Đấu Phá Thương Khung

Chương 514 : Điều phối dược dịch

Ngày đăng: 13:38 19/04/20


Bên trong sơn động rộng rãi sáng ngời, Tiêu Viêm nhìn trước mặt bày ra một cái chậu gỗ lớn, chậu gỗ bên trong đựng đầy nước trong suốt, ở một bên chậu gỗ, có một cái giá gỗ giản dị, bày đầy đủ loại dược liệu, nhìn qua nhiều khủng bố cỡ chừng mấy chục loại, để tìm kiếm chừng đó dược liệu, Tiêu Viêm ước chừng tiêu phí thời gian gần ba ngày.



- Đưa Địa Tâm Thối Thể Nhũ cho ta.



Sau khi kiểm tra dược liệu cần thiết có đầy đủ hết hay chưa, Dược Lão nhìn Tiêu Viêm nói.



Nghe vậy, Tiêu Viêm vội vàng theo lời đem các loại đồ vật bỏ vào trong tay Dược Lão,



Sau khi cầm bình ngọc đựng Địa Tâm Thối Thể Nhũ, hơi hơi suy nghĩ một chút. Chợt mở nắp bình, nhất thời một cỗ sương màu xanh biếc nhàn nhạt liền phiêu đãng bay ra, cuối cùng ngưng tụ tại miệng bình. Thật lâu không tiêu tan



Dược Lão hít sâu lấy một ngụm sương mù, liền cảm nhận được một cỗ khí tức ấm áp nhẹ nhàng chảy xuôi qua bên trong linh hồn, không khỏi cười thở dài:



- Không hổ là linh vật ngưng tụ từ lực lượng của đại địa, dĩ nhiên tinh thuần nồng đậm như thế, khó trách có công hiệu tẩy tủy luyện cốt như vậy.



Sau tiếng cười tán thưởng, Dược Lão đem bình ngọc hơi hơi nghiêng, thật cẩn thận đổ mười giọt chất lỏng giống như phỉ thúy ngọc châu vào bên trong chậu gỗ. Sau khi mười giọt phỉ thúy rời bình, trong bình chất lỏng liền giảm bớt gần một phần tư.



Mà sau khi mười giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ nhỏ vào, chỉ thấy dịch thủy trong suốt bên trong chậu gỗ, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được chuyển hóa thành màu nồng đậm phỉ thúy, hơn nữa, ở phía trên mặt nước còn dần dần thẩm thấu ra một cỗ sương mù nhàn nhạt. Kéo dài không tiêu tan, nhìn qua cực kỳ kỳ dị.



Tò mò nhìn biến hóa của thủy dịch bên trong chậu gỗ. Tiêu Viêm lắc lắc đầu, ngạc nhiên nói:



- Chẳng lẽ lần này cần ở bên trong này tu luyện?




Khi bọt nước dâng lên chốc lát, thân thể Tiêu Viêm cũng là run lên kịch liệt, hắn có thể cảm giác được, lúc này vô số cỗ năng lượng tinh thuần bên trong thủy dịch giống như đã bị một lực lượng nào đó dẫn dắt, theo lỗ chân lông toàn thân mở ra, mạnh mẽ đi vào trong cơ thể!



Bởi vì năng lượng tràn vào thật sự là quá mức khổng lồ, Tiêu Viêm thậm chí nhận thấy được có chút trướng đau lên, nhưng mà cỗ năng lượng tinh thuần đó vẫn chưa bởi vì cảm thụ của hắn mà có điều đình trệ, ngược lại tốc độ càng thêm hung mãnh chảy vào, tới cuối cùng, một cỗ tinh thuần năng lượng bởi vì không thể chui vào tiếp được nên đã ở dưới làn da Tiêu Viêm lung tung chuyển động. Mà theo động đậy của chúng nó, chung quanh làn da trên thân thể Tiêu Viêm cũng tạo thành từng đường dấu vết tán loạn, bộ dáng kia giống như dưới làn da đó cất dấu một con rắn nhỏ. Nhìn qua có chút đáng sợ.



Bề ngoài dữ tợn khủng bố song Tiêu Viêm tự nhiên là không phát hiện ra, hắn hiện tại chỉ có thể toàn lực vận chuyển tâm thần, tùy thời chú ý động tĩnh trong cơ thể.



Năng lượng Ngũ sắc tràn vào trong cơ thể, vẫn chưa nghe Tiêu Viêm chỉ huy, mà là cực kỳ có mục tiêu tính thẳng hướng các nơi cốt cách trong cơ thể. Mà phàm là bọn chúng gặp được cốt cách, đều là trong nháy mắt biến ảo thành Ngũ sắc, mà tại lúc này, Tiêu Viêm có thể mơ hồ cảm giác được, có cái gì đó xâm nhập vào cốt cách bên trong, hơn nữa còn cùng với bên trong cốt tủy hỗn tạp lại với nhau.



Đối với hành động đó của năng lượng, Tiêu Viêm không biện pháp nào ngăn cản, cho nên, hắn ngoại trừ ở ngoài trơ mắt nhìn trong cơ thể càng ngày càng nhiều cốt cách bị nhuộm đẫm thành Ngũ Thải nhan sắc, nhưng lại không có nửa điểm biện pháp.



Ngắn ngủn không đến 10 phút, cốt cách trong cơ thể Tiêu Viêm cơ hồ hoàn toàn bị bao phủ bên trong năm màu nhan sắc, nhìn lại trong cơ thể, nơi nơi đều là tràn ngập năm màu sắc, có vẻ có chút quỷ dị.



Ngay khi hành động của năng lượng làm Tiêu Viêm cảm thấy có một chút nghi hoặc, quả tim cũng đột nhiên đập mạnh vài cái, hắn cảm giác được, cốt cách bên trong, tựa hồ lúc này đột nhiên bốc cháy, một cỗ cảm giác đau nhức xâm nhập tận xương tủy cấp tốc lan tràn mà ra, cuối cùng khuếch tán đến khắp ngõ ngách bên trong cơ thể.



Cắn chặt răng, thân thể Tiêu Viêm ở bên trong chậu gỗ khẽ run rẩy, phía trên làn da cũng xuất hiện sự hồng nhuận khác thường, chỗ trán, mồ hôi lạnh dầy đặc, cuối cùng giống như một trận mưa nhỏ, theo khuôn mặt chảy xuống, rơi vào trong chậu gỗ, hắn hiện giờ mới hiểu được, Dược Lão tại sao lại nói có một chút đau đớn, nhưng là, một ít đau đớn này chẳng phải có điểm thái quá sao?



Đứng ở ngoài chậu gỗ, Dược Lão nhìn hành động như vậy của Tiêu Viêm, khóe mắt cũng nhịn không được khẽ giật, chợt khẽ thở dài một tiếng, thấp giọng nói:



- Tiểu tử kia, cần phải kiên cường đấy, nếu là tẩy tủy thành công, khi nào tiến vào Đấu Vương cấp bậc, cũng sẽ bỏ bớt đi phần lớn phiền phức!