Đấu Phá Thương Khung

Chương 528 : Bạch y tiểu cô nương thần bí

Ngày đăng: 13:38 19/04/20


Rõ ràng là âm thanh non nớt cộng với dung mạo đáng yêu, thế nhưng ở tại tiểu cô nương này lại phát ra cỗ hơi thở quỷ di khiến cho thần kinh Tiêu Viêm căng thẳng hẳn lên.



Cùng cặp mắt đen to tròn đối nhãn một lúc lâu Tiêu Viêm cười khan nói:



- Tiểu muôi, vật này không ăn được đâu hay là trả lại cho ta đi.



- Đợi lớn lên ta sẽ ăn nó!



Tiểu cô nương bình tĩnh nói. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



- Muốn lớn lên thì cần phải có thời gian, mà thời gian dài thì dược tính sẽ bị mất đi, ăn vào cũng không được điểm tốt gì.



Sắc mặt Tiêu Viêm nghiêm lại.. Hiện giờ trong lòng hắn đang sôi trào, tiểu cô nương quỉ dị này đã ăn mất một gốc dược liêu quý hiếm, mà thuốc này nằm trong dược khố chỉ có hắn vừa mới mở ra, nếu Hách trưởng lão mà truy cứu chính mình chỉ sợ gặp không ít phiền toái.



- Thời gian không có tác dụng với ta!



Nghe Tiêu Viêm nói như thế tiểu cô dùng âm thanh non nớt của mình châm chọc nói.



"Ôi trời ơi!" Vô lực vỗ vỗ cái trán, Tiêu Viêm không khỏi có một trận đau đầu, không biết tiểu cô nương này là quái vật phương nào? Không những có lực lượng đáng sợ mà ngôn ngữ còn có chút quái dị, nếu nàng chỉ là một tiểu cô nương bình thường, Tiêu Viêm cũng chấp nhận xấu mặt một phen cường hành đem băng hỏa long tu quả đoạt tới tay, nhưng khi nhân thấy lực lượng đáng sợ của tiểu cô nương, loại ý niệm này chỉ đành đem ở trong lòng chôn chặt, hắn rất rõ ràng, lúc trước tiểu cô nương chỉ dùng hai ngón tay đã khiến cho mình không thể động đậy, nếu mà đánh toàn lực chỉ sợ lúc này khoog còn mạng để đứng đây.



- Ngươi ở nơi này trộm dược liệu ăn, Hách trưởng lão biết được ngươi sẽ gặp phiền phức không nhỏ.



Tiêu Viêm cười khổ một tiếng.



- Ta việc gì phải sợ cái lão già kia, cho dù hắn có biết cũng không dám làm gì ta.



Mở to đôi mắt đáng yêu tiểu cô nương lầm bầm nói.



Nhãn tình nhảy dựng lên, trong lòng Tiêu Viêm náo loạn cả lên, tiểu nha đầu này cư nhiên không xem ai ra gì chẳng lẽ là tôn nữ của một vị cao tầng nào đó trong viện. Thế nhưng địa vị của số ít trưởng lão phần lớn giống nhau, cho dù tử tôn của mình có phạm lỗi cũng không dám hướng về các trưởng lão kHác nói như thế, không lẽ bạch y tiểu cô nương này là cháu gái của đại trưởng lão thần bí chưa bao giờ lộ diện kia hoặc cũng có thể là cháu gái của viện trưởng đại nhân.



- Tâm tình ta hôm này đang tốt nên sẽ không đánh ngươi, ngươi mau cút đi, đừng có quản đến ta.



Tiểu cô nương lại hướng xuống Kim Cương Bồ cắn một miếng, đem một ngụm chất lỏng màu vàng kim nuốt vào, hơi hơi nhíu mày lầm bầm nói:
Ánh mắt hướng về Tiêu Viêm, tiểu cô nương thanh âm có chút thúc giục nói.



Nhìn cái cách hai người nói chuyện với nhau, Tiêu Viêm đối với thân phận tiểu cô nương này càng trở nên mờ mịt, cười khổ một tiếng nói:



- Hách trưởng lão, đồ vật nọ ta đã lấy được, ông có thể kiểm tra một chút rồi đưa cho ta hai phần dược tài Long Lực đan ta sẽ giúp ông luyện chế.



Chậm rãi nghe Tiêu Viêm nói, sắc mặt Hách trưởng lão có hơi chút khẩn trương, từ trong nạp giới lấy ra số lượng lớn dược tài đặt lên bàn, thấp giọng nói:



- Ngươi như thế nào lại gặp phải nàng? Có bị sao không?



Nghe ngữ khí của hắn tựa hồ tiểu cô nương này không khác gì một loại ác ma ăn thịt người, mặc dù thật sự nàng ta cũng thường xuyên lấy khẩu khí ăn người để uy hiếp người khác..



- Ta cũng không biết nữa.



Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu đem dược liệu trên bàn cất kĩ, rồi đem chuyện xảy ra lúc trước kể sơ qua một lược.



- Ách, ngươi thật đúng không may, ôi chao ta nói trước cho ngươi biết mà chăm sóc tiểu bà cô này cho tốt, đừng làm cho nàng tức giận, bằng không hậu quả rất đáng sợ đó.



Hách trưởng lão vỗ vỗ vai Tiêu Viêm có chút cảm khái nói.



Bị cử chỉ của Hách trưởng lão làm cho có chút mất tự nhiên, Tiêu Viêm nhịn không được nói:



- Nàng đến tột cùng là thứ người gì?



- Người? Ta có nói nàng là con người sao?



Đảo cặp mắt trắng dã, Hách trưởng lão bĩu môi nói.



- Nàng ta… không phải là người?



Trống ngực đập mạnh, mồ hôi lạnh trên trán Tiêu Viêm không biết chảy ra từ lúc nào.