Đấu Phá Thương Khung

Chương 308 : Viêm Lợi

Ngày đăng: 13:36 19/04/20


" Sách sách, nguyên lai là hắn", Nhìn đại hán trong phòng, Pháp Mã bỗng nhiên thấp giọng cười lạnh nói.



"Pháp lão nhận thức hắn?". Nghe vậy, Tiêu Viêm nhẹ giọng dò hỏi



"Hắc hắc, nhận thức,hắn là phó hội trưởng luyện dược sư công hội của Xuất Vân đế quốc, tên hình như gọi là Viêm Lợi, năm đó cùng hắn gặp qua một lần, gia hỏa này tại Xuất Vân đế quốc có được danh vọng không nhỏ, mặc khác, gia hỏa này bởi vì chủ trương phi thường muốn đem luyện dược sư cùng độc sư kết hợp, cho nên rất được đám độc sư ở Xuất Vân đế quốc tín nhiệm, bởi vậy hắn là người có khả năng kế thừa chức hội trưởng Xuất Vân đế quốc tương lai." Pháp Mã nói.



"Chỉ là không nghĩ tới, gia hỏa này cũng dám đơn độc tới Gia Mã đế quốc, quả nhiên là tài cao lớn mật a. " Pháp Mã nhàn nhạt cười nói.



"Kế tiếp làm gì bây giờ?" Hải Ba Đông thuận miệng hỏi.



"Trước nhìn một chút". Thoáng trầm ngâm, Pháp Mã ra hiệu cho mấy người an tâm, chớ vội nóng nảy.



Nhẹ gật đầu, Tiêu Viêm không hề mở miệng, cúi đầu đem ánh mắt gắt gao chăm chú vào trên người đại hán bên trong phòng, lúc này trong lòng hắn, cũng lặng lẽ thở dài một hơi, hoàn hảo, người này cũng không phải là chỉ mới mười bảy tuổi, nhìn bộ dáng hắn, có lẽ là ba mươi bảy cũng không chừng, loại thiên phú này, mặc dù cũng có thể đủ tính là trên ưu tú, bất quá lúc này giá trị tiềm lực so với lúc trước tại trong lòng Tiêu Viêm, chợt giảm xuống vài lần.



Trong phòng, từ một từ một thiếu niên non nớt biến thành trung niên đại hán, một cỗ hơi thở hùng hồn, cũng theo trong cơ thể bành trướng tràn ra ngoài, luồng khí thế mạnh mẽ này mơ hồ ẩn chứa uy thế của đấu vương cường giả cấp bậc, xem ra cấp bậc của trung niên đại hán này, ít nhất cũng có thể ở khoảng chừng thất bát tinh đấu linh.



"Hô, biến trở về dung mạo vẫn là thoải mái hơn một chút, ít nhất là có thể phát huy được trăm phần trăm thực lực của chính mình." Cảm thụ được bên trong cơ thể lực lượng mênh mông lưu chuyển, trung niên đại hán hài lòng mỉm cười, thản nhiên nói.



Thủ chưởng sờ sờ khuôn mặt, trung niên đại hán làm như nhớ tới cái gì, bỗng nhiên bước nhanh đi tới bên cạnh giường, từ cái màn sau giường, tìm ra một đầu sợi hắc tuyến, sau đó nhẹ nhàng lay động.
Pháp Mã sắc mặt âm trầm, trong nhãn đồng đục ngầu, hàn quang liên tục lóe lên. Nguồn: https://truyenfull.vn



Cười lạnh nhìn sắc mặt âm tình bất định của Pháp Mã, Viêm Lợi trong lòng cũng một trận bất an, đối phương là ba gã đấu hoàng cấp bậc cường giả, loại đội ngũ này, nếu như muốn đánh chết hắn, cơ hồ là dễ như trở bàn tay, mặc dù đích xác cũng như lời vừa rồi hắn nói, chỉ cần hắn chết đi, người của bọn họ sẽ bắt đầu chế ra đại lượng lời đồn, đạt được mục đích đánh sập Gia Mã đế quốc luyện dược sư công hội. Có người nào mà không sợ chết, hắn Viêm Lợi cũng không phải cái gì phần tử nhiệt huyết, nếu không phải là vị trí hội trưởng của Xuât Vân đế quốc luyện dược sư công hội sắp tới sẽ bầu mới, hơn nữa còn có mấy đối thủ có cường lực cạnh tranh, hắn cũng không đáng mạo hiểm lớn như vậy, làm loại chuyện cửu tử nhất sanh này để tăng lên danh vọng chính mình tại giới luyện dược sư trong nước.



"Chỉ cần lần này có thể thành công trở về, vị trí hội trưởng công hội, chắc chắn phải thuộc vè ta, không có nỗ lực, lấy đâu hồi báo, càng huống chi, Pháp Mã thực lực mặc dù mạnh mẽ, nhưng lại quan tâm quá mức đến công hội, bởi vậy chắc hẳn sẽ không gặp phải nguy hiểm quá mức." Trước lúc đến đây, hắn đã phân tích rất chi tiết về tính tình của Pháp Mã, nhưng phân tích là phân tích, vạn nhất xuất hiện một điểm biến cố gì, vậy thì hắn, chỉ có thể coi như xong đời.



"Hô" Tại bầu không khí áp chế trong phòng, Pháp Mã sắc mặt âm tình bất định đột nhiên thở ra một hơi: "Hảo, hiện tại không giết ngươi, bất quá bằng ngươi muốn lấy được quán quân đại hội, sợ rằng còn không dễ dàng như vậy!"



"Hắc hắc, cái này không cần ngươi quan tâm, lần đại hội này, ngoại trừ thanh niên gọi là Nham Kiêu ra,những tên còn lại,vẫn chưa có cái gì gọi là có chỗ thần kỳ.Nhưng nếu ngay cả bọn tiểu bối này mà tranh không lại, ta còn như thế nào đi tranh đoạt chức vị hội trưởng công hội đây chứ? ". Trong lòng lặng lẽ thở phào một hơi, Viêm Lợi cười lạnh nói.



"Vậy thì chờ xem". Pháp Mã khóe miệng khễ nhếch, thanh âm lạnh như băng không có chút độ ấm: "Mặt khác, hy vọng ngươi cuối cùng có thể thuận lợi trở lại Xuất Vân đế quốc tranh đoạt vị trí hội trưởng. "



"Đi." Tay áo bào nhẹ phất, Pháp Mã quát khẽ một tiếng, thân thể tại trước vẻ mặt khó coi của Viêm Lợi, hóa thành bóng đen lướt ra khỏi căn phòng, sau đó, Hải Ba Đông cùng Gia lão, đành phải bất đắc dĩ đuổi theo.



"Mẹ nó, lão già này, cũng dám uy hiếp ta,chỉ cần ta lấy được chức quán quân, được bao người chú ý để mắt đến, ta cũng không tin, đến lúc đó ngươi dám ra tay với ta". Cắn răng, Viêm Lợi gằn giọng, bưng chén trà húp một ngụm, thực sự hiện giờ, cánh tay của hắn có chút run rẫy khó có thể che dấu, tựa hồ là vì sợ hãi một lý do nào đó.



Nếu như lấy không được quán quân,bị ba gã đấu hoàng cường giả đuổi giết, thì hắn sẽ lên trời không được, xuống đất không xong.