga?"



"Nếu như ngươi chuẩn bị đến đó tham dự, có thể đến luyện dược sư tổng hội tìm Phất Lan Khắc, đến lúc đó chúng ta đều đã ở đấy." Nhìn Tiêu Viêm sắc mặt dao động, Áo Thác mỉm cười nói.



"A hảo, nếu như lúc đó ta rảnh rỗi, nhất định sẽ đến nhìn một chút."Cười gật đầu, Tiêu Viêm xem như đã đáp ứng yêu cầu của Áo Thác.



Nhìn thấy Tiêu Viêm đáp ứng, Áo Thác mới mỉm cười gật đầu, cùng hắn nói một ít chuyện về các vấn đề cần chú ý của đại hội.



Lúc hai người đang trò chuyện, người nhận nhiệm vụ đi mua tam giai ma hạch cũng đã trở về, cung kính đem đến tay Tiêu Viêm.



Miếng tam giai ma hạch này giá trị cũng không dưới hai mươi vạn kim tệ, bất quá từng này tiền bị Áo Thác lắc đầu cự tuyệt. Lấy tài lực của luyện dược sư công hội mà nói, số tiền đó chỉ như một sợi lông trong chín con trâu mà thôi.



Đối với miếng tam giai ma hạch miễn phí này, Tiêu Viêm cũng chỉ đành bất đắc dĩ nhận lấy. Hai người hàn huyên trong chốc lát, sau đó rốt cuộc Tiêu Viêm cũng cáo từ. Hôm nay hắn muốn lên đường rời khỏi Hắc Nham thành.



Cười tiễn Tiêu Viêm đi khỏi luyện dược sư công hội, nhìn bóng dáng đang dần biến mất, Áo Thác mỉm cười nhẹ giọng nói:"Tiêu Viêm, ta tại luyện dược sư đại hội chờ ngươi, hi vọng ngươi có thể tỏa sáng ở nơi đó…"