Đấu Phá Thương Khung

Chương 342 : Thất Thải Thôn Thiên Mãng Xuất Trường

Ngày đăng: 13:36 19/04/20


Xa xa trên không trung, tưởng chừng Vân Lăng sắp bắt được Tiêu Viêm, bỗng nhiên sau tay áo bào đột nhiên chấn động, chợt một bóng ảnh bắn ra, hung hăng đánh lên bàn tay Vân Lăng, lực lượng khủng bố đến mức ép không khí chấn động tạo ra thanh âm bén nhọn.



Trong khoảng khắc bóng thất thải xuất hiện, Vân Lăng cũng đã phát hiện, lập tức sắc mặt chợt biến, nhưng không chờ hắn kịp rút tay lại, bóng thất thải kia đã đánh lên bàn tay của hắn, nhất thời, khuôn mặt hắn có một chút ửng hồng, một tiếng kêu trầm đục từ yết hầu cùng lúc phát ra, thân thể giống như quả bóng cao su bị đá bay, rất nhanh lui về phía sau.



Trên không trung bỗng nhiên xuất hiện biến cố, làm cho Hải Ba Đông cùng với ba vị trưởng lão Vân Lam Tông đang chiến đấu kịch liệt ở giữa sân không tự chủ được đều dừng công kích, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Viêm. Hải Ba Đông tốt hơn một chút, những người khác không biết rõ Tiêu Viêm lắm, kinh ngạc đến nỗi thiếu chút nữa rớt hai cặp mắt xuống đất, thực lực của Vân Lăng trong Vân Lam Tông, ngoài Vân Vận, không ai có thể hơn hắn, nhưng vừa rồi hắn lại bị Tiêu Viêm chỉ với cấp bậc đại đấu sư cấp đẩy lui?



"Vừa rồi là cái gì?" Ở trên đại thụ, Gia Hình Thiên miệng há hốc, khuôn mặt thoáng có chút ngưng trọng và mờ mịt hỏi, bởi vì bóng ảnh công kích tốc độ thật sự quá mức khủng bố, bởi vậy ngay cả thị lực của hắn cũng có chút nhìn không rõ, chỉ có thể mơ hồ nhận thấy có cái gì đó từ trong tay áo Tiêu Viêm bắn ra ngoài, mà Vân Lăng đúng là bị vật kia đánh lui.



"Dường như là đuôi của một con vật" Pháp Mã chần trừ một chút, có chút không xác định nói.



"Cái đuôi?" Nghe vậy, Gia Hình Thiên sửng sốt, chau mày nhìn chằm chằm Tiêu Viêm trên bầu trời: "Lại là một con bài chưa lật? Người nầy xem ra e là cường giả thần bí lúc trước giết chết Mặc Thừa?"



Đối với Tiêu Viêm, càng ngày càng làm cho người ta cảm thấy rung động với những con bài chưa lật, Gia Hình Thiên trong lòng cũng không khỏi có chút dao động, ánh mắt nhìn về bóng dáng Tiêu Viêm ở giữa không trung, bắt đầu tính toán hơn thua.



"Tiểu tử, trong tay áo ngươi là cái gì vậy?!" Trên không trung, đị đánh lùi gần mấy chục thước,Vân Lăng rốt cục cũng hóa giải hết kình đạo khủng bố truyền trên cánh tay, hai tay buông thõng xuống, thoáng có chút run rẩy rất nhỏ, sắc mặt khó coi nhìn Tiêu Viêm xa xa, quát to.


"Tê tê".



Lưỡi rắng phun ra thụt vào, sau khi thân thể biến lớn, đôi mắt của Thất Thải Thôn Thiên Mãng nguyên lúc trước có chút đẹp đẽ, mà bây giờ rốt cục ít nhiều lại thể hiện ra một ít hung tính của nó, bên trong miệng lớn răng nọc lần lượt thay đổi, phát ra hàn quang lành lạnh.



Trên không trung, hai cỗ hơi thở cường đại chậm rãi phát ra từ trong cơ thể của một người và một thú, cùng phối hợp với khí thế sắc bén từ vòng chiến chỗ Hải Ba Đông, trên toàn bộ quảng trường, các đệ tử Vân Lam Tông khuôn mặt đều nhịn không được có chút run rẩy, ai có thể nghĩ được chỉ vì bắt một tên tiểu tử cấp bậc đại đấu sư, lại gặp phải một cường giả cấp bậc đấu hoàng cùng với một con ngũ giai ma thú có thể chống đỡ được một đấu vương cường giả?



Ánh mắt nhìn một người một thú kia đã bắt đầu khí thế áp bách, hai cánh sau lưng Tiêu Viêm chấn động, thân hình vội vàng lui về phía sau một khoảng, lặng lẽ thở dài một hơi trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn, sự xuất hiện của Thất Thải Thốn Thiên Mãng, cũng đồng thời hóa giải quẫn cảnh của hắn, xem ra với tình huống hiện tại trong Vân Lam Tông hẳn sẽ không xuất hiện thêm gã đấu vương cường giả nào nữa? Như vậy chỉ cần hắn cẩn thận khống chế phi hành trên cao, bằng lực lượng của những người khác đừng mong đến việc bắt giữ hắn. Đến lúc đó chỉ cần chờ Hải Ba Đông giải quyết ba vị trưởng lão Vân Lam Tông. Như vậy, khốn cảnh hôm nay, cũng có thể hoàn toàn giải thoát rồi.



Trên không trung, một người một thú xa xa đối diện nhau, khí thế kinh người, tựa như sắp đi vào cuồng phong bạo vũ!



Mỗi một khắc, khí thế tràn ngập trên không trung đột nhiên bị kiềm hãm, hai tay Vân Lăng đang mở ra bỗng nhiên hợp lại, cự kiếm chứa năng lượng màu xám trắng dài một trượng từ trong lòng bàn tay lan tràn ra, hai cánh sau lưng vẫy động một trận, thân thể xuyên qua hư không, ở trên bầu trời lưu lại một đạo hoa ngân thật lớn!



Tại khoảng khắc Vân Lăng nhích động, Thất Thải Thôn Thiên Mãng cũng đột nhiên ngẩng đầu gầm vang, thân thể to lớn lao đi với tốc độ khủng bố, làm cho tất cả mọi người lâm vào rung động!



Một người một thú hoa phá trường không, trong nháy mắt trước tầm mắt của mọi người đang chăm chú phía dưới bỗng ầm ầm chớp động!