Đấu Phá Thương Khung
Chương 704 : Đại Bi Phong Tê Thủ
Ngày đăng: 13:40 19/04/20
Theo giọng nói âm lãnh của Vân Sơn chậm rãi hạ xuống, Tiêu Viêm có thể cảm nhận được một cỗ áp lực khác thường từ trong cơ thể của Vân Sơn tràn ra. Mà dưới cỗ uy áp này, đấu khí hùng hồn đang lưu chuyển trong cơ thể lại thoáng có chút chậm lại.
Đấu khí màu xanh đậm giống như chất lỏng bao quanh toàn thân thể của Vân Sơn. Đấu khí lưu chuyển không ngừng, phóng thích ra khí thế sắc bén nhàn nhạt. Dưới cỗ khí phách sắc bén này, ngay cả không gian ở xung quanh cũng xuất hiện một ít chấn động. Chỉ riêng khí thế đã có thể tạo thành cảnh tượng như vậy. Vân Sơn này, đúng thật không hổ danh là cường giả Đấu Tông thật sự.
Cỗ uy áp cường đại giống như thủy triều chậm rãi tràn ra từ trong cơ thể của Vân Sơn cũng khiến cho chiến trường hỗn loạn trên không trung kia cùng với mọi người ở dưới sân rộng chú ý. Từng đạo ánh mắt kinh nghi ở phía dưới đều chăm chú nhìn lên.
Mặc dù ở khoảng cách khá xa nhưng những người ở đây phần lớn đều là người không tầm thường, nhãn lực cũng cực kỳ sắc bén. Bởi vậy, chỉ liếc mắt một cái liền thấy được quyền ấn đỏ tươi trên lồng ngực của Vân Sơn. Bọn họ không khỏi hơi kinh hãi, lập tức nhìn về phía Tiêu Viêm. Ánh mắt thoáng có chút khác thường. Không ngờ rằng tên tiểu tử này bằng vào sức của một người lại có thể lưu lại vết thương trên người của Vân Sơn. Tuy nói rằng nhìn khí tức thì một quyền này chưa tạo thành vết thương gì đối với Vân Sơn. Nhưng có thể khiến cho một cường giả Đấu Tông trở thành bộ dạng như vậy cũng đủ để cho không ít người trợn mắt há mồm.
Ầm!
Một quyền đẩy lui một vị cường giả Đấu Hoàng của Vân Lam Tông ở trước mắt, Hải Ba Đông thoáng nhìn qua vòng chiến. Cảm thụ được sát ý từ trong cơ thể Vân Sơn lan tràn ra, sắc mặt của hắn cũng trở nên ngưng trọng. Vừa rồi mặc dù Tiêu Viêm làm cho Vân Sơn ăn một cái thiệt nhỏ nhưng rõ ràng cũng đã thực sự chọc giận lão gia hỏa này. Nhìn bộ dạng lúc này của hắn, hiển nhiên là muốn sử dụng thủ đoạn thật sự đánh chết Tiêu Viêm.
"Tên tiểu tử kia, đã sớm nói với hắn, chỉ cần ngăn cản Vân Sơn là được rồi. Đợi mấy người chúng ta giải quyết xong đối thủ là có thể đến trợ giúp hắn. Mà hắn hết lần này tới lần khác còn muốn chọc giận Vân Sơn!" Trên mặt hiện lên một chút lo lắng, Hải Ba Đông vừa định nói thì một cỗ kình phong mạnh mẽ lại tiếp tục kéo đến khiến cho hắn chỉ có thể vội vã ngưng thần nghênh đón kẻ địch. Đối phương cũng là một gã hàng thật giá thật cường giả Đấu Hoàng. Loại giao phong này khiến hắn không thể phân tâm nhiều.
"Ai! Chỉ có thể hy vọng tiểu tử này có thể chống lại được một lát…" Trong lòng thở dài một tiếng, Hải Ba Đông chỉ có thể vội vàng chuyển dời tâm thần đến đối thủ trước mặt.
Đối với tình huống nguy hiểm mà Tiêu Viêm gặp phải, đám người Gia Hình Thiên cũng hiểu được. Nhưng lại vì những đối thủ trước mặt cứ quấn lấy nên cũng không thể phân thân. Vì thế, tất cả đều chỉ có thể ở trong lòng cầu nguyện Tiêu Viêm có thể kiên trì dưới tay Vân Sơn cho đến khi bọn họ giải quyết xong đối thủ.
Cảm thụ được uy áp truyền đến từ bốn phương tám hướng, sắc mặt Tiêu Viêm cũng càng thêm ngưng trọng. Nhìn từ khí thế, sợ ràng thực lực của Vân Sơn còn mạnh hơn một ít so với đại trưởng lão Tô Thiên của nội viện. Trong những người hắn quen biết, chỉ có Mỹ Đỗ Toa mới có thể so sánh được.
Vì thế, đối thủ phải đối mặt trong trận chiến này sẽ là người mạnh nhất mà Tiêu Viêm gặp phải từ trước đến cho nay. Lúc trước khi ngênh đón kẻ địch hắn đều có hơi chút năm chắc. Lần này lại thật sự cảm thụ một loại gấp gáp không yên. Thắng bại lần này, hắn cũng không thể nắm chắc!
Dưới vô số cái nhìn chăm chú ở trên sân rộng, hai đạo công kích ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố cuối cùng cũng ầm ầm chạm vào nhau. Giờ phút này, tiếng năng lượng cọ xát chói tai nhất thời giống như sấm sét vang vọng phía chân trời, làm cho lỗ tai của người khác bị ù trong chốc lát.
Vô số sóng năng lượng từ giữa va chạm khuếch tán ra. Vân Sơn hơi khép mắt nhìn không gian có chút vặn vẹo vì năng lượng sóng khuếch tán, vừa muốn cảm ứng vị trí của Tiêu Viêm thì sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Trong khoảnh khắc khi sắc mặt Vân Sơn biến đổi, một bóng đen từ trong năng lượng sóng khuếch tán lao ra. Trong chớp mắt liền hiện ra trước mặt Vân Sơn. Theo đó, nắm tay mang theo lực lượng hùng hồn đánh thẳng về phía khuôn mặt Vân Sơn.
- Muốn chết!
Nhìn thấy đối phương cũng dám trực tiếp công kích ở trước mặt mình, Vân Sơn giận dữ cười một tiếng. Bàn tay chợt đánh ra như tia chớp, cực kỳ dễ dàng bắt lấy nắm tay này. Song khi ánh mắt nhìn qua khuôn mặt Tiêu Viêm, lại có thể nhìn thấy trong ánh mắt của người thanh niên phía trước ẩn ẩn có chút châm chọc…
Ngay khi Vân Sơn vì thế mà thất thần trong giây lát thì một đạo kình phong lạnh như băng mang theo nóng cháy khác thường đột nhiên xuất hiện ở phía sau.
Cảm thụ được kình phong mạnh mẽ sau lưng, trong lòng Vân Sơn nhất thời nảy lên một chút kinh hãi. Muốn thu tay lại để phòng thủ. Nhưng trong nháy mắt, Tiêu Viêm ở trước mặt cũng biến quyền thành trảo, bắt chặt lấy cánh tay hắn.
Trong nháy mắt kéo dài này, đòn tấn công hung hãn kia giống như sấm chớp trong khoảnh khắc liền đánh tới. Ở thời điểm cuối cùng, Vân Sơn dùng sức quay đầu, chợt thấy một bóng của một lão nhân nhìn qua có chút hư ảo…
"Đây chính là cái Linh hồn thể trong cơ thể của Tiêu Viêm sao?"
Ý nghĩ trong lòng vừa mới hiện lên, thế công hung hãn kia đã mạnh mẽ đánh vào trên lưng của Vân Sơn. Một ngụm máu đỏ tươi dưới vô số ánh mắt kinh hãi ở phía dưới liền lập tức phun ra!