Đấu Phá Thương Khung
Chương 447 : Sự bi phẫn của Sa Thiết
Ngày đăng: 13:37 19/04/20
Bên trong bãi đất trống lổn nhổn đất đá, Hổ Gia cùng ba gã tân sinh nhìn gã thành viên cuối cùng của Hắc Sát đội bại lui mà không khỏi thở dài nhẹ nhõm, chợt hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi trên mặt đất thở hào hển không ngừng.
Trên bãi đất trống sau khi gã thành viên cuối cùng của Hắc Sát đội chiến bại chỉ còn lại môt mình Sa Thiết.
Đám tân sinh đang căng thẳng tột cùng rốt cuộc nhịn không được hưng phấn cùng mừng rỡ, bất chấp thương thế trên người nhảy dựng lên, cuồng tiếu hô hào, nhất thời đủ loại thanh âm vui sướng lẫn gào khóc thảm thiết tràn ngập không gian.
Huân Nhi khẽ nâng bàn tay mềm mại lau mồ hôi trên trán, kim quang trên thân thể thoáng ảm đạm đi một ít, ba lần đi cứu viện cũng đã thật sự làm khó nàng, nếu không phải do tu tập công pháp cấp bậc không thấp, chỉ sợ nàng cũng y như Ngô Hạo kia, vì đấu khí tiêu hao quá độ mà làm suy giảm sức chiến đấu.
Một tay dựa vào thân cây, tranh thủ phút ngắn ngủi này cấp tốc phục hồi đấu khí, đưa mắt quét về phía Tiêu Viêm đang chiến đấu, nhìn thấy Tiêu Viêm mặc dù bị đối phương đẩy vào tình thế cực kỳ nguy hiểm nhưng trong khoảng thời gian ngắn vẫn không có dấu hiệu thất bại, khẽ thở dài nhẹ nhõm, trên gương mặt lại hé ra nét tươi cười khiến đám người Tô Tiếu cảm thấy vô cùng kinh diễm.
"Trận tranh đấu này, nhóm Tiêu Viêm đã chiếm được thượng phong rồi."
Nhìn vẻ mặt tươi cười diễm lệ như đóa phù dung của Huân Nhi, Tô Tiếu rốt cục hồi phục tinh thần, thở dài một hơi, trên khuôn mặt hiện lên biểu tình có chút phấn khích.
Nhiều năm như vậy "Cuộc săn Hỏa năng" quy luật ma cũ bắt nạt ma mới vẫn không thay đổi, không nghĩ tới năm nay vào chính thời điểm mình tham gia lại có kinh biến khiến người ta trợn mắt há mồm này, thật sự làm cho Tô Tiếu có chút nghẹn lời.
Hắn nguyên bản chính là tính toán gõ đầu đám tân sinh kiếm ít Hỏa Năng còn vào Thiên Phần luyện khí tháp tu luyện được một khoảng thời gian, kết quả hiện tại không chỉ Hỏa Năng không kiếm được mà còn phải đem của mình nôn ra, cái này quả thực là tiền mất tật mang nha.
Bên cạnh, Lăng Bạch cùng Tu Nham liếc mắt nhìn nhau một cái, đều cười khổ trong lòng, gặp được loại tình huống này đích thật là cực kỳ bất hạnh.
"Tên gia hỏa này sau khi tiến nhập Nội Viện chỉ cần dốc lòng tại bên trong Thiên Phần luyện khí tháp tu luyện một thời gian, e rằng có thể chen chân vào "Cường Bảng"."
Tô Tiếu khẽ động thân thể, thoải mái tựa vào thân cây, ánh mắt chuyển hướng nhìn Tiêu Viêm trên người bao trùm hỏa diễm đang chiến đấu cùng Sa Thiết, giọng nói khó có thể che dấu sự sợ hãi.
Khuôn mặt hơi hơi xanh mét, Sa Thiết trong lòng vô cùng bi phẫn, mượn dùng ngọn lửa màu xanh quỷ dị đã là quá vô sỉ rồi, mà hắn lại lấy ra đan dược ăn như ăn lạc để khôi phục đấu khí tiêu hao, như vầy … còn đánh cái rắm a?
"Hắc hắc!" nhìn sắc mặt Sa Thiết, Tiêu Viêm cười cười, ánh mắt quét về phía Huân Nhi, Hổ Gia hai người.
Nhất thời ba người đồng thời lướt nhanh tới, công kích hung hãn đều nhắm hướng Sa Thiết đánh tới, lúc này, đấu khí áo giáp như mai rùa cứng rắn kia cơ hồ đã bị Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đốt cháy sạch gần như chẳng còn, bây giờ không đánh đợi đến bao giờ mới đánh?
"Chờ một chút!"
Nhìn ngọn lửa xanh trong con ngươi không ngừng phóng đại, hồi tưởng lại sự thống khổ khi bị đốt cháy lúc trước, nét mặt Sa Thiết run run, ánh mắt đảo qua bốn gã đồng bọn đã bị đánh bại, chợt hít sâu một hơi, quát một tiếng vang như sấm trong rừng, làm tất cả mọi người giật mình.
Ba đạo công kích sắc bén chỉ còn cách Sa Thiết nửa thước đột nhiên đình chỉ, ba người chững lại, rồi cực kỳ nhanh chóng thối lui, Tiêu Viêm nhíu mày, cười nói: " Sao đây?"
"Chúng ta thua "
Sa Thiết thở dài, cực kỳ bất đắc dĩ nói, cục diện bây giờ hắn cũng không cho rằng bọn họ còn có cửa phản kháng, đương nhiên nếu là không có ngọn lửa xanh trong tay Tiêu Viêm khắc chế hắn mà nói, hắn thật ra vẫn còn có lực lấy một địch mà liều mạng, đáng tiếc!
Thanh âm bất đắc dĩ từ miệng Sa Thiết truyền ra, chậm rãi vang trên bãi đất trống, khiến tất cả mọi người đột nhiên lặng đi. Việc tên gia hỏa này đột nhiên nhận thua đích thật là khiến người ta quá mức rung động.
Vừa mới lúc trước, Tiêu Viêm dường như là bị hắn áp chế a, nguyên bản mọi người còn tưởng lần đại chiến này còn càng thêm thảm thiết mà cuối cùng kết quả lại ra thế này.
Không khí trầm mặc kéo dài một lúc lâu sau, một ít tân sinh rốt cục bình tĩnh trở lại, nhất thời tiếng hoan hô như sấm vang lên khiến rừng cây chấn động mà vi vu run rấy.