Đấu Phá Thương Khung
Chương 773 : Ám sát!!
Ngày đăng: 13:41 19/04/20
Trong bóng đêm, đám người Tiêu Viêm im lặng bí mật tiến tới. Khi trăng rằm như một chiếc bánh xe chậm rãi leo lên trên bầu trời thì ở trong rừng rậm dưới thung lũng truyền ra động tĩnh rất nhỏ
"Hải lão, nếu lần này tiến hành ám sát thuận lợi, các vị không cần lộ diện, còn nếu như thất bại vậy cần các vị tiếp ứng" Cùng Mỹ Đỗ Toa chuẩn bị xong, Tiêu Viêm quay sang Hải Ba Đông trầm giọng
"Ân" Hải Ba Đông gật đầu, sắc mặt ngưng trọng nói:"Cần thận một chút, ta sẽ chú ý tới tình trạng trong thành"
Tiêu Viêm mỉm cười quay sang Mỹ Đỗ Toa thấp giọng: "Đi thôi"
Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa đã đổi một thân hắc y gật đầu, thân hình vừa động liền hiện ra giữa không trung. Rất xa trong bóng đêm bao phủ tòa thành vẫn như cũ với những lớp phòng thủ sâm nghiêm.
Bởi vì sợ tạo ra động tĩnh quá lớn, Tiêu Viêm không dùng hỏa dực đấu khí mà đem Tử Vân Dực đã lâu không dùng gọi ra. Mặc dù Tử Vân dực tốc độ thua xa đôi cánh từ đấu khí nhưng lại ngụy trang rất tốt trong đêm. Hơn nữa lần này là đến ám toán chứ không phải tới công thành chiến
Chấn động Tử Vân dực thân hình Tiêu Viêm từ từ bay lên không, cuối cùng ánh mắt gặp ánh mắt Mỹ Đỗ Toa, hai người hóa thành hai đạo hắc ảnh, dưới sự che dấu của màn đêm mà bay đi
Lấy tốc độ của hai người chỉ mấy nhịp hô hấp là đã đến cách tường thành không xa. Ánh mắt đảo qua, cả hai lặng lẽ thở dài một hơi, hơn phân nửa đấu vương tuần tra bên kia đã bị triệu hồi. Đám binh lính còn lại tuy đông nhưng chân chính thì hầu như không thể tạo dược uy hiếp quá lớn tới hai người bọn họ
Hai người im lặng chờ đợi trong bóng tối. Khi hai gã đấu vương giao nhau lộ ra chỗ trống, hai người hóa thành hai đạo bóng đen nhanh như thiểm điện lao vào thành rồi chui vào một căn phòng như bóng ma
"Tách ra đi. Nhớ rõ đắc thủ thì lập tức rời đi, về căn cứ Hắc Sơn tập hợp" Tiêu Viêm liếc nhìn mấy bóng người bay qua bay lại trên trời, ghé sát tai Mỹ Đỗ Toa hạ thấp thanh âm nói.
Nghe vậy Mỹ Đỗ Toa hơi chút chần chờ, nàng rời khỏi đây tự nhiên là không có bao nhiêu trở ngại. Vấn đề là Tiêu Viêm một khi bị chúng cường giả vây công, muốn chạy trốn cũng có vài phần nguy hiểm.
"Ha hả, yên tâm đi. Mặc dù ta không phải Đấu Tông cường giả nhưng nếu muốn chạy trốn, không có bao nhiêu đấu hoàng có thể ngăn cản ta" Như cảm nhận được một đôi mắt hơi chút chần chờ nhìn mình chăm chú, Tiêu Viêm mỉm cười thấp giọng nói.
"Ân, vậy ngươi cẩn thận một chút" Thấy Tiêu Viêm nói vậy Mỹ Đõ Toa cũng khẽ gật đầu nhẹ giọng.
"Ân"
"Ô! "
Ngay khi hai người vừa mới gật đầu thì đột nhiên một đạo âm thanh bén nhọn chói tai vang lên khắp doanh địa.
Nghe thấy tiếng động sắc mặt Mộ Lan Tam Lão chợt biến đổi, cơ hồ thân hình vừa động liền đem vị Hổ đầu trưởng lão đang trọng thương che ở phía sau.
Mà khi thân hình bọn họ vừa động, lều trại chợt vỡ ra, một bóng người bao bọc trong ngân sắc quang mang lướt vào cùng kình phong sắc bén
"Tiêu Viêm?! Ngươi quả nhiên đến đây!"
Nhìn bóng người nhanh như tia chớp màu bạc, đồng tử Mộ Lan Tam Lão nhất thời thu nhỏ, chợt hét lớn. Cùng lúc đó đấu khí hung hồn phát ra, chợt hai người liên thủ, quyền đầu nhắm thẳng bóng người lao tới
Hai đạo quyền ảnh, kéo theo kình phong hung mãnh nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt oanh kích trên thân thể bóng trắng kia.
"Phốc!"
Gặp đòn nghiêm trọng, bóng trắng cả người một trận kịch liệt run rẩy,trong ánh mắt kinh hãi của Mộ Lan Tam lão chậm rãi tiêu tán... Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
"Ảo ảnh?!"
Đã có kinh nghiệm cùng Tiêu Viêm giao thủ, hai vị trưởng lão trong lòng nhanh chóng hiện lên, chợt mạnh mẽ hoảng sợ xoay người, chỉ thấy một đạo hắc ảnh, quỷ mỵ đứng ở bên cạnh Hổ đầu trưởng lão, bàn tay như ưng trảo, chặt chẽ siết lấy cổ.
Nhìn thấy hai người kia nhìn lại, hắc bào thanh niên mỉm cười. Dưới ánh đèn rực rỡ hàm răng trắng lộ ra làm bọn họ lạnh cả người.
"Cùng một chiêu số mà chịu thiệt hai lần. Đây là các ngươi ngu ngốc hay là ta gặp may?"