Đấu Phá Thương Khung
Chương 232 : Gặp Lại băng Hoàng
Ngày đăng: 13:35 19/04/20
Những đóa thanh sắc thảo diệp thỉnh thoảng xuất hiện, điểm xuyến cho ranh giới giữa sa mạc và lục địa. Bất quá so với cát vàng nghìn bài một điệu trong sa mạc mà nói, quả thật là thuận mắt hơn nhiều.
Bởi vì nơi đây đã tiếp cận rìa sa mạc, nên thỉnh thoảng có thể gặp được người đi đường xuôi ngược, cùng với những tiểu đội dong binh từ trong sa mạc liệp sát ma thú trở về.
Ở nơi sa mạc cùng lục địa giao tiếp, một bóng người vận hắc sam, không nhanh không chậm đang đi tới, sau lưng người đó, một thanh hắc sắc đại xích dài bằng chiều cao thân người, tạo thành một tổ hợp quái dị, thu hút nhiều ánh mắt ngạc nhiên của người qua đường.
Bất quá đối với ánh mắt ngạc nhiên của mọi người chung quanh, hắc sam thiếu niên dường như không nhận thấy, cước bộ vẫn chậm rãi đi trên mặt đường rắn chắc. Bất quá, nếu là người tỉ mỉ, lại có thể phát hiện, thiếu niên một mạch mà đi, tự hồ tiến hành một loại đo đạc tỉ mỉ, cơ hồ khoảng cách giữa mỗi bước đều bằng nhau.
Sí nhật treo cao trên bầu trời, không thể làm cho thiếu niên lộ ra nửa giọt mồ hôi, bộ dạng nhàn nhã dạo chơi, không hề gấp rút, giống như đang thưởng ngoạn phong cảnh.
Thiếu niên cứ thong thả hành trình như vậy, giằng co gần hết một ngày trời, lúc mặt trời chói chang từ từ hạ xuống đường chân trời nơi sa mạc, hắn mới chậm rãi ngừng cước bộ, ngẩng đầu nhìn tòa thành thị khổng lồ xuất hiện nơi cuối tầm mắt, trên khuôn mặt thanh tú hiện lên nét vui vẻ nhàn nhạt, duỗi người mệt mỏi, trên lưng tiếng đầu khớp xương nghe giòn tan, khẻ cười, bàn tay luồn vào trong áo bào, vui vẻ nói: "Mạc thành, rốt cuộc tới rồi a."
"Lão sư, chúng ta thật sự giúp cho tên kia luyện chế đan dược sao?" Đứng trên một gò cát, Tiêu Viêm người người qua kẻ lại nơi cửa thành, khẽ nhíu mày, thấp giọng nói. "Tên kia" trong miệng hắn, tự nhiên chính là ẩn sĩ lúc trước đã tình cờ gặp được ở Mạc thành, từng đứng trong thập đại cường giả của Gia Mã đế quốc, Băng Hoàng - Hải Ba Đông.
"Ha ha, thế thì sao? Nếu đã như vậy, liền thuận tay cấp cho tên Đấu Hoàng đó 1 cái nhân tình đi." Trong nhẫn truyền ra tiếng cười già nua của Dược lão:" Hơn nữa, ngươi không muốn lấy được mảnh tàn đồ kia sao? Tuy rằng hôm nay ngươi đã có được một loại dị hỏa, nhưng sau khi công pháp thăng cấp, sẽ càng thêm khó khăn. Hơn nữa, Tịnh Liên Yêu Hỏa chính là thứ rất tốt a, nếu có thể đạt được nó, trên khắp Đấu Khí Đại Lục này, sợ rằng cũng không có bao nhiêu người có thể dễ dàng khinh thường ngươi."
Mặc dù vẫn bị lạnh nhạt, bất quá nữ tử này phi thường tin tưởng phụ thân của mình, hơn nữa có một lần, nàng đã cảm thụ khủng bố khí tức lão nhân vô ý xuất ra. Dưới cỗ khí tức, nàng bất ngờ phát hiện mình chỉ có thể run rẩy.
Cho nên một thời gain dài đến nay, tuy lão nhân thái độ lãnh đạm, bất quá Nàng vẫn như cũ đối đãi cực kỳ cung kính, bộ dáng khúm núm, thông minh, làm cho đám bạn của nàng khó có thể tin được, đây lại là ma nữ ngang ngược, từng khiến cho Mạc thành gà bay cho chạy hay sao?
Hôm nay, nàng vẫn giống như trước, đi đến cửa hàng giúp lão nhân làm việc, đương nhiên, thái độ của lão nhân đối với nàng vẫn là lạnh nhạt giống như lúc trước, trừ những lúc đưa mắt nhìn ra ngoài, đều là mặc kệ bọn họ, đem tâm thần đầu chú trên bản đồ.
Nữ tử váy đỏ tính tình ngang ngược, bị đối xử như vậy, đương nhiên oán khí chứa đầy một bụng, bất quá phần oán khí này, nàng không có khả năng phát ra với lão nhân, mà lúc này Tiêu Viêm xông tới, vừa vặn trở thành nơi để nàng trút giận.
Không để ý đến tiếng quát mắng ngang ngược của nữ tử, Tiêu Viêm lơ đãng liếc nàng, tùy tiện đem bản đồ cầm trên tay nhét vào quầy, thân thể nghiêng qua, mau chóng thoát qua phòng hộ của hai gã đại hán.
Nhìn Tiêu Viêm không nghe lời nàng mà rời đi, lại được đằng chân lân đằng đầu, nhích lại gần, hồng quần nữ tử mày liễu dựng thẳng, con ngươi xẹt qua 1 tia quang mang nguy hiểm, cái cằm trắng như tuyết khẽ giương lên, nhất thời, vài tên đại hán chung quanh, mặt đầy hung quang mang Tiêu Viêm xúm lại quây Tiêu Viêm vào trong.
Hồng quần nữ tử 2 tay khoanh trước ngực, cặp mắt mang vẻ châm biếm chăm chú nhìn Tiêu Viêm, trong nhiên, trong lúc nàng đang chuẩn bị để nghe lời van xin tha thứ từ Tiêu Viêm, hắn lại có một hành động làm nàng trợn mắt há mồm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Chỉ thấy Tiêu Viêm một tay xé nát một xấp bản đồ, sau đó hung hăng quay hướng lão giả mà trong lòng nữ tử cực kỳ tôn quý đi tới, trong lúc đi tới, lầu bầu: "Lão già dịch, làm mặt lạnh với ta, cuối cùng ngươi còn muốn luyện dược nữa hay không?".