Đấu Phá Thương Khung
Chương 579 : Chia Ly
Ngày đăng: 13:39 19/04/20
"Linh Tuyền, câm miệng! Tiêu gia cùng gia tộc ta có minh ước, ta cấm ngươi xuất khẩu làm nhục?" Nhận thấy được Tiêu Viêm sắc mặt âm lãnh, Huân Nhi trong lòng quýnh lên, hướng về phía Linh Tuyền lớn tiếng quát lên.
"Ha,hả…..tiểu thư sao vậy, ta chỉ thuận miệng nói thôi sao lại quát ta." Linh Tuyền cười cười, đang nói đột nhiên chuyển vấn đề khác: " Bất quá chuyến này đến đây, tộc trưởng đại nhân phân phó qua, nếu là gặp phải Tiêu Viêm thiếu gia, có thể hỏi qua một chút Tiêu gia cất bộ phận chìa khóa chỗ nào." Nói đến đây, Linh Tuyền mỉm cười đem ánh mắt hướng Tiêu Viêm: " Không biết Viêm thiếu gia, có thể cho ta biết được không?" Nghe vậy, Huân Nhi trong lòng đại chấn, rất sợ Tiêu Viêm lộ ra vết tích, quyết định ngắt lời, một bên Tiêu Viêm hơi nhíu nhíu mày, nghi hoặc nói:
" Không Biết?" Cau mày nhìn Tiêu Viêm nghi hoặc, Linh Tuyền tức trong lòng âm thầm nghĩ: "Lẽ nào hắn thật không biết? hôm nay tiêu gia tứ phân ngũ liệt ( tan giã), cũng không biết "hồn điện"đến tột cùng có hay không thực sự đem cái chìa khóa cướp được chưa, nếu thực sự đến tay bọn họ, sợ là một phen phiền phức."" ta tại Tiêu Gia nhiều năm như vậy, cũng không từng thấy "cái chìa khóa", ngươi như vậy đẽ liền muốn biết được sao, chẳng lẽ không phải nằm mơ?" trong lòng thở dài một hơi, Huân nhi nhàn nhạt nói:
Ha hả, ta cũng chỉ là tùy ý vùău hỏi mà thôi, ta chuyến này chủ yếu là đón tiểu thư trở lại, cái khác chỉ là hỏi qua mà thôi." Linh Tuyền cười, chợt quay Huân nhi khom người nói:
"Tiểu thư! Tộc trưởng đại nhân rất nhớ đến người." mày liễu vừa nhíu, Huân nhi hơi lắc lắc đầu, vừa bước đi. một bên Tiêu Viêm nắm cánh tay của nàng, thanh âm trầm thấp nói: " Ngươi phải đi?" "Tiêu Viêm ca ca, ta đã dời tộc nhiều năm, trong lúc trì hõan nên ở lại thêm thời gian, lần này, xem ra ta không về không được, Tiêu Viêm ca ca nhớ kỹ những lới ta nói trước đây, nghìn vạn lần không nên tiết lộ đà xá cổ đế ngọc ở trong tay ngươi cho ai biết, ngày sau, ngươi cũng có thể biết thế lực phía sau Huân Nhi là thế nào, bất quá, Tiêu Viêm ca ca có năng lực bảo vệ tốt cổ ngọc trước, nghìn vạn lần đừng tới tìn Huân nhi, bằng không trong tộc, một ít người, sẽ lưu lại ngươi, trong tay ngươi có cổ ngọc có dính dáng quá lớn." Huân Nhi hơi cúi đầu, môi nhẹ nhàng nhúc nhích, một tia yếu ót mang theo lời cầu xin, truyền vào trong tai Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm sắc mặt âm tình bất định, nắm chặt lấy bàn tay Huân nhi run lên nhè nhẹ
"Tiêu Viêm ca ca, Huân Nhi chờ ngươi. chờ ngươi chân chính trở thành cường giả ngại thị quần hung, Huân nhi vẫn tin tưởng, ngươi sẽ đứng ở đỉnh của đại lục, đến lúc đó, Tiêu gia có ngươi mà lần thứ hai đứng sừng sững trên đại lục!" Bàn tay run rẩy không ngừng, Tiêu Viêm tâm tình hỗn lọan, tuy rằng qua mấy năm đi khổ luyện, hắn đã sớm hiểu được một điều là không nên hành đọng theo tình cảm, nhưng trải qua gia tộc lúc biến cố, lần thứ hai bị ly biệt, thật sự là làm cho hắn không thể tiếp thu được, hơn nữa, gần tới lúc khỏanh khắc chia lìa, hắn mới rõ rang tỉnh ngộ, người thiếu nữ trước mặt, đã chiếm tòan bộ tình cảm của hắn "Tiêu Viêm thiếu gia, chúng ta đang đi làm nhiệm vụ, sở dĩ, ngươi hãy buông tay tiểu thư ra." Nhìn thấy Tiêu Viêm nắm tay Huân nhi như vậy, Linh Tuyền trong lòng tức giận, nhưng ngòai mặt vân giữ thái đọ tươi cười.
Tiêu Viêm mỉm cười, yên lặng gật đầu, nhẹ giọng nói: "Nếu vừa rồi hắn động thủ, có liều mạng lần thứ hai trọng thương, ta cũng sẽ lưu lại cho hắn một ít thương tổn
Nhìn giọng nói nhỏ nhẹ của Tiêu Viêm, Tô Thiên cũng nao nao, hắn rõ ràng, người trước mặt cũng không phải nói đùa, hắn cười nói: "ta tin tưởng ngươi, một người bằng khả năng bản thân thực lực đem Vân Lam tông quậy long trời lở đất như vậy, lời nói lúc nãy cũng không làm cho ngài ý muốn."
"Ha hả, được rồi,…Tiểu tử kia, ngày mai là ngày tiến nhập thiên phần luyện khí thấp tiếp thu tâm hỏa nhập thể, nếu là ngươi có thiên phú tu luyện, tấn chức đấu vương là chuyện bình thường, hiện tại nói cái gì đều chỉ là vô dụng, chỉ có trở thành một cường giả chân chính, ngươi mới có thể đi đến tộc đó, tìm được bạn gái của mình"
Tô Thiên vỗ vai Tiêu Viêm, thỏai mái nói, chọt quay người hướng trong rừng rậm chậm rãi bước đi
Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu, nhìn bóng lưng Tô Thiên khuất dần trong rừng, lúc này mới xoay người, đem ánh mắt hướng phương bắc xa xôi phía chân trời, lẩm bẩm nói: " Huân nhi chờ ta …." Nắm tay chậm rãi từ trong áo bào vươn ra, máu từ khe hở kẽ tay tràn ra, Linh Tuyền cái lọai không phải là chân chính vậy đối với Tiêu Viêm không có chút ảnh hưởng.
"Linh Tuyền trái nhục này, ta sẽ nhớ kỹ"