Đấu Phá Thương Khung

Chương 220 : Ngũ Xà Độc Sát Ấn

Ngày đăng: 13:35 19/04/20


Sắc mặt âm trầm, Tiêu Viêm hung hăng bay trên bầu trời sa mạc một đoạn, trong lòng lúc này mới từ từ tĩnh táo lại, tốc dộ phi hành chậm rãi hạ xuống. Nhớ tới lúc trước thái độ chính mình đối với Vân Chi, không khỏi cười khổ một tiếng.Tựa hồ đích thật có điểm quá phận rồi a.



"Nhân gia hảo tâm giới thiệu địa phương tu luyện cũng là suy nghĩ cho ta. Ai. Thật sự là lỗ mãng rồi."Bàn tay vỗ nhẹ cái trán, Tiêu Viêm nhẹ giọng thở dài nói.



Bàn tay nhẹ nhàng xoa cái trán.Nhớ tới vừa rồi Vân chi nhìn thấy chính mình, mặc dù khổ não. Nhưng là vẫn như cũ buông tha cho cử chỉ cướp đoạt dị hỏa. Tiêu Viêm trong lòng áy náy, càng phát ra nhiều hơn.



Sau lưng hai cánh hơi rung lên. Tiêu Viêm thân hình dừng lại giữa không trung, quay đầu đi đến, nhìn phía cuối sa mạc, có chút chần chờ thì thào nói:"Nên hay không nên trở về một chút?"



Cau mày trầm ngâm trong chốc lát, Tiêu Viêm khóe mắt liếc bàn tay đang nâng thanh liên tọa, nhẹ thở ra một hơi, thấp giọng nói:"Lấy thực lực của nàng, hai gã Đấu Vương hẳn không làm gì được nàng chứ?Bây giờ trên người ta mang theo dị hỏa loại kì bảo này, nếu như quay về, ngược lại sẽ mang đến cho nàng không ít phiền toái."



Lầm bầm lầu bầu trong chốc lát, coi như Tiêu Viêm đã chuẩn bị rút lui, xa xôi sâu trong sa mạc, khí trời đang tĩnh lặng, chợt trỡ nên cuồn bạo hơn, năm cổ khí thế hung hãn vô cùng, bao phũ khắp bầu trời. Năm cỗ khí thế ngưng tụ thành năm đầu nhan sắc khí trụ thật lớn không giống nhau, giống như năm cây trụ chống trời, vững vàng đứng thẳng trên bầu trời xanh biếc.



"Đây là?".Ngưng trọng nhìn cột sáng thật lớn phía cuối tầm mắt, khuôn mặt Tiêu Viêm hơi đổi, thất thanh nói.



"Cường giả xà nhân tộc…. năm tên Đấu Vương."Thanh âm già nua của Dược Lão thoáng có chút ngạc nhiên, vang lên trong lòng Tiêu Viêm."Xem ra xà nhân tộc cường giả tới rất nhanh a, vị nữ nhân tên Vân Chi kia, tựa hồ có điểm phiền toái rồi."



"Năm tên Đấu Vương?"Nghe vậy, Tiêu Viêm trong lòng thầm giật mình.Sắc mặt trong nháy mắt âm trầm xuống, nhíu chặt lông mày. Nói:"Bọn người kia tốc độ cũng quá nhanh chứ…bất quá, lấy thực lực của Vân Chi, hẳn là không có việc gì đi?Nàng dù sao cũng là Đấu Hoàng cường giả."



"Khó nói... Đấu hoàng mặc dù cường hãn. Bất quá đấu vương cũng không kém. Càng huống chi là năm tên Đấu Vương cường giả cùng lên...hơn nữa cường giả xà nhân tộc, bởi vì duyên cớ huyết mạch, bọn họ có thể hiểu được một ít hợp lực đấu kĩ,như vậy cùng lên, Vân Chi nọ, cũng là có chút khó giải quyết đi."Dược Lão trầm ngâm nói.



Nhíu chặt lông mày càng thêm thâm sâu, sau một lúc lâu, Tiêu Viêm gắt gao mím môi, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm năm đạo khí trụ cực lớn trên bầu trời sa mạc,không chút do dự nói:"Vậy trở về!"



"Tùy theo ngươi đi."Đối với việc này. Dược Lão thật ra không để ý.
U thanh năng lượng trong lòng bàn tay lúc năm người bắn ra, bắt đầu đan lại cùng một chỗ, chĩ chốc lát thời gian, một trụ năng lượng cực kì to lớn hiện lên trện bầu trời.



Lúc trụ năng lượng thật lớn xuất hiện, trong sa mạc, cuồng phong quật khỡi, một cỗ hơi thở tràn ngập huyết tinh và bạo lệ phát ra từ giữa trụ năng lượng.



Trụ năng lượng thật lớn đột nhiên bắt đầu bốc lên, trong nháy mắt trụ năng lượng biến ảo thành một đầu lục xà dài hơn mười trượng!"Tê".Lục xà năng lượng vừa hiện ra, cuồng phong giữa sa mạc, càng lúc càng mạnh hơn, từng trận gió cuốn mà mắt thường có thể thấy được nổi nên, lục xà năng lượng cấp tốc xoay tròn quanh thân, tiếng gào thét vang vọng khắp sa mạc.



Nhìn lục xà năng lượng thật lớn trên bầu trời,mỹ mâu Vân Chi xẹt qua một tia kinh ngạc cùng ngưng trọng, nàng không nghĩ tới, năm tên Đấu Vương cường giả này, cũng có thể phát ra năng lượng mạnh mẽ đến như vậy.



"Xà nhân tộc đấu kĩ, khó trách tại Đấu Khí đại lục rất có danh tiếng, dung hợp đấu kĩ kì dị này, thật là cho người ta sợ hãi đi…"Nhẹ thở ra một hơi, Vân Chi nắm chặt chuôi kiếm, khí thế cả người lúc này chợt biến đổi giống như kiếm phong sắc bén bình thường đứng lên, từng đạo cuồng phong màu xanh khổng lồ bắt đầu cấp tốc ngưng tự quanh thân.



Gắt gao nhìn lục xà khổng lồ đang hướng về phía này, Vân Chi mũi chân điểm nhẹ hư không, công kích mạnh mẽ trong tay vừa muốn bạo phát ra, sắc mặt đột nhiên hơi đổi, vội quay đầu lại.



Ở phía chân trời, một bóng người toàn thân bao phủ trong ngọn sâm bạch hỏa diễm, giống như thuấn di, thoát ẩn thoát hiện, quỹ dị là khi người đó xuất hiện thì đã đến trước người Vân Chi, song chưởng nhấc lên, một bạch sắc hỏa diễm bao trùm khắp chân trời, sau đó giống như biển ngập trời, đem lục xà năng lượng một khẩu thôn phệ…



Huyền phù giữa không trung. Vân Chi nhìn một màn đột ngột xảy ra này, trên khuôn mặt xuất hiện nụ cười nhẹ, kinh ngạc cùng khiếp sợ…



Hôi bào lão giả:lão giả mặc áo màu tro



Mỹ mâu: đôi mắt đẹp



Tráo: lồng bảo vệ