Đấu Phá Thương Khung

Chương 181 : Sa mạc khổ tu

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Trong sa mạc mênh mông, bão cát cuồng loạn,thiếu niên thân khoác luyện dược sư trường bào chậm rãi bước đi, phía sau, từng dấu chân lõm sâu trong cát vàng, chỉ sau một lát,tất cả dấu vết đều bị cát vàng phủ lấp, ẩn dưới lòng sa mạc.



Điều kiện khắc nghiệt trong Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc có chút ngoài dự tính của Tiêu Viêm, cát vàng dưới chân phơi dưới ánh nắng mặt trời chói chang, chẳng khác những hạt sắt nóng bỏng, mỗi bước chân dẫm xuống,cơ hồ đều khiến Tiêu Viêm mím môi cắn răng.



Chậm rãi bước đi,từng loạt cuồng phong xen lẫn cát bỏng va đập lên khuôn mặt,làm sinh ra cảm giác đau rát, những lúc thế này,Tiêu Viêm không thể không lập tức vận chuyển đấu khí, trên khuôn mặt hình thành một vầng đấu khí nhàn nhạt, lúc này mới tránh cho không bị bão cát hủy hoại mặt mũi.



Song mặc dù điều kiện trong đại sa mạc cực kì nghiêm khốc, bất quá trong đó lại ẩn chứa hỏa thuộc tính năng lượng,điều này khiến Tiêu Viêm cũng vui mừng rất nhiều, có lẽ là bởi vì bị phơi nắng, nơi này nếu như chỉ nói về hỏa thuộc tính năng lượng, cơ hồ so với tiểu sơn cốc trong ma thú sơn mạch kia còn hùng hồn hơn vài phần, hơn nữa,năng lượng hỏa thuộc tính ở nơi này cũng đặc biệt tinh thuần cùng bá đạo, vừa vặn cực kì thích hợp cho Tiêu Viêm dùng để tu luyện Tử hỏa đấu khí.



Tiến vào đại sa mạc vẻn vẹn nửa ngày thời gian, Tiêu Viêm có thể rõ ràng cảm giác được, trong cơ thể Tử hỏa đấu khí lưu hành, so với ngày trước rõ ràng mạnh mẽ hơn rất nhiều.



Lại chậm rãi bước đi được hơn một trăm thước, Tiêu Viêm lau mồ hôi trên trán, liếm liếm khóe môi có chút khô héo, từ trong nạp giới trung lấy ra một chai nước,dốc mạnh vài hớp, lúc này mới thở phào một hơi lấy ra tấm bản đồ da dê, cười khổ nói:"Sư phụ,nửa ngày rồi, chúng ta vẫn chưa đi vào lộ tuyến như trên bản đồ, hiện tại coi như là tránh được lộ tuyến chính, kế tiếp,nên đi đường nào?"



"Ân... Cứ đi tới chỗ có dấu hiệu hỏa diễm ở hướng đông đi." Dược lão tùy ý nói.



Nghe vậy, Tiêu Viêm cầm bản đồ nhìn kĩ một hồi. Cau mày thở dài nói:"Xem như trên này, muốn tới chỗ có dấu hiệu hỏa diễm ở hướng đông, chúng ta ít nhất cần phải mười ngày lộ trình..."



"Hắc hắc, vậy cứ thế đi đi... ở trong sa mạc này, cho dù là đi, cũng là một loại tu hành!" Nhìn Tiêu Viêm sắc mặt khổ sở. Dược lão thoáng có chút hả hê cười nói.


Giọt chất lỏng màu tím nho nhỏ lưu động linh lệ trong Tử sắc khí toàn,tựa như con cá nhỏ,nhẹ nhàng sinh động trong hồ nước.



Tâm thần chăm chú vào chất lỏng nho nhỏ màu tím, Tiêu Viêm khẽ cười cười, trải qua đoạn thời gian khảo nghiệm này, hắn mơ hồ tính ra, tựa hồ khi nào những giọt chất lỏng nho nhỏ bên trong Tử sắc khí toàn đạt tới mười lăm giọt, hắn sẽ có đủ năng lượng để tấn cấp tiến lên nhị tinh đấu sư.Hiện tại, số lượng giọt chất lỏng trong Tử sắc khí toàn đã có mười ba giọt, nói cách khác, nếu như có thể ngưng tụ ra hai giọt chất lỏng màu tím nữa, như vậy Tiêu Viêm,hẳn có thể tấn cấp lên nhị tinh đấu sư!



"Nhanh..."



Trong lòng nhẹ nhàng hô một tiếng, Tiêu Viêm ngửng đầu, hung hăng vung lên một nắm cát vàng, sau đó từ trên mặt cát bật người lên, ngửa mặt lên trời hét lớn:"Nhanh! Nhị tinh đấu sư!"



Đứng ở một bên, Dược lão nhìn ra tâm tình của Tiêu Viên trong tiếng hí gào phát tiết, khẽ cười cười, nhẹ giọng lẩm bẩm nói:"Tiểu tử kia, mặc dù ngươi thiên phú không thấp, nhưng nỗ lực của ngươi mới là mấu chốt để tiến đến thành công cuối cùng... Ta rất chờ mong vào cái ước hẹn ba năm mấy tháng sau.Năm đó cái nhục mà nàng cấp cho ngươi, hiện giờ, ngươi đã có tư cách,tự mình đi đòi lại..."



Chậm rãi ngẩng đầu, Dược lão nhìn lên mặt trời, sau đó nghiêng đầu nhìn chằm chằm bóng lưng đơn bạc kiên cường của thiếu niên, đột nhiên nụ cười có chút lạnh lẽo.



"Mặc dù tu luyện gian khổ, nhưng ngươi lại chưa bao giờ buông bỏ,hết thảy thành công,đều là chính ngươi dùng nỗ lực cùng mồ hôi đánh đổi, ta tin tưởng,ngươi ngày sau,nhất định sẽ đứng tại đỉnh cao của Đấu Khí đại lục!"



……………………………….



(*).Hoàng sa ma hạt: Bò cạp sa mạc.