Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh
Chương 21 : Thoát thai hoán cốt đan
Ngày đăng: 12:35 08/08/20
Nhìn thấy đấu giá hội sắp kết thúc , Tiêu Viêm kiếm cớ rời khỏi đấu giá hội.
Cẩn thận rời khỏi phòng đấu giá , sau đó đi dạo vài vòng quang ngã tư đường gần đấy , Tiêu Viêm mới lẻn vào một ngỏ nhỏ , thuận tay phủ lên thân mình chiếc hắc bào , lúc sau ung dung chậm rãi bước vào phòng đấu giá.
Tiêu Viêm ngồi trên ghế , tay cầm chén trà khẽ nhấp vào miệng một ngụm , liếc mắt nhìn cô gái bên cạnh có chút gật đầu , miệng vị động , âm thanh già nua nhàn nhạt truyền đến
- Đấu giá hội còn bao lâu mới kết thúc ?
- Đại nhân , đấu giá hội đã kết thúc , hiện tại Nhã Phi tiểu thư đang ở cùng mọi người làm công việc giao tiếp thủ tục.
- A, a , lão tiên sinh , ngài tới cũng thật sớm nga , có chiêu đãi gì không tốt mong ngài bỏ qua ?
Chậm rãi bước vào phòng khách , Nhã Phi eo thon khẽ lay động như thủy xà , phóng tứ ra vẻ phong tình mê người , cộng thêm vóc người đầy đặn , khiến cho nam nhân không có lực khống chế mạnh , cơ hồ trong lòng bốc lên ngọn lửa xúc động. Bên cạnh nàng là một thiếu niên ăn mặc giản dị đeo mặt nạ vô diện.
Khẽ cười nhẹ để lộ ra hàm răng trắng muốt , Nhã Phi tay khẽ giương lên , hé lộ ra ngọc tạp màu xanh nhạt trong tay , mỉm cười nói :
- Lão tiên sinh , bảy bình trúc cơ linh dịch , tổng hội đấu giá được tất cả là hai mươi tám vạn năm ngàn mai kim tệ , khấu trừ đi thuế suất , sở dư kim tệ tất cả đều ở trong này ......
- A a, đưa tiễn khách quý mà thôi.
Nhã Phi mỉm cười nói......
- Ân... Về sau nếu có cơ hội, ta tìm các ngươi Tiêu gia cùng hợp tác.
Cười cười, hắc bào nhân xoay người đối với Nhã Phi hai người nói:
- Không cần tiễn, ta còn có viẹc, đi trước.
Nói xong, không đợi hai người có phản ứng, đạp bước đi khỏi đấu giá hội.
Ngạc nhiên sờ sờ khuôn mặt, Tiêu Chiến quay đầu, cũng nhìn thấy thần tình hâm mộ đang giương mắt nhìn mình là Nhã Phi cùng Cốc Ni, không khỏi ngạc nhiên hỏi:
- Hai vị đây là làm gì?
- Tiêu tộc trưởng, ngươi nhận thức vị lão tiên sinh kia?
Nhã Phi thử hỏi.
- Lần đầu tiên thấy.
Tiêu Chiến cười khổ lắc lắc đầu, nhìn Nhã Phi hai người khuôn mặt vẻ quỷ dị, không khỏi có chút thắc mắc:
- Hắn là cái gì thân phận?
- Ai, Tiêu gia thật có phúc.
Cốc Ni nhẹ nhàng lắc lắc đầu, liếc mắt nhìn trúc cơ linh dịch Gia Liệt Tất đang ôm trong ngực như bảo bối, nhàn nhạt nói
- Mấy thứ này, chính là hắn luyện chế ra.
........
Cơ Huyền đứng một bên chờ đợi Nhã Phi hoàn thành các công việc.
- Ai, xong các việc phiền phức rồi, tiểu đệ đệ đi thôi bàn tiếp việc vừa rồi nào.
Nhã Phi vừa nói vừa tự nhiên khoác tay Cơ Huyền kéo cậu đi.
- Nhã Phi tiểu thư thế này không tốt lắm đâu, nhiều người nhìn thấy lắm.
- Yên tâm, ở đây điều là người của tỷ tỷ, họ được đào tạo chuyên nghiệp nên sẽ không nhiều chuyện đâu....
Cơ Huyền không muốn quá thân mật với Nhã Phi vì sợ ảnh hưởng tới Nhã Phi nhưng nghe thấy lời của Cơ Huyền liền nhìn tới những người ở đại sảnh. Họ liền nở ra " nụ cười thương mại chuyên nghiệp ".
......
Tiến vào phòng khách Nhã Phi ngồi trên ghế, khuôn mặt nàng nghiêm túc lạ thường. Nhưng vẻ nghiêm túc đó lại mang một nét đẹp riêng.
Cơ Huyền ngồi xuống ở ghế đối diện, từ giới chỉ lấy ra một hộp đan dược. Mở hộp đan dược ra mùi dị hương lan toả khắp phòng.
- Đây là Thoát thai hoán cốt đan, đúng như tên nó có thể giúp người ta thoát thai hoán cốt cải biến thể chất. Nhưng có hai hạn chế :
- Nghe thì đúng là thần kì, tuy chúng ta hợp tác đã lâu nhưng mà dựa vào đâu tỷ tỷ phải tin đệ. Nói khó nghe nếu tỷ tỷ tán công xong phục dụng đan dược không cải biến được thể chất thì không phải lỗ nặng rồi sao.
- Vậy thì nên để Nhã Phi tiểu thư có bảo hiểm ta liền lộ ra chân diện của ta vậy.
Bỏ mặt nạ xuống một khuôn mặt với ngũ quan bình thường nhưng sở hữu làn da trắng như tuyết.
Nhìn thấy khuôn mặt đó Nhã Phi biểu hiện như không có gì ngoài ý muốn cả, thấy điều đó Cơ Huyền cười khổ nói :
- Quả nhiên Nhã Phi tiểu thư đã nhận ra ta rồi. Nữ nhân quá tinh minh thật không dễ thương.
- Khanh khách, quá khen, nhưng tỷ tỷ không phải là một nữ nhân dễ thương mà là một nữ nhân quyến rũ.
Nhìn Nhã Phi nghiêm túc không quá ba giây lền quay về bản chất, nhưng Cơ Huyền vẫn phải tán đồng Nhã Phi hợp với phong cách quyến rũ yêu mị hơn là em gái nhà bên.
- Sao lại đưa đan dược quý hiếm này cho ta? Đan dược cỡ này đến đủ để các cường gia Đấu Hoàng thậm chí những kẻ mạnh hơn cũng động lòng, vì lí do gì mà lại đưa cho ta?
Nhã Phi bỗng nhàn nhạt hỏi.
Trước ánh mắt nghi hoặc của Nhã Phi, Cơ Huyền nói :
- Nếu rằng ta thích tỷ, ta muốn dùng đan dược này truy cầu tỷ thì sao.
- Không có khả năng.
Nhã Phi trực tiếp phủ định câu trả lời đó, nàng nói tiếp :
- Với loại đan này nếu đệ trực tiếp đem tớ bất cứ nơi nào liền có thể nhận được cung cấp tối cao, muốn mỹ nhân có mỹ nhân muốn tài lực có tài lực. Thậm chí đệ có thể đem đến Mễ Đặc Nhĩ gia tộc yêu cầu trao đổi tỷ lấy đan dược này thì họ chắc chắn không do dự đồng ý. Chỉ là sau đó đệ có thể chết mất xác thôi.
Thành thật mà nói Cơ Huyền chưa nghĩ đến mấy khả năng đó, nhưng bây giờ nói ra thì rất mất mặt vì vậy cậu đứng dậy chắp hai tay sau lưng ra vẻ cao thâm nói :
- Nếu cho Nhã Phi tiểu thư tự miêu tả mình thì Nhã Phi tiểu thư chọn hình tượng gì?
- Yêu tinh phong vận quyến rũ hoặc hồ li xinh đẹp hút hồn chăng.
Nhã Phi nghe câu hỏi của Cơ Huyền liền ngồi vân vê môi đỏ trả lời.
- Thực chính xác, nhưng nếu cho tôi miêu ta tôi sẽ lựa chọn hình ảnh con chim hoàng yến xinh đẹp bị nhốt trong cái lồng tên là Mễ Đặc Nhĩ gia tộc.
Nghe thấy hình tượng Nhã Phi chọn về mình Cơ Huyền đổ mồ hôi hột vì không theo kịch bản, nên cậu đành tìm cách sửa.
- Vì không có thiên phú tu luyện nên phải rèn luyện khả năng kinh doanh, cả ngày luôn nở nụ cười nhưng không có ý cười, dùng chính bản thân mình để làm món vũ khí của sàn đấu giá này...... Haizz, nhiều lúc thật muốn hỏi nàng có MỆT không.
Mỗi lời nói của Cơ Huyền như có cái gì đập thật mạnh mà trái tim của Nhã Phi.
- Thình thịch, thình thịch.
Trong lòng ngực Nhã Phi vang lên những tiếp đập vang rội, sờ vào vị trí trái tim của mình nàng cảm nhận được nhịp đập từng nhịp từng nhịp.
- Hoá ra nó vẫn còn ở đây, hoá ra là nó vẫn có thể đập tiếp.
Những năm này vì rèn luyện khả năng kinh doanh, ngày ngày treo lên nụ cười giả tạo, ngày ngày dùng cơ thể của mình làm món vũ khí đối phó mới mấy tên công tử ca. Một mực đeo cái mặt nạ giả tạo mà do nàng tạo lên đến nỗi quên mất " bản tâm " là ở đâu, cho đến hôm nay mỗi lời Cơ Huyền nói như lột xuống từng lớp từng lớp mặt nạ của nàng vậy, khiến nàng cảm nhận được thứ mà nàng đã quên từ lâu " rung động ".
- Câu hỏi của đệ thật là lạ nha, người khác chỉ hỏi tỷ tỷ " có thích không ", " có muốn không ", " lên giường với ta không "..... Nhưng hỏi tỷ " có mệt không " thì duy nhất một mình đệ.
- Vì thế tôi muốn giúp Nhã Phi tiểu thư thoát khỏi " cái lồng " đó, tôi muốn biến Nhã Phi tiểu thư trở thành con Phượng Hoàng đứng trên tất cả, khống chế tất cả. Không cần bán rẻ nụ cười của mình, thân thể của mình. Có được quyền tự do đúng nghĩa.
Cơ Huyền nghiêm trang nhìn Nhã Phi nói ra những lời chân thành.
Nhìn vào đôi mắt nghiêm túc của Cơ Huyền cảm giác rung động nó này càng mạnh, tuy Nhã Phi đã che giấu nó rất tốt nhưng vẫn có tác động tới nàng. Nàng che miệng nói :
- Thường thì nam nhân khác sẽ nói " Ta thay nàng gánh vác tất cả " nhưng đệ thì lại nói " Giúp ta đứng trên tất cả ". Đệ quả nhiên không giống nam nhân khác, không biết chỗ nào đó có giống không.
- Đúng là hiện tại ta chưa đủ tư cách nói lời đó với nàng, nhưng chỉ là hiện tại thôi. Chỉ cần cho ta thời gian ta sẽ đủ khả năng nói lời đó, đến lúc đó ta sẽ đứng trước mặt tỷ nói lời nói sâu thẳm trong lòng.
Không chút trốn tránh Cơ Huyền tự như thổ lộ với Nhã Phi, không có lời thề non hẹn biển, không có lời ngon lời ngọt, không có lời hứa trăng sao.
Nhưng nhìn vào vẻ kiên định đó Nhã Phi tin, không là Nhã Phi nguyện tin, dù đến cuối cùng không còn lại gì thì ý nhất còn đoạn hồi ức tốt đẹp nhất.
- Phục dụng đan dược này thực có thể giúp tỷ thoát thai hoán cốt tăng cường thiên phú.
- Đúng vậy.
- Được tỷ tỷ nghe đệ, lần này đánh cược tương lai của ta vào đệ. Trở thành con phượng hoàng hay quay lại làm chim hoàng yến đều xem vào hôm nay.
Nhã Phi tin lần cược này là lần đánh cược lớn nhất của đời mình.
Cẩn thận rời khỏi phòng đấu giá , sau đó đi dạo vài vòng quang ngã tư đường gần đấy , Tiêu Viêm mới lẻn vào một ngỏ nhỏ , thuận tay phủ lên thân mình chiếc hắc bào , lúc sau ung dung chậm rãi bước vào phòng đấu giá.
Tiêu Viêm ngồi trên ghế , tay cầm chén trà khẽ nhấp vào miệng một ngụm , liếc mắt nhìn cô gái bên cạnh có chút gật đầu , miệng vị động , âm thanh già nua nhàn nhạt truyền đến
- Đấu giá hội còn bao lâu mới kết thúc ?
- Đại nhân , đấu giá hội đã kết thúc , hiện tại Nhã Phi tiểu thư đang ở cùng mọi người làm công việc giao tiếp thủ tục.
- A, a , lão tiên sinh , ngài tới cũng thật sớm nga , có chiêu đãi gì không tốt mong ngài bỏ qua ?
Chậm rãi bước vào phòng khách , Nhã Phi eo thon khẽ lay động như thủy xà , phóng tứ ra vẻ phong tình mê người , cộng thêm vóc người đầy đặn , khiến cho nam nhân không có lực khống chế mạnh , cơ hồ trong lòng bốc lên ngọn lửa xúc động. Bên cạnh nàng là một thiếu niên ăn mặc giản dị đeo mặt nạ vô diện.
Khẽ cười nhẹ để lộ ra hàm răng trắng muốt , Nhã Phi tay khẽ giương lên , hé lộ ra ngọc tạp màu xanh nhạt trong tay , mỉm cười nói :
- Lão tiên sinh , bảy bình trúc cơ linh dịch , tổng hội đấu giá được tất cả là hai mươi tám vạn năm ngàn mai kim tệ , khấu trừ đi thuế suất , sở dư kim tệ tất cả đều ở trong này ......
- A a, đưa tiễn khách quý mà thôi.
Nhã Phi mỉm cười nói......
- Ân... Về sau nếu có cơ hội, ta tìm các ngươi Tiêu gia cùng hợp tác.
Cười cười, hắc bào nhân xoay người đối với Nhã Phi hai người nói:
- Không cần tiễn, ta còn có viẹc, đi trước.
Nói xong, không đợi hai người có phản ứng, đạp bước đi khỏi đấu giá hội.
Ngạc nhiên sờ sờ khuôn mặt, Tiêu Chiến quay đầu, cũng nhìn thấy thần tình hâm mộ đang giương mắt nhìn mình là Nhã Phi cùng Cốc Ni, không khỏi ngạc nhiên hỏi:
- Hai vị đây là làm gì?
- Tiêu tộc trưởng, ngươi nhận thức vị lão tiên sinh kia?
Nhã Phi thử hỏi.
- Lần đầu tiên thấy.
Tiêu Chiến cười khổ lắc lắc đầu, nhìn Nhã Phi hai người khuôn mặt vẻ quỷ dị, không khỏi có chút thắc mắc:
- Hắn là cái gì thân phận?
- Ai, Tiêu gia thật có phúc.
Cốc Ni nhẹ nhàng lắc lắc đầu, liếc mắt nhìn trúc cơ linh dịch Gia Liệt Tất đang ôm trong ngực như bảo bối, nhàn nhạt nói
- Mấy thứ này, chính là hắn luyện chế ra.
........
Cơ Huyền đứng một bên chờ đợi Nhã Phi hoàn thành các công việc.
- Ai, xong các việc phiền phức rồi, tiểu đệ đệ đi thôi bàn tiếp việc vừa rồi nào.
Nhã Phi vừa nói vừa tự nhiên khoác tay Cơ Huyền kéo cậu đi.
- Nhã Phi tiểu thư thế này không tốt lắm đâu, nhiều người nhìn thấy lắm.
- Yên tâm, ở đây điều là người của tỷ tỷ, họ được đào tạo chuyên nghiệp nên sẽ không nhiều chuyện đâu....
Cơ Huyền không muốn quá thân mật với Nhã Phi vì sợ ảnh hưởng tới Nhã Phi nhưng nghe thấy lời của Cơ Huyền liền nhìn tới những người ở đại sảnh. Họ liền nở ra " nụ cười thương mại chuyên nghiệp ".
......
Tiến vào phòng khách Nhã Phi ngồi trên ghế, khuôn mặt nàng nghiêm túc lạ thường. Nhưng vẻ nghiêm túc đó lại mang một nét đẹp riêng.
Cơ Huyền ngồi xuống ở ghế đối diện, từ giới chỉ lấy ra một hộp đan dược. Mở hộp đan dược ra mùi dị hương lan toả khắp phòng.
- Đây là Thoát thai hoán cốt đan, đúng như tên nó có thể giúp người ta thoát thai hoán cốt cải biến thể chất. Nhưng có hai hạn chế :
- Thứ nhất : chỉ có tác dụng với người không có đấu khí tức là người chưa tu luyện hoặc người tán công.
- Thứ hai : trong lúc cải tạo thân thể sẽ gây lên nỗi đau tột cùng.
- Nghe thì đúng là thần kì, tuy chúng ta hợp tác đã lâu nhưng mà dựa vào đâu tỷ tỷ phải tin đệ. Nói khó nghe nếu tỷ tỷ tán công xong phục dụng đan dược không cải biến được thể chất thì không phải lỗ nặng rồi sao.
- Vậy thì nên để Nhã Phi tiểu thư có bảo hiểm ta liền lộ ra chân diện của ta vậy.
Bỏ mặt nạ xuống một khuôn mặt với ngũ quan bình thường nhưng sở hữu làn da trắng như tuyết.
Nhìn thấy khuôn mặt đó Nhã Phi biểu hiện như không có gì ngoài ý muốn cả, thấy điều đó Cơ Huyền cười khổ nói :
- Quả nhiên Nhã Phi tiểu thư đã nhận ra ta rồi. Nữ nhân quá tinh minh thật không dễ thương.
- Khanh khách, quá khen, nhưng tỷ tỷ không phải là một nữ nhân dễ thương mà là một nữ nhân quyến rũ.
Nhìn Nhã Phi nghiêm túc không quá ba giây lền quay về bản chất, nhưng Cơ Huyền vẫn phải tán đồng Nhã Phi hợp với phong cách quyến rũ yêu mị hơn là em gái nhà bên.
- Sao lại đưa đan dược quý hiếm này cho ta? Đan dược cỡ này đến đủ để các cường gia Đấu Hoàng thậm chí những kẻ mạnh hơn cũng động lòng, vì lí do gì mà lại đưa cho ta?
Nhã Phi bỗng nhàn nhạt hỏi.
Trước ánh mắt nghi hoặc của Nhã Phi, Cơ Huyền nói :
- Nếu rằng ta thích tỷ, ta muốn dùng đan dược này truy cầu tỷ thì sao.
- Không có khả năng.
Nhã Phi trực tiếp phủ định câu trả lời đó, nàng nói tiếp :
- Với loại đan này nếu đệ trực tiếp đem tớ bất cứ nơi nào liền có thể nhận được cung cấp tối cao, muốn mỹ nhân có mỹ nhân muốn tài lực có tài lực. Thậm chí đệ có thể đem đến Mễ Đặc Nhĩ gia tộc yêu cầu trao đổi tỷ lấy đan dược này thì họ chắc chắn không do dự đồng ý. Chỉ là sau đó đệ có thể chết mất xác thôi.
Thành thật mà nói Cơ Huyền chưa nghĩ đến mấy khả năng đó, nhưng bây giờ nói ra thì rất mất mặt vì vậy cậu đứng dậy chắp hai tay sau lưng ra vẻ cao thâm nói :
- Nếu cho Nhã Phi tiểu thư tự miêu tả mình thì Nhã Phi tiểu thư chọn hình tượng gì?
- Yêu tinh phong vận quyến rũ hoặc hồ li xinh đẹp hút hồn chăng.
Nhã Phi nghe câu hỏi của Cơ Huyền liền ngồi vân vê môi đỏ trả lời.
- Thực chính xác, nhưng nếu cho tôi miêu ta tôi sẽ lựa chọn hình ảnh con chim hoàng yến xinh đẹp bị nhốt trong cái lồng tên là Mễ Đặc Nhĩ gia tộc.
Nghe thấy hình tượng Nhã Phi chọn về mình Cơ Huyền đổ mồ hôi hột vì không theo kịch bản, nên cậu đành tìm cách sửa.
- Vì không có thiên phú tu luyện nên phải rèn luyện khả năng kinh doanh, cả ngày luôn nở nụ cười nhưng không có ý cười, dùng chính bản thân mình để làm món vũ khí của sàn đấu giá này...... Haizz, nhiều lúc thật muốn hỏi nàng có MỆT không.
Mỗi lời nói của Cơ Huyền như có cái gì đập thật mạnh mà trái tim của Nhã Phi.
- Thình thịch, thình thịch.
Trong lòng ngực Nhã Phi vang lên những tiếp đập vang rội, sờ vào vị trí trái tim của mình nàng cảm nhận được nhịp đập từng nhịp từng nhịp.
- Hoá ra nó vẫn còn ở đây, hoá ra là nó vẫn có thể đập tiếp.
Những năm này vì rèn luyện khả năng kinh doanh, ngày ngày treo lên nụ cười giả tạo, ngày ngày dùng cơ thể của mình làm món vũ khí đối phó mới mấy tên công tử ca. Một mực đeo cái mặt nạ giả tạo mà do nàng tạo lên đến nỗi quên mất " bản tâm " là ở đâu, cho đến hôm nay mỗi lời Cơ Huyền nói như lột xuống từng lớp từng lớp mặt nạ của nàng vậy, khiến nàng cảm nhận được thứ mà nàng đã quên từ lâu " rung động ".
- Câu hỏi của đệ thật là lạ nha, người khác chỉ hỏi tỷ tỷ " có thích không ", " có muốn không ", " lên giường với ta không "..... Nhưng hỏi tỷ " có mệt không " thì duy nhất một mình đệ.
- Vì thế tôi muốn giúp Nhã Phi tiểu thư thoát khỏi " cái lồng " đó, tôi muốn biến Nhã Phi tiểu thư trở thành con Phượng Hoàng đứng trên tất cả, khống chế tất cả. Không cần bán rẻ nụ cười của mình, thân thể của mình. Có được quyền tự do đúng nghĩa.
Cơ Huyền nghiêm trang nhìn Nhã Phi nói ra những lời chân thành.
Nhìn vào đôi mắt nghiêm túc của Cơ Huyền cảm giác rung động nó này càng mạnh, tuy Nhã Phi đã che giấu nó rất tốt nhưng vẫn có tác động tới nàng. Nàng che miệng nói :
- Thường thì nam nhân khác sẽ nói " Ta thay nàng gánh vác tất cả " nhưng đệ thì lại nói " Giúp ta đứng trên tất cả ". Đệ quả nhiên không giống nam nhân khác, không biết chỗ nào đó có giống không.
- Đúng là hiện tại ta chưa đủ tư cách nói lời đó với nàng, nhưng chỉ là hiện tại thôi. Chỉ cần cho ta thời gian ta sẽ đủ khả năng nói lời đó, đến lúc đó ta sẽ đứng trước mặt tỷ nói lời nói sâu thẳm trong lòng.
Không chút trốn tránh Cơ Huyền tự như thổ lộ với Nhã Phi, không có lời thề non hẹn biển, không có lời ngon lời ngọt, không có lời hứa trăng sao.
Nhưng nhìn vào vẻ kiên định đó Nhã Phi tin, không là Nhã Phi nguyện tin, dù đến cuối cùng không còn lại gì thì ý nhất còn đoạn hồi ức tốt đẹp nhất.
- Phục dụng đan dược này thực có thể giúp tỷ thoát thai hoán cốt tăng cường thiên phú.
- Đúng vậy.
- Được tỷ tỷ nghe đệ, lần này đánh cược tương lai của ta vào đệ. Trở thành con phượng hoàng hay quay lại làm chim hoàng yến đều xem vào hôm nay.
Nhã Phi tin lần cược này là lần đánh cược lớn nhất của đời mình.