Đấu Phá Thương Khung
Chương 346 : Đấu Hoàng Lăng Ảnh
Ngày đăng: 13:36 19/04/20
Cả quảng trường đều theo việc hắc bào nhân ra mặt mà rơi vào một trường tĩnh lặng. Tuy một vài đệ tử Vân Lam tông bình thường không rõ thực lực của hắc bào nhân thần bí này, nhưng từ trên mấy gương mặt đột ngột trở nên cực kỳ ngưng trọng của các trưởng lão kia có thể nhìn ra, hắc bào nhân thần bí này thực lực hẳn cường đại đến có chút kinh khủng, nếu không thì sẽ không thể làm bọn họ chấn động như vậy.
"Ngươi là ai?"
Mắt nhìn trừng trừng vào hắc bào nhân trên không trung, đấu khí mạnh mẽ từ nội thể đối phương tràn ra đó làm đầu ngón tay Vân Lăng không nhịn được run rẩy lên một chút, miệng hùm gan sứa quát hỏi.
"Ngươi có thể gọi ta là Lăng Ảnh." Hắc bào nhân hơi cúi đầu xuống, lộ ra một gương mặt già nua, cười đáp.
"Ngươi không phải người của Gia Mã đế quốc?" Ánh mắt Vân Lăng cẩn thận quét trên thân hắc bào nhân tự xưng Lăng Ảnh này, lập tức như đã phát giác ra điều gì, kinh dị hét lên.
"Ta tất nhiên không phải là người của Gia Mã đế quốc. Song ai đã quy định, không phải người Gia Mã thì không thể tiến vào quốc gia này?" Hắc bào nhân tự xưng Lăng Ảnh cười hắc hắc đáp.
Mày nhíu chặt, Vân Lăng hít một hơi, nén lại nỗi kinh hoàng trong lòng, nắm quyền trầm giọng nói với Lăng Ảnh trên không trung: "Vị bằng hữu này, Gia Mã đế quốc không ngăn cản bất cứ người nào tiến vào quốc gia này, song việc ngày hôm nay là việc của nội tông Vân Lam tông ta. Vẫn xin mời các hạ đừng nên cố ý nhúng tay vào. Xong việc, Vân Lam tông ta nhất định sẽ xem các hạ đối đãi như thượng khách. Tuy Vân Lam tông ta đã có thời gian lâu dài không bước ra khỏi đế quốc, nhưng đối với cường giả đại lục đến Gia Mã đế quốc, lại vẫn luôn hết sức hoan nghênh."
"Ha ha. Ngươi đúng là biết ăn nói." Cười cười, Lăng Ảnh lắc lắc đầu, xoay đầu lại liếc một cái Tiêu Viêm đang ở cùng Hải Ba Đông, thở dài nói: "Song đáng tiếc, lão phu chịu ơn người, tên tiểu tử gọi là Tiêu Viêm này hôm nay ta lại phải đem hắn không chút tổn hại đi."
Nghe vậy, sắc mặt Vân Lăng từ từ âm trầm lại, khóe miệng giật giật, trong mắt lóe qua một vẻ nanh ác.
"Bằng hữu, tuy không biết ngươi rốt cuộc nhân vật gì, song, đắc tội với Vân Lam tông ta thế này, không phải hành vi sáng suốt à." Vân Lăng trầm giọng nói.
Gương mặt dần dần trở thành màu đỏ, Vân Lăng trong cơn tức giận song thủ bỗng huy động, vân hải quanh thân đảo lộn một trận. Sau một lúc, trong vân hải lại đã ngưng tụ ra một vân cung kích thước cực lớn dài đến hơn một trượng, bàn tay vừa vung lên, trên vân cungtự động tích tụ năng lượng, năng lượng vân sắc nhanh chóng hội tụ, thoáng một cái lại đã hóa thành một cây vân tiễn cực lớn dài đến hai mét.
"Chết đi." Oán độc trừng trừng Tiêu Viêm, trên đầu Vân Lắn chầm chậm hiện lên một ít mồ hôi lạnh, có thể thấy chiêu gọi ra vân cung vân tiễn này cần tiêu hóa cực lớn, đến nỗi với thực lực của cấp bậc đấu vương cũng đều có chút khó chống đỡ.
"Đi." Trong miệng một tiếng quát nhỏ, vân tiễn bỗng bắn vụt ra, trong chốc lát, giống như xạ nhật tiễn vậy, xuyên qua mọi chướng ngại, bắn thẳng về phía Tiêu Viêm
"Cẩn thận." Do hai người đều đang đối diện Vân Lăng, nên người sau mới có có động tác. Hải Ba Đông phát hiện trước tiên, quát lớn một tiếng, một tay đem Tiêu Viêm kéo về sau người, song thủ nhanh chóng huy động, hàn khí bạo dâng
"Đem Tiêu Viêm đi. Ta đến ngăn cản." Chính vào lúc Hải Ba Đông chuẩn bị chống lại mũi tên này, thì một đạo hắc ảnh đột nhiên hiện ra trước mặt, lưng đối diện với hai người, quay đầu cười nói
Hơi ngẩn ra, Hải Ba Đông khẽ nheo mắt lại đánh giá Lăng Ảnh một chút, cũng không nói gì, kéo Tiêu Viêm chầm chậm thối lui. Song lúc lùi sau, người hết sức cẩn thận như hắn, không chỉ đang phòng bị công kích của Vân Lăng, mà cũng đang cẩn thận cảnh giác Lăng Ảnh. Đối với kẻ đột nhiên xuất hiện này, tự nhiên là không thể tín nhiệm nhanh chóng như vậy được.
Trông thấy Hải Ba Đông lùi về phía sau, Lăng Ảnh lúc này mới quay người lại, lạnh lùng nhìn vân tiễn kinh khủng như đang xé nát không khí bắn tới kia, cánh tay áo nhẹ phất, những bóng ảnh màu đen rợp đất trời đột nhiên từ sau lưng bạo dâng lên. Trong chốc lát, hắc ảnh xông lên trời, cơ hồ đã che lấp đi cả bầu trời. Thanh thế khổng lồ như vậy, lập tức khiến một vài đệ tử Vân Lam tông phía dưới sợ hãi đến mặt mày tái nhợt.
Thân thể hắc bào lão nhân trôi nổi giữa trung tâm màn đen do cả trời, hắc ảnh hình thành giống như thiên ma giáng thế vậy, buông tiếng cười điên cuồng. Trong tiếng cười, có một sự kiêu ngạo khó che giấu.
"Ha ha. Hôm nay ta phải xem xem, người mà tiểu thư nhà ta muốn bảo hộ, ai dám gây tổn thương đến một sợi tóc?"