[Dịch] Đế Bá

Chương 3364 : Ngân Long Cự Giáp

Ngày đăng: 21:50 27/08/19

"Rầm, rầm, rầm..." Tiếng va chạm vang bên tai không dứt, gỗ vụn văng tứ tóe. Bị ba mơi sáu Long Tôn đánh đập, mộc thuẫn không còn hoàn hảo. Thế nhưng mộc thuẫn quá to lớn, bị mất một phần cũng không hề có ảnh hưởng. Huống chi được cây già che chở, đằng mộc cự nhân tràn trề sinh cơ. Cho dù mộc thuẫn bị nổ nát thì chỉ trong thời gian ngắn ngủi, chỉ nghe "xi, xi, xi", bộ phận bị mất lập tức sinh trưởng lại, lại trở nên hoàn hảo như ban đầu. Ba mươi sáu Long Tôn căn bản không thể nào phá nổi mộc thuẫn này. "Đùng, đùng, đùng" Từng trận nổ vang rung chuyển toàn bộ thiên địa. Chỉ thấy đằng mộc cự nhân một tay cầm cự chùy, một tay cầm mộc thuẫn, tay năm tay mười, đánh ba mươi sáu Long Tôn binh hoảng mã loạn, vướng trái vướng phải, bị đằng mộc cự nhân liên tục đánh lui về phía sau. Lúc này ba mươi sáu Long Tôn liên tục bị đánh lui về phía sau, dáng vẻ vô cùng chật vật. Bọn họ phẫn nộ như lôi đình, thế nhưng lại không thể làm gì được. Thử nghĩ mà xem, bọn họ từng quét ngang Trường Sinh đạo thống, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Thế nhưng ngày hôm nay lại bị đằng mộc cự nhân đánh ngã người ngã ngựa, bị đánh cực kỳ chật vật, căn bản không thể địch lại. Chuyện này đối với bọn hắn là một điều vô cùng nhục nhã! "Ầm ---" Trong nháy mắt, mộc thuẫn trong tay đằng mộc cự nhân giống như cuồng phong bão táp, chớp mắt đánh bay ba mươi sáu Long Tôn, đánh tới nỗi ba mươi sáu Long Tôn phải khặc máu. - Quá yếu. Lý Thất Dạ nằm nửa người, uống tiên trà, hưởng thụ Phạm Diệu Chân xoa bóp bả vai, giống như một vị hoàng đế đang hưởng lạc, thái độ hờ hững như mây gió nhìn trông có vẻ cực kỳ khí phách. - Đây chính là trấn quốc chi trụ của Vạn Thọ quốc các ngươi đó sao? Lý Thất Dạ cười nói: - Có bản lãnh gì thì mau mau lấy ra, bằng không thì sẽ không có cơ hội nữa đâu. Đương nhiên, nếu như có bất hủ hay có viện binh gì thì mau chóng hành động, bằng không thì lần soán vị đoạt quyền này của các ngươi sẽ chỉ là một câu chuyện tiếu tâm mà thôi. Lời này rất hung hăng càn quấy, không coi ai ra gì, nhìn xuống quần hùng, xem thường toàn bộ Vạn Thống Giới. Thế nhưng cho dù lời nói này hung hăng rối tinh rối mù, thế nhưng tất cả mọi người có mặt ở nơi này đều nín thở. Ngay cả những đại biểu như Dương Minh tán nhân cũng phải nín thở. Nếu như là lúc bình thường, lời nói càn quấy như vậy nói ra từ miệng một vãn bối sẽ rất chói tai. Hơn nữa thái độ bề trên của Lý Thất Dạ cũng khiến người ta ngứa mắt. Thế nhưng hiện tại không ai cảm thấy lời nói này chói tai, cũng không ai cảm thấy thái độ của Lý Thất Dạ là ngông cuồng. Dường như tất cả mọi thứ là điều tất nhiên, dường như tất cả mọi chuyện đều hiển nhiên như nước chảy trên sông. "Ầm" Khi đằng mộc cự nhân đánh bay ba mươi sáu Long Tôn thì mộc chùy cùng mộc thuẫn của nó va vào nhau. Dáng vẻ của nó lúc này giống như dũng sĩ giác đấu, khí tức mười phần thô bạo, tựa như có thể hóa điên bất cứ lúc nào. Lúc này đằng mộc cự nhân chỉa mộc chùy về phía ba mươi sáu Long Tôn. Tuy nó không biết nói chuyện thế nhưng tư thế này đã nói hết tất cả. Nó đang miệt thị ba mươi sáu Long Tôn, thái độ không coi ba mươi sáu Long Tôn ra gì, dáng vẻ quân lâm thiên hạ. Bị đằng mộc cự nhân miệt thị như vậy, ba mươi sáu Long Tôn tức muốn điên. Bọn họ đã từng quét ngang bát phương, uy danh hiển hách, có khi nào từng bị miệt thị đến như vậy. Huống chi sự miệt thị này còn tới từ đằng mộc cự nhân không có sự sống. Nó chỉ là một con rối được bện từ rễ cây, vốn dĩ không có sinh mệnh. Hôm nay trấn quốc chi trụ của Vạn Thọ quốc lại bị một con rối miệt thị như vậy, khiến cho bọn họ tức banh lồng ngực, tức đến mức ói ra máu. - Thành trận, Ngân Long quân đoàn, hợp thể! Lúc này, ba mươi sáu Long Tôn hét lên điên cuồng. Chỉ thấy bọn họ giơ cao binh khí, huyết khí của bọn họ dâng trào, chân khí tàn phá thiên địa như bão táp."Đùng ---" Khi ba mươi sáu Long Tôn ra lệnh, tất cả binh lính cường giả của Ngân Long quân đoàn ở mọi nơi trong Dược Lư đều phóng thích chân khí của mình, buông thả huyết khí của mình. Trong nháy mắt, bọn họ chỉ binh khí lên trời. Huyết khí cùng chân khí của từng tên binh lính của Ngân Long quân đoàn dung hợp lại với nhau, ngay cả ba mươi sáu Long Tôn cũng như vậy. Trong giây lát này, tất cả thành viên của Ngân Long quân đoàn đều hóa thành một ánh hào quang, áo trên trên người bọn họ hóa thành từng món linh kiện kim loại nhỏ xíu. "Đang, đang, đang..." Những món linh kiện kim loại nhỏ xíu này nhanh chóng ghép lại với nhau. Toàn bộ quá trình đều lấy ba mươi sáu Long Tôn làm trụ cột, tất cả thành viên của Ngân Long quân đoàn đều xoay quanh bọn họ. Hơn nữa cũng chỉ có ba mươi sáu bộ giáp của Long Tôn là trung tâm, tất cả áo giáp của thành viên Ngân Long quân đoàn đều hóa thành những món linh kiện kim loại nhỏ xíu. "Đang" Chỉ nghe tiếng lắp ráp cuối cùng vang lên. Một người khổng lồ kim loại hoành tráng xuất hiện trước mặt mọi người. Người khổng lồ kim loại này không hề thua kém đằng mộc cự nhân, thậm chí còn cao hơn đằng mộc cự nhân một cái đầu. Khi người khổng lồ kim loại này đứng thẳng thì mây trắng bay ngang hông của hắn. Người khổng lồ kim loại này giống như được chế tạo từ bạc trắng, bạc trắng như tuyết. Thế nhưng trong màu tuyết bạc lại lấp lánh ánh kim nhàn nhạt. Dường như người khổng lồ này ngoại trừ chế tạo chủ yếu từ bạc trắng ra thì còn trộn vào một ít vàng ròng. Càng rung động hơn đó chính là quanh thân người khổng lồ kim loại này mơ hồ có một con ngân long vờn quanh. - Hống --- Vào lúc này, người khổng lồ kim loại hét lớn một tiếng, trong tiếng hét mơ hồ có tiếng rồng ngâm. - Ngân Long Cự Giáp --- Nhìn thấy người khổng lồ kim loại to lớn đồ sộ như vậy, một vị Chân Thần đăng thiên quát lớn, sắc mặt thay đổi. - Đòn sát thủ cuối cùng của Ngân Long quân đoàn! Có lão tổ rít lạnh. - Có chút thú vị. Nhìn người khổng lồ kim loại vô cùng to lớn này, Lý Thất Dạ cười nhạt nói rằng: - Thì ra vị bá chủ ở kỷ nguyên đã biến mất kia cũng từng đi tới thế giới này, thuật pháp vô thượng này dĩ nhiên lại được lưu truyền tới ngày hôm nay. Không ai hiểu được câu nói này của Lý Thất Dạ. Trên thực tế, ngay cả lão tổ Vạn Thọ quốc, ngay cả người sáng lập của bọn họ có mặt ở đây thì cũng không nghe hiểu. Ngân Long Cự Giáp là đòn sát chủ cuối cùng của Ngân Long quân đoàn. Đồn rằng năm đó người sáng lập Vạn Thọ quốc từng chiếm được một trang bí kíp cổ, để hắn luyện thành một loại bí thuật. Áo giáo của mỗi một thành viên của Ngân Long quân đoàn mà hắn sáng chế đều trải qua tế luyện, lúc cần thiết thì tất cả áo giáp có thể ghép lại với nhau. Trên thực tế, áo giáp của từng thành viên của Ngân Long quân đoàn chỉ là một phần của con quái vật khổng lồ này mà thôi. Đương nhiên, người đời sau không biết, thậm chí ngay cả người sáng lập Vạn Thọ quốc cũng không biết rằng môn bí thuật này tới từ Cửu Giới, là bí thuật độc nhất vô nhị của một kỷ nguyên đã biến mất ở Thập Giới. Người sáng lập Vạn Thọ quốc cũng chỉ hiểu được mặt ngoài của bí thuật này. Thế nhưng cho dù là vậy thì cũng chế tạo được một Ngân Long Cự Giáp vô cùng mạnh mẽ, vô cùng khủng bố. - Giết --- Lúc này Ngân Long Cự Giáp gầm lên giận dữ, chớp mắt đánh tới, một bước một thiên địa, mỗi bước dẫm nát vạn dặm hư không. - Hống --- Lúc này đằng mộc cự nhân cũng hét lên một tiếng, cũng đánh tới, nghênh chiến Ngân Long Cự Giáp. "Đùng, đùng, đùng..." Khi hai người khổng lồ đạp trên hư không thì toàn bộ hư không đổ nát, thiên địa không ngừng rung chuyển, rất nhiều người hoa mắt chóng mặt, cảm thấy buồn nôn. "Ầm ---" một tiếng va chạm mạnh. Chỉ thấy Ngân Long Cự Giáp va mạnh vào mộc thuẫn của đằng mộc cự nhân, tiếng va đập có thể xé rách màng nhĩ của mọi người. Tiếng vỡ vụn "răng rắc" vang lên. Mộc thuẫn trong tay đằng mộc cự nhân bị đụng xuất hiện vết nứt lít nha lít nhít. Chỉ nghe "ầm" một cái, mộc thuẫn đổ nát. Rất nhiên hiển, Ngân Long Cự Giáp mạnh mẽ hơn khi tách lẻ ba mươi sáu Long Tôn rất nhiều lần. "Ầm ---" Khi mộc thuẫn đổ nát thì đằng mộc cự nhân vung mộc chùy đập tới. Một chùy đập nát phong vân vạn dặm. Thế nhưng Ngân Long Cự Giáp không né tránh mà đưa lưng ra đỡ lấy một chùy này. Thế nhưng đồng thời hai nắm đấm của Ngân Long Cự Giáp đấm mạnh vào lồng ngực của đằng mộc cự nhân. Hai nắm đấm này có thể đánh xuyên đại địa, một khi đằng mộc cự nhân bị đánh trúng thì lồng ngực của nó sẽ bị đánh thủng ngay lập tức. "Rầm" Thế nhưng hai nắm đấm của Ngân Long Cự Giáp lại không đấm thủng lồng ngực của đằng mộc cự nhân, bởi vì trong tay của đăng mộc cự nhân lại xuất hiện một tấm mộc thuẫn khác ngăn cản hai nắm đấm này lại. Chỉ nghe "răng rắc", tuy rằng mộc thuẫn bị đấm thủng thế nhưng lại không thể thương hại đến đằng mộc cự nhân. Đằng mộc cự nhân có thần thụ che chở phía sau, nó có thể tái sinh ra một tấm mộc thuẫn khác chỉ trong thời gian ngắn. "Ầm, ầm, ầm" Từng trận âm thanh trời long đất lở vang lên. Hai người khổng lồ đánh tới mức trời long đất lở, vạn vật tối tăm. Dưới sự va chạm của bọn họ, vô số gỗ vụn văng tung tóe, giống như có một trận mưa gỗ vụn vậy.Thân thể của Ngân Long Cự Giáp vô cùng cứng cỏi. Nó quả thật chiếm giữ ưu thế rất lớn. Nó mấy lần đánh nát mộc thuẫn của đằng mộc cự nhân, thậm chí từng có lần đấm thủng lồng ngực của đằng mộc cự nhân. Thế nhưng cũng không có tác dụng gì, bởi vì có thần thụ che chở, mộc thuẫn bị đánh nát thì có thể sinh trưởng lại trong thời gian ngắn, lồng ngực bị đánh nát thì cũng có thể khép liền lại. Có thần thụ không ngừng truyền vào sinh cơ cuồn cuộn, đằng mộc cự nhân giống như bất tử vậy. Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người xem sợ hãi, những môn phái truyền thừa nương nhờ Vạn Thọ quốc thì càng mất hồn mất vía. Trường Sinh cốc không có bất cứ lão tổ nào xuất hiện, chỉ bằng một mình Lý Thất Dạ thì đã đủ trấn áp Ngân Long quân đoàn. Không đúng, nói chính xác thì từ đầu tới cuối Lý Thất Dạ chưa từng ra tay. Nếu như Lý Thất Dạ ra tay thì chẳng phải đánh tan Vạn Thọ quốc hay sao. Cho nên khi nhìn cảnh tượng trước mắt, những đại giáo cương quốc nương nhờ Vạn Thọ quốc liên tục hối hận. Sớm biết thế cuộc sẽ như thế này thì bọn họ sẽ không vội vàng chọn trận doanh. Bây giờ hay rồi, Vạn Thọ quốc muốn soán vị đoạt quyền, thế nhưng lại không chiếm được ưu thế rõ rệt. Mọi người đều cho rằng võ lực của Vạn Thọ quốc có thể quét ngang Trường Sinh đạo thống. Thế nhưng hiện tại lại gặp phải tên yêu nghiệt thủ tịch đại đệ tử Lý Thất Dạ, chút võ lực đó dường như không có tác dụng. Thậm chí ngay cả những đại biểu như Dương Minh tán nhân cũng trầm mặc. Lý Thất Dạ là người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình đạo thống đã khiến bọn hắn đau gan rồi. Bây giờ hắn lại có thần thông quỷ dị như vậy, càng khiến tất cả mọi người tê cả da đầu. Càng khiến cho đám người Dương Minh tán nhân lẫm liệt hơn đó là Lý Thất Dạ chưa từng ra tay thật sự, vì vậy bọn họ không tài nào đánh giá được thực lực của Lý Thất Dạ. Đối với đạo thống mà nói, không thể đánh giá được thực lực kẻ địch của mình là chuyện khiếng con người ta kiêng kỵ nhất. - Ai, chút trình độ ấy mà cũng đòi soán vị đoạt quyền. Quốc gia này nếu không mất trí thì là trên dưới quốc gia chỉ toàn là não tàn. Không biết xem coi kẻ thù của nó là ai, chỉ bằng chút sức mạnh ấy mà cũng muốn rung chuyển nội tình của một đạo thống, có khác gì kiếng đòi bứng cây? Khi Ngân Long Cự Giáp cùng đằng mộc cự nhân một mất một còn trên bầu trời thì Lý Thất Dạ tiếc nuối rằng. Lúc này Lý Thất Dạ nằm nửa người trên ngai vàng, cái đầu gối lên đùi Mục Nhã Lan. Phạm Diệu Chân thì lột vỏ những quả nho nhìn như những viên bảo thạch, đút vào miệng hắn. Còn Tần Thược Dược thì pha trà, chế tác điểm tâm tinh mỹ. Đầu gối đùi mỹ nhân, tay chưởng càn khôn, chỉ điểm giang sơn. Nhân sinh không còn gì bằng. Nhìn cảnh này, mọi người không biết nên dùng từ nào để hình dung tâm trạng nữa. Nhất là người trẻ tuổi, những nam tử từng ái mộ đám người Mục Nhã Lan càng thấy cảm xúc ngổn ngang. Đây là Trường Sinh cốc tam mỹ nhân. Rất nhiều người vừa thấy đã thương, rất nhiều người say mê các nàng đắm đuối. Thế nhưng hiện tại ba người các nàng cùng nhau hầu hạ Lý Thất Dạ, diễm phúc cỡ này, mọi người cầu cả đời cũng cầu không được. Lúc này không ai dám phản bác lời nói của Lý Thất Dạ, trái lại lời nói này khiến cho mọi người yên lặng một hồi. Rất nhiều người cho rằng Trường Sinh cốc đã suy yếu, mọi người đều cảm thấy vũ lực của Trường Sinh cốc không thể chống lại Vạn Thọ quốc. Thế nhưng không ngờ rằng chỉ một tên thủ tịch đại đệ tử yêu nghiệt không biết ở đâu ra thì đã đánh Ngân Long quân đoàn chết lên chết xuống. "Ầm ầm ầm" từng trận va đập vang lên. Đằng mộc cự nhân cùng Ngân Long Cự Giáp đánh nhau ở trên trời bất phân thắng bại, đánh tới mức nhật nguyệt phai mờ. Lúc này trên thân thể của đằng mộc cự nhân có không ít chỗ bị xuyên thủng hoặc bị xé rách, thế nhưng nó vẫn bừng bừng sinh cơ, càng đánh càng hăng. Trái lại Ngân Long Cự Giáp chiếm thượng phong lại có dấu hiệu chân khí cạn kiệt.