Đấu Phá Thương Khung
Chương 258 : Dị Hỏa Lan Ra - Phật Nộ Hỏa Liên
Ngày đăng: 13:35 19/04/20
Ý niệm điên cuồng vừa xuất hiện trong đầu, làm cho Tiêu Viêm không tự chủ được liền run rẩy, mặc hắn áp chế như thế nào, ý niệm trong đầu, vẫn như cũ quanh quẩn không tan, vô luận như thế nào, cũng không bỏ được, như ma chướng quấn thân.
Xem như không cách nào xua tan, Tiêu Viêm cũng không tự giác khống chế nửa, dần mê muội đi với ý niệm trong đầu, trong lòng lẩm bẩm nói, nếu có thể thành công, sợ rằng lực phá hoại, sẽ có thể yếu hơn diễm phân phệ lãng xích hay sao?
Khi Tiêu Viêm đang phân vân, Hải ba đông đứng một bên nhìn hắn trầm mặc, cho rằng hắn đã buông tay rồi, lập tức trong lòng lặng lẽ thở dài một hơi, mặc kệ làm sao, trước mặt gặp được bát dực hắc xà hoàng này tuyệt đối là một đối thủ khó chơi, tuy rằng có thể ra tay, nhưng hắn cùng với thanh lân không quen biết, không đáng vì một cái tiểu cô nương mà phải chấp nhận nguy hiểm như vậy, Tiêu Viêm có thể chủ động buông tay, quả thật rất hợp hắn ý.
Đối diện, Bát dực hắc xà hoàng vung nhẹ cái đuôi khổng lồ, mỗi một lần cự vĩ vung vẩy, làm ra một trận cuồng phong không nhỏ giữa bầu trời, có thể tưởng tượng, cái đó khổng lồ đó, đến tột cùng ẩn chứa lực lương kinh khủng như thế nào.
"Hắc hắc, thế nào? Rốt cục cũng buông tay sao?" Con ngươi hình tam giác lườm lườm hai người đối diện không có chút động tĩnh, bát dực hắc xà hoàng cất tiếng cười, giống như tiếng sấm, ở phía chân trời bốc lên không ngớt.
"Buông tay cũng tốt, khỏi mất công lãng phí khí lực."
Cười cười, bát dực hắc xà hoàng quay đầu đi, tầm mắt ngóng nhìn phía chân trời xa xôi, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Lục man nữ nhân đó, hẳn là đã đến địa phương an toàn rồi chứ? Nhiệm vụ cản địa của ta, cũng nên kết thúc..."
Quay đầu qua, bát dực hắc xà hoàng nhìn Tiêu Viêm. Cất tiếng cười lớn, trào phúng nói: "Hai vị, ngày sau nếu vẫn cảm thấy không cam tâm, có thể tới tìm ta nha, ta lúc nào cũng chờ, ngày hôm nay không cùng các ngươi chơi nữa, chờ một khi nữ nhân Vân Lam Tông đó cùng lão yêu quái kia đến, muốn đi cũng không xong."
Nói xong. Bát dực hắc xà hoàng đong đưa cái đuôi lớn, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm nhất cử nhất động hai người Tiêu Viêm, thân thể chậm rãi lui về phía sau, Hiển nhiên, hắn phải cẩn thận như vậy, vì không muốn đem lưng mình, làm mục tiêu cho hai vị đấu hoàng cường giả, tuy rằng hắn có năng lực ngăn cản hai gã đấu hoàng cường giả, nhưng hắn thât sự cũng không thể chân chính đánh bại Tiêu Viêm cùng Hải ba đông.
Dưới hắc bào, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm bát dực hắc xà hoàng từ từ lui ra phía sau, trong lòng Tiêu Viêm đang đấu tranh tư tưởng, rốt cục cũng mạnh mẽ quyết định, hai tay chậm rãi vươn ra khỏi hắc bào, bàn tay thon dài trắng nõn, giống như tay con gái, tựa hồ không mang theo bất kì lực lượng gì.
Nhìn thấy Tiêu Viêm gặp được cử động. Hải ba đông đang đứng một bên sửng sốt, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc.
"Hắc hắc. Thế nào. Chính không chịu buông tay sao? Tuy rằng ngươi sở hữu một loại dị hỏa. Bất quá nhìn bộ dáng của ngươi. Tựa hồ không phát huy được toàn bộ lực lượng!" Đồng dạng nhìn thấy được động tĩnh của Tiêu Viêm. Bát dực hắc xà hoàng thân thể đang di dộng cũng là lập tức đình chỉ. Con ngươi tam giác chăm chú nhìn Tiêu Viêm. Thoáng có chút không kiên nhẫn, cười lạnh nói.
Không để ý đến lời mỉa mai của bát dực hắc xà hoàng. Hai bàn tay Tiêu Viêm lên trời. Đặt ngang ở trước người. Thoáng yên lặng. Tay trái trên. Sâm bạch hỏa diễm bốc lên, nhiệt độ nóng cháy. Đem không gian đốt cháy vặn vẹo cùng hư huyễn.
"Ha ha, 1 tên không biết trời cao đất rộng!" Cảm ứng mức độ của nguồn năng lượng cuồng bạo, bát dực hắc xà hoàng, cũng đắc ý phá lên cười.
Không nghe lời nói của Hải ba đông, con mắt Tiêu Viêm nhìn chằm chằm đoàn thanh-bạch hỏa diễm cuồng bạo trong tay, tinh thần tập trung cực độ, ở mỗi một khắc, thiên địa tựa hồ chợt an tĩnh lại, tiếng gió thổi không ngừng, như cũng tiêu thất đi.
Trong nháy mắt này, trong đồng tử Tiêu Viêm, bỗng nhiên nảy lên một đoàn mờ mịt, nhưng mà đầu ngón tay hắn, cũng trong lúc này trở nên linh hoạt giống như mây trôi nước chảy, đoàn hỏa diễm trên 10 ngón tay cấp tốc di chuyển, một tia đấu khí do đốt quyết vận chuyển ra quán chú trong đó......
Theo đốt quyết đấu khí quán nhập, đoàn hỏa diễm cuồng bạo, từ từ an tĩnh xuống, nhị sắc hỏa diễm hơi nhúc nhích, cuối cùng trong ánh mắt chấn động của Hải ba đông cùng bát dực hắc xà hoàng, chậm rãi ngưng tụ thành một tòa sen trắng xanh lớn khoảng bàn tay Tiêu Viêm......
Ngay khi tòa sen hình thành, Tiêu Viêm cả người run lên, cúi đầu nhìn tòa sen xanh trắng trong tay, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Thành công sao? Phật nộ hỏa liên?"
Nói xong, khuôn mặt Tiêu Viêm cấp tốc trắng bệch, ánh mắt mờ mịt, chợt biến mất, cùng lúc đó, giống như phản xạ có điều kiện, thanh bạch hỏa diễm liên tọa, hung hăng hướng về bát dực hắc xà hoàng đang trong cơn chấn động phía xa xa.
Hỏa diễm liên tọa 2 màu xanh trắng, lặng yên xẹt qua hư không, trên đường không tạo ra bất kì tiếng động nào, nhưng mà, tư thái nhẹ nhàng này, càng làm cho bát dực hắc xà hoàng, cả người lân phiến, mạnh mẽ dựng ngược lên...
Hỏa diễm liên tọa 2 màu xanh trắng, cấp xạ hướng bát dực hắc xà hoàng, bất quá ngay khi nó đến gần trong phạm vi hai mươi thước, tòa sen đang an tĩnh bỗng nhiên bạo động lên, tòa sen vừa co rụt lại, chợt bành trướng ra, ngay sau đó......
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa không thể khống chế, ở trên hư không trên nổ vang ra...
"Ầm!"
Năng lượng hủy diệt, từ hư không khuếch tán ra, không gian hư vô, trong khoảnh khắc nổi lên trận trận rung động, một ngọn núi cao chót vót tận mây cách đó không xa, rung động khuếch tán qua, ngọn núi ầm ầm bạo liệt, vỡ tan, phẳng như mặt gương.
Ở hai phương hướng khác nhau cách Diêm thành ngoài ngàn dặm, 2 đạo quang ảnh thiểm lược, bỗng nhiên dừng lại ở bầu trời, nhìn về một nơi ngoài tầm mắt, lộ ra khuôn mặt già nua như vỏ cây và một gương mặt mỹ lệ ung dung cao quý, cùng bao phủ bởi sự chấn động và khó tin.