Đấu Phá Thương Khung

Chương 745 : Tấn Giai Đấu Hoàng

Ngày đăng: 13:41 19/04/20


Nguồn: TruyenYY



Trong sơn động vang lên tiếng thở hổn hển, sau một lúc, mới dần dần giảm đi, Tiêu Viêm lau mồ hôi lạnh trên trán, đặt mông ngồi xuống tảng đá, cả người trầm tư suy nghĩ.



Đại điện vô cùng khổng lồ lúc trước, hẳn là Hồn Điện cực kỳ thần bí rồi, với việc vì sao mình có thể đi vào nơi đó nhìn trộm, Tiêu Viêm chỉ có thể giải thích là do Dược Lão đem linh hồn lưu lại ở hỏa ấn trên trán, lúc trước khi không gian vỡ tung đã xuất hiện linh hồn cực kỳ khủng bố, hẳn là người thủ hộ của Hồn Điện. Về phần có phải là người đứng đầu Hồn Điện hay không, Tiêu Viêm cũng không rõ, dù thế nào đi chăng nữa điều hắn thấy rõ nhất chính là, mặc dù thực lực của mình lúc này có tiến bộ lớn, nhưng vẫn không phải là đối thủ của cường giả thần bí kia.



"Hồn Điện này, quả nhiên cường giả đông đảo, linh hồn khủng bố lúc nãy, chỉ sợ ngay cả Vụ hộ pháp so ra cũng còn kém xa..." Tiêu Viêm thấp giọng thì thào, một lát sau, day day trán, nhưng trong lòng thì thở phào nhẹ nhõm. Mặc kệ cục diện có không tốt đi chăng nữa, ít nhất hắn còn biết, Dược Lão xác thật đang còn sống!



Chỉ cần còn sống, như vậy chắc chắn sẽ có cơ hội!



"Lão sư, chờ đệ tử…" Từ từ nắm chặt tay, trong mắt Tiêu Viêm ẩn hiện sự kiên nghị, đứng dậy thở sâu một hơi, đấu khí trong cơ thể như hồng thủy chồm lên, chạy khắp cơ thể xua đi cỗ hàn ý. Hiện tại, hắn đã là một gã Đấu Hoàng chân chính, hơn nữa hắn còn trẻ, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, Tiêu Viêm tin tưởng, lần sau gặp lại, linh hồn khủng bố trong Hồn Điện kia, hắn tất nhiên sẽ không giống hôm nay, không có lực đánh trả!



Đem tạp niệm trong lòng đuổi đi, thân hình Tiêu Viêm vừa động, từ từ bước đến chỗ đống đá vụn bịt kín cửa sơn động, chậm rãi dặt tay lên một tảng đá lớn, trong miệng quát lớn: "Phá!"



"Ầm!"



Sau khi tiếng quát của Tiêu Viêm vang lên, tiếng nổ ầm ầm nhất thời vang vọng, chợt vô số đá vụn trước cửa sơn động nổ tung, tro bụi bay mù mịt. Cuối cùng sơn động lại lần nữa được mở ra!




"Tấn giai thành công sao?" Nhìn một màn đột nhiên xuất hiện này, trong mắt Tiêu Viêm cũng hiện lên một tia kinh hỷ, cô nàng này, cuối cùng cũng có động tĩnh.



Sau khi quang kén phát ra ánh sáng càng lúc càng mạnh, đến mức chói mắt, tới cuối cùng, rốt cục vang lên một tiếng răng rắc rất nhỏ, mặt ngoài quang kén vốn có rất nhiều khe nứt nhỏ, giờ phút này, nhất thời lặng lẽ vỡ ra, vô số tia ánh sáng tím chói sáng, theo chỗ cái khe bùng phát ra đến tận cuối chân trời, chỉ là cũng may có không gian phong tỏa ngăn lại, nếu không với dị động như vậy, sẽ hấp dẫn không ít sự chú ý.



Các khe nứt xuất hiện càng lúc càng nhiều, tới cuối cùng, nhất thời một khối lớn của vỏ kén đột nhiên vỡ ra rơi xuống. Sau khi khối thứ nhất bóc tách ra, cả quang kén giống như có phản ứng dây chuyền nhanh chóng nổ tung, mà trong đó một cột sáng tử sắc, đột nhiên mạnh mẽ bắn thẳng về cuối chân trời, cuối cùng đụng vào không gian phong tỏa làm phát ra từng đợt sóng dao động lan tràn khắp nơi.



Hai mắt của Tiêu Viêm phát sáng, nhìn chằm chằm vào cột sáng màu tím thật lớn kia. Bằng vào nhãn lực của hắn có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong một thân ảnh mờ mịt.



Cột sáng kéo dài một lát, liền trở nên nhạt đi, một lát sau, cuối cùng đã hoàn toàn tiêu tán, mà bóng người trong đó cũng trực tiếp hiện ra trong ánh mắt của Tiêu Viêm.



Bóng người xuất hiện, một thân thể trần trụi, tử quang bao bọc xung quanh thân thể, làm cho nàng khi nhìn qua đầy vẻ yêu mị, đầu thon dài, mái tóc tím mềm mại rối tung xỏa xuống, trực tiếp buông xuống bộ ngực, "ngực nảy nở, mông săn chắc", thân thể thành thục, đâu còn là tiểu cô nương lúc trước không chút vẻ phong tình? Mà nhìn kỹ dung mạo có vài phần đáng yêu quen thuộc, rõ ràng là tiểu Tử Nghiên đã thành thục!



"Đây là Tử Nghiên?"



Tiêu Viêm trợn mắt há mồm nhìn cô gái có dáng người thành thục xinh đẹp với bộ tóc rối dài này, khó có thể tưởng tượng, tiểu thí hài kia khi phát dục lại tốt đẹp như vậy, quá ư mê hoặc…