Đấu Phá Thương Khung
Chương 334 : bộc lộ
Ngày đăng: 13:36 19/04/20
Trên bầu trời, Nạp Lan Yên Nhiên kinh ngạc nhìn phía dưới Tiêu Viêm, vừa rồi hành động phun ngọn lửa tím từ miệng kia của hắn cùng với ngọn lửa màu xanh trên bàn tay, khiến cho trong đầu nàng lại chậm rãi hiện lên hình ảnh đã tạo thành ấn tượng sâu đậm chính là gã thanh niên tên Nham Kiêu kia.
Cả hai bóng dáng gầy yếu đồng thời hiện lên ở trong đầu dần dần tiếp xúc nhau, rất nhanh chóng hoàn toàn dung hợp vào làm một.
Ngoại trừ gương mặt ra, giờ phút này Tiêu Viêm bất kể khí chất hay vẻ mặt, so với ngày ấy trên quảng trường hoàng gia, lấy lực lượng bản thân phấn đấu đánh bại thanh niên luyện dược sư đến từ Xuất Vân Đế Quốc không hề khác biệt.
"Nham Kiêu - Viêm, Nham Kiêu - Viêm" Tiếng lẩm bẩm khẽ từ trong miệng truyền ra, vào giờ khắc này Nạp Lan Yên Nhiên tựa như tỉnh ngộ, trong giây lát hiểu được một vài điều, vị trẻ tuổi kia nhờ vào luyện dược sư đại hội trở thành nhân tài kiệt xuất trong Gia Mã Đế Quốc, cho dù là ngay cả nàng - Nạp Lan Yên Nhiên - tính tình vốn cao ngạo như vậy cũng nhịn không được trong lòng sinh ra bái phục vị thần bí thanh niên này, kẻ ba năm trước từng bị coi là thiếu niên phế vật!
Nạp Lan Yên Nhiên hàm răng cắn cắn vào môi đỏ mọng, trên khuôn mặt xinh đẹp vẻ mặt không ngừng biến đổi, ngọc thủ che miệng thân thể cứng nhắc hệt như bị sấm sét bổ trúng, tê tê gần như không thể khống chế được, cái cảm giác đột nhiên phát hiện ra này, khiến cho đầu óc bình tĩnh của Nạp Lan Yên Nhiên trong nháy mắt biến thành tương hồ, vẻ mặt xinh đẹp vốn luôn luôn hờ hững, giờ phút này trở thành trắng bệch.
Dù sao, người cùng tuổi khác phái đầu tiên khiến cho Nạp Lan Yên Nhiên tâm sinh bái phục và háo hức khác thường, lại là gã thiếu niên năm đó bị nàng gần như coi là phế vật, dẫm đạp lên tôn nghiêm!
Cái này gần như là hai tầng trời chênh lệch khiến cho Nạp Lan Yên Nhiên có cảm giác thoáng như đang trải qua một giấc mộng.
"Hắn là Nham Kiêu."
Trên ngọn cây, sự việc thình lình xảy ra, cũng khiến cho đám Gia Hình Thiên, Pháp Mã, Nạp Lan Kiệt rơi vào đờ đẫn. Có lẽ trước đó hai người sớm đã mơ hồ có một chút cảm giác, nhưng sau khi sự thực xuất hiện ở trước mắt. Bọn họ vẫn có chút cảm giác hoang đường.
Con mắt chậm rãi hư híp, Cổ Hà ánh mắt nhìn chăm chú gương mặt Tiêu Viêm, không biết vì sao, hắn luôn luôn cảm thấy này gương mặt, giống như đã từng quen biết, chau mày một lúc, Cổ Hà con ngươi mắt chợt co rụt lại, hắn cuối cùng đã nghĩ ra!
Lúc trước ở trong sa mạc, bọn họ trong lúc vô tình thấy từ trong tay vị thủ lĩnh kia tha cho một người trẻ tuổi
Chính là Tiêu Viêm!
Trong đầu ý nghĩ như tia chớp vận chuyển, lúc trước từng cái nghi hoặc, cũng là vào thời gian này giống như nước chảy thành sông bị đả thông đi qua, khó trách đoàn người hành tung bị người nắm chắc rành mạch, khó trách ở bọn họ cùng Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương kéo dài thì có người dẫn đầu lén lút chạy vào trong thành đạt được dị hỏa
Từng chút bí ẩn, kết hợp với nhau, cuối cùng bất ngờ hiện ra gương mặt xinh đẹp của thanh niên kia!
"Hô "
Sâu thở ra một hơi, Cổ Hà cuối cùng giật mình hiểu ra, lúc trước kia, nhờ có bọn họ làm phiền Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương, ngồi làm ngư ông đắc lợi, cho dù không phải Tiêu Viêm tự mình làm, nhưng việc này cũng tuyệt đối với hắn không thể trốn tránh quan hệ!
"Hảo tiểu tử a, lại đem chúng ta đều cho vui đùa sao." Vừa bẻ bẻ hai tay giấu trong tay áo, Cổ Hà vừa híp mắt nhìn Tiêu Viêm ở giữa sân, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác dở khóc dở cười, chính mình dẫn đầu một đội hình ở Gia Mã đế quốc có thể đi nghênh ngang, nhưng mà cuối cùng đem đồ vật đặt vào trong tay một gã thiếu niên còn chưa đủ hai mươi tuổi.
"Mặc dù không biết ngươi làm thế nào, nhưng mà hiện tại, cứ phải giải quyết khó khăn trước mắt đi. Phong Chi Cực của Yên Nhiên, cũng không phải là có thể dễ dàng coi thường a."