Đấu Phá Thương Khung
Chương 328 : Tiêu Gia - Tiêu Viêm
Ngày đăng: 13:36 19/04/20
Vân Lam Tông ở Gia Mã Đế Quốc có thế lực cường đại. Mỗi một thế hệ truyền thừa thay thế không hề bị gián đoạn. Đã khiến cho tông phái rất cổ xưa này sừng sững đứng ở trên đỉnh tại Gia Mã Đế Quốc. Nếu không vì các phe phái trong Tông giáo không thể lấy đi quyền khống chế của Hoàng đế thì chỉ sợ trong một vài lần thay đổi Hoàng triều tại đế quốc. Vân Lam Tông có thể kiểm soát hoàn toàn đế chế của toàn bộ Gia Mã.
Mà cũng vì nguyên nhân này, cho nên những người trị vì đế quốc Gia Mã đều đối với con quái vật khổng lồ gần gũi trong gang tấc này cực kỳ kiêng kị. Đến khi hoàng thất Gia Mã cai quản hiện tại liền gia tăng thêm câu nói: Người thủ hộ, cũng như bảo vệ các loại dị thú huyền bí vậy!?. Một thế hệ hoàng thất này ngay sau đó thực hiện một số sức mạnh cho phép làm cho Vân Lam Tông cũng nể nang một chút. Đó là lý do mà Gia Mã hoàng thất phái thêm một nhánh quân đoàn tinh nhuệ thân kinh bách chiến đóng tại dưới chân núi Vân Lam Sơn thì mới vô sự sống yên ổn với nhau.
Hoàng thất Quân đoàn Tướng quân đi đến đóng quân ở trong này rất nhiều năm. Mục đích của nó cơ hồ là bất luận kẻ nào cũng hiểu rõ, Bọn họ đang đề phòng Vân Lam Tông.
Đối phó với loại hoàng thất nổi dậy này. Vân Lam Tông thật vẫn chưa có quá mức kịch liệt phản ứng, Ngoại trừ sự khởi đầu của một số các môn đồ trẻ bên trong tông phái thỉnh thoảng quấy rối ở quân doanh. Tông nội cao tầng đối với việc này cũng vẫn là duy trì im lặng. Bởi vì bọn họ cũng biết rõ một đạo lý "Bên cạnh giường. Há lại dung nạp kẻ khác ngủ" [1]. Gia đình Đế vương nhiều nghi kỵ. Cái này bọn họ sớm cũng đã tập mãi thành thói quen, Chỉ cần Vân Lam Tông một ngày chưa sụp đổ. Như vậy mặc kệ cái quân đoàn đóng ở dưới chân núi kia vĩnh viễn cũng không dám có chút dị động.
Không có bất luận một cái triều đại nào tại Gia Mã Đế Quốc dám chân chính ra tay chống lại Vân Lam Tông. Bởi vì bọn họ đều hiểu rõ ràng. Cái siêu cấp tổ ong vò vẽ này. Chọc vào một cái chính là cơ hội để cho bọn họ lật đổ.
Vân Lam Tông được xây dựng ở phía trên Vân Lam Sơn. Mà Vân Lam Sơn lại cách Đế đô vẻn vẹn có mấy chục dặm lộ trình. Hai cái ở gần kề lại như xa cách. Giống như hai con quái vật lớn đối địch với nhau.
Tuy rằng vì ngày này Tiêu Viêm đã chờ đợi ba năm thời gian, nhưng hắn cũng không có sử dụng Tử Vân Dực vội vã chạy đi. Ngược lại là không nhanh không chậm diễu hành các bước. Hướng tầm mắt về tận chỗ ngọn núi tuyết trắng, vươn thẳng chọc vào trong đám mây mà bước đi, Một kiện Hắc bào, Thân vác Cự xích. Giống hệt như một người khổ hạnh.
Phía trên con đường lớn thông suốt một thanh niên thân vận hắc bào chậm rãi hành tẩu. Hắc thước to lớn sau lưng gã rõ ràng làm người khác cực kỳ chú ý. Ở giữa đường thỉnh thoảng xe ngựa qua lại phía trên. Cũng đều xầm xì bàn tán cùng ngoái đầu nhìn xuống tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, mà đối với những đôi mắt này Tiêu Viêm cũng là phớt lờ giống như không nghe thấy.
Hắn bước không nhanh không chậm. Dù cho trọng lượng của Huyền Trọng Xích đủ để người nào đó vừa tiếp xúc lần đầu, cũng đều cảm thấy hoảng sợ. Nhưng cái này trải qua hai năm tiếp xúc Tiêu Viêm đối với trọng lượng của nó đã hết sức quen thuộc rồi. Vì vậy. khi vác nó đi đường cơ hồ không có nửa điểm bị trì hoãn. Đặt chân xuống, cũng chỉ là lưu lại một dấu chân nhợt nhạt không có mảy may như một cái tràng cảnh bàn chân lang sói năm đó, vừa hạ xuống đã thành một cái hố thật sâu.
Từng bước, từng bước một. Không nhanh cũng không chậm. Mặc dù thân ảnh đơn bạc, nhưng lại khiến cho người bên cạnh thấu triệt vẻ ung dung cùng tiêu sái.
Tiếng bước chân. Càng ngày càng gần, càng ngày càng vang dội. Thế cho nên bên trên đài đá hơn mười vị Bạch Bào Lão Giả cũng là mở mắt ra. Ánh mắt cùng hướng về một phía.
Xa xa phía trên bầu trời. Đột nhiên Dương quang tỏa ra ánh sáng. Xuyên thấu qua tầng mây mờ ảo che lấp. Vừa vặn là bắn ở tại thềm đá cuối cùng. Nơi đó. Một thân ảnh đơn bạc cao ngất rốt cục thì chậm rãi hiện ra tại vô số tầm mắt bên trong.
Ở phía trên quảng trường gần ngàn đạo ánh mắt đang nhìn chăm chú. Hắc bào thanh niên trên lưng đeo hắc thước thật lớn cước bộ từng bước nâng lên. Đi hết đến bậc thang sau cùng.
Gã thanh niên ánh mắt không vui không buồn đảo qua tại giữa quảng trường thật lớn cuối cùng dừng lại ở phía trên đài đá, đồng dạng đem một đôi con ngươi sáng ngời phóng đến trên người nữ nhân mỹ lệ kia.
Cước bộ khẽ nâng. Sau đó phóng đến ba bước tiến tới. Chỉ có tiếng bước chân trầm thấp tại giữa quãng trường yên tĩnh nhẹ nhàng lay động theo chiều gió phiêu đãng.
Ba bước hạ xuống. Gã thanh niên ngẩng cao đầu. Chăm chú nhìn nữ tử nọ. Lạnh nhạt mở miệng.
"Tiêu gia. Tiêu Viêm!".
(1) [Nguyên văn] - 卧榻之旁. 岂容他人睡 - Ngọa Tháp Chi Bàng. Khởi Dung Tha Nhân Thụy
[Giải thích] Chính mình giường biên, như thế nào có thể để cho người khác vù vù ngủ ngon? so sánh chính mình thế lực phạm vi hoặc ích lợi không để cho hứa người khác xâm chiếm.
[Thành ngữ] -【AD 960, Triệu Khuông Dẫn thành lập nhà Tống, ông áp dụng chiến lược tiêu diệt từng bộ phận, trước sau công diệt Nam Bình, Hồ Nam Thục và các nước khác. Năm 974,Ông ta triệu Hậu chủ Nam Đường là Lý Dục đến Biện Kinh cầu kiến. Lý Dục sợ bị giam giữ, liền phái Từ Huyễn đến biện kinh cầu hòa. Tống thái tổ trực tiếp nói: "Chiếc ghế bên cạnh, thế nào chúng ta có thể cho phép người khác Hán Thủy?".