Đấu Phá Thương Khung

Chương 332 : Chiến Đấu Ác Liệt

Ngày đăng: 13:36 19/04/20


Cảm nhận được quảng trường đột nhiên im lặng, Gia Hình Thiên nhìn đấu khí khải giáp trên thân thể Tiêu Viêm phóng thích thanh sắc quang mang, trên khuôn mặt lộ ra chút sợ hãi, thầm than cùng ngạc nhiên, mặc kệ áo giáp này chỉ ở hình thức ban đầu nhưng có thể đem nó triệu hồi như vậy đã là đặt chân lên đẳng cấp đại đấu sư!



Từ điểm có thể thấy được sự chênh lệch thực lực giữa Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yến Nhiên không phải quá lớn. Điều mà làm cho Gia Hinh Thiên ngạc nhiên chính người không có bối cảnh như Tiêu Gia công tử không ngờ có thể trong vòng ngắn ngủ ba năm, tốc độ tu luyện có thể theo kiệp Nạp Lan Yên Nhiên nhanh như vậy. Phải biết rằng Nạp Lan Yên Nhiên sau lưng chính là có có đại tông môn như Vân Lam tông bồi dưỡng cùng duy trì.



"Tên tiểu tử này không đơn giản a" Gia Hình Thiên cùng Pháp Mã đưa mắt nhau một cái, đều nhìn thấy trong mắt đối phương cùng loại cảm xúc.



Mặt khác bên kia, vốn vừa mới nhẹ nhõm không được bao lâu Nạp Lan Kiệt, lại rối lên, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm khải giáp của Tiêu Viêm (muốn lòi mắt ra vậy đó). Sau một lúc lâu, thở dài một hơi ánh mắt chậm rãi nhắm lại khuôn mặt thể hiện ra chút chua xót.



Lúc này đây, Nạp Lan Kiệt đã cảm thấy rõ ràng một loại hối hận. Hắn hối hận năm đó vì cái gì không ngăn cản Nạp Lan Yên Nhiên, nếu Nạp Lan Yên Nhiên không muốn từ hôn thì như vậy dựa vào thực lực bản thân trong ba năm ngắn ngủn từ một phế vật trở thành cường giả cũng sẽ là con rể của Nạp Lan gia tộc rồi.



Trước kia Nạp Lan Kiêt từ hành động từ hôn của Nạp Lan Yên Nhiên cảm thấy phẩn nộ, lúc đó bởi vì mặt mũ cùng thái độ làm người của hắn, năm đó cùng gia gia Tiêu Viêm hạ ước định, hắn lẽ nào hạ mặt đi xé bỏ. Nếu không phải vì thế ai nguyện ý cháu gái xuất sắc của mình đi gả cho một cái phế vật của Tiêu gia đây?



Nhưng mà hiện tại, phế vật kia bộc lộ tài năng cũng làm cho Nạp Lan Kiệt rõ ràng từ trên người gã thấy được tiềm ẩn vô hạn tiềm lực, loại này tiềm lực có khả năng tiên đoán ranh giới, hắn rõ ràng, Tiêu Viêm sau lưng cũng không có giống như Vân Lam tông khổng lồ thể lực duy trì, cho dù mất loại này hậu viên duy trì nhưng hắn lại vẫn như cũ có thể trong ba năm thời gian, tốc độ tu luyện vượt qua Nạp Lan Yên Nhiên tu luyện thiên phú cũng chỉ có thể hình dung bằng hai chữa "Khủng bố"!



Bởi vậy, lúc này, Nạp Lan Kiệt mới chân chính cảm nhận được, Nạp Lan Yên Nhiên năm đó xúc động cử chỉ, khiến cho Nạp Lan gia tộc thừa nhận rất nhiều tổn thất. Một đại đấu sư chưa tới 20 tuổi, ai có thể cam đoan, một vài năm nữa, hắn sẽ cường đại đến loại nào?



Một đấu vương cường giả. Đó là có thể khởi động toàn bộ Nạp Lan gia tộc. Nếu Là ngày sau Tiêu Viêm đặt tới cấp bậc này. Không ai có thể nói trước được. Thực lực Tiêu gia sẽ không lớn mạnh hơn một tầng? Thậm chí uy hiếp tam đại gia tộc?




Thình lình xuất hiện ra kình khí công kích, đã làm cho Nạp Lan Yên Nhiên trở tay không kịp đành lùi về phía sau vài bước. Bất quá do có đấu khí khải giáp bảo hộ nên Tiêu Viêm lần này phản công ngoại trừ phá giả đối phương thế công cũng chưa bị thu thương.



Đối với điểm ấy trong lòng của Tiêu Viêm cũng rõ ràng, hắn vốn không trông cậy vào sát định nhất kích. Bởi vậy, lúc Nạp Lan Yên Nhiên lùi ra phía sau thì bàn tay vỗ mạnh vào đất, hung hãn kình khí làm cho tảng đá cứng rắn vỡ ra từng cái khe nứt, thân thể nhảy thẳng lên, tựa quỷ mị đến gần thân thể Nạp Lan Yên Nhiên, chợt giống như núi lửa phun trào, bắt đầu bạo phát bắt đầu bắn tới.



Tiêu Viêm sở trường am hiểu cận chiến, bởi vậy, lúc này cánh tay, khửu tay, chân, bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể đều trở vũ khí giết người lợi hại. Khửu tay cánh tay múa máy, lực lượng vô cùng khủng bố làm cho chung quanh trong hư không vang lên tiên tiếp âm bạo không ngừng, mỗi một lần kình khí đánh trượt đều sẽ lưu lại trên đá một vế sâu hãm.



Đối mặt công kích hung hãn của Tiêu Viêm, Nạp Lan Yên Nhiên cũng không có chút yếu thế, tuy rằng bị áp sát người nhưng ỷ vào thân pháp đấu kĩ kỳ dị có thể tránh thoát công kích nhiều lần, trường kiếm huy động, kiếm khí nghiêm nghị, kiếm quang lóe ra hằng trên mặt đất vô số đạo thiết ngân.



Phía trên quảng trường hai người chiến đấu dần tiến vào giai đoạn gay cấn, cường đại đấu khí cơ hồ phún dũng từ trong cơ thể hai người bắn ra, khi đấu khí va chạm mãnh liệt những tiếng nổ vang không ngừng tăng lên.



Trong sân thanh quang lóe lên, đấu khí nóng chảy cùng với sắc bén kiếm cương không ngừng bắn ra mà hai đạo thân ảnh không ngừng di động, kiếm minh thanh thúy cùng với đấu khí va chạm từ hai đạo thân ảnh truyền ra, hơn nữa công kích của hai người càng ngày càng tăng lên, càng ngày càng điên cuồng, càng ngày càng làm cho người ta líu lưỡi.



Nhìn giữa sân hại đạo thân ảnh không ngừng lóe ra mơ hồ thân ảnh, Đệ tử Vân Lam Tông xung quanh đều như ngây dại, trước khi chiến đấu xảy ra bọn họ nghĩ Nạp Lan yên Nhiên ít nhất thi triển ra ba loại huyền giai đấu kỹ thì có thể đả bại những người có thực lực cao hơn nàng vài tinh, nhưng bây giờ toàn bộ đã bị Tiêu Viêm hóa giải, đệ tử Vân Lam Tông mới hiểu được, ngày thường nghe các sư huynh đệ trong môn phái nói Tiêu Viêm phế vật không biết tự lượng sức mình là lời đồn cỡ nào ngu xuẩn.



Có thể cùng với đệ tử kiệt xuất nhất Vân Lam Tông Nạp Lan Yên Nhiên đối chiến lấu như vậy mà chưa biểu hiện nửa điểm thất bại thì dùng mông cũng hiểu, thanh niên thanh tú kia không phải là con lợn cho Người ta làm thịt