[Dịch] Đế Bá

Chương 3366 : Trường Sinh Thể

Ngày đăng: 21:50 27/08/19

Nếu như Vạn Thọ quốc thất bại thì khi đó không chỉ có Vạn Thọ quốc bị tiêu diệt mà những đại giáo cương quốc từng có ý đồ lật đổ Trường Sinh cốc cũng sẽ bị tiêu diệt. - Oa, thật ngạo mạn. Lý Thất Dạ vẫn gối đầu trên đùi mỹ nhân, hờ hững cười nói: - Giống như một tên ma cà bông vất vả lắm mới giàu lên một chút thì đã rêu rao khoe của trước mặt đại gia. Rất tốt, rất đáng mừng. Vạn Thọ quốc các ngươi vất vả thắng được một hồi nên có thể khoác lác, có chút trang bức để đem đi kể cho người khác. Lúc này Ngân Long Cự Giáp từ trên trời giáng xuống, đứng trên Dược Đàn. Nó lạnh mặt, đương nhiên, nó không hề có biểu cảm, chỉ là mọi người đều cảm thấy nó nghiêm mặt mà thôi. - Hiện tại đầu hàng vẫn còn kịp, còn không sẽ để người sống không bằng chết. Ngân Long Cự Giáp phát ra giọng nói của một vị Long Tôn, lạnh lùng nói rằng: - Ngày hôm nay Vạn Thọ quốc không chỉ giết chết tên tiểu súc sinh nhà ngươi mà còn san bằng luôn cả Trường Sinh cốc. Lời này vừa nói ra, tất cả mọi thứ đều vạch trần. Ban đầu Vạn Thọ quốc còn nói mấy câu như quét sạch ma đạo, trả lại bầu trời trong sạch này nọ. Bây giờ Vạn Thọ quốc nói thẳng là muốn san bằng Trường Sinh cốc, hoàn toàn vạch mặt. - Can đảm lắm, ít nhiều gì cũng dám nói ra dã tâm của các ngươi. Lý Thất Dạ vỗ tay cười nói. - Mau cút ra đây chịu chết. Ngân Long Cự Giáp nói lạnh lùng. Đối mặt Ngân Long cự giáp khiêu chiến, Lý Thất Dạ mỉm cười nói chậm: - Xem ra ta không ứng chiến không được, người ta không chịu bỏ qua cho ta. - Không sai, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi! Ngân Long cự giáp nói lạnh lùng. Lý Thất Dạ không hề quan tâm mà cười nói với Phạm Diệu Chân: - Nha đầu, ngươi nói xem xem, ta dùng mấy chiêu hạ nó? Phạm Diệu Chân nhấp nháy đôi mắt to tròn, biểu cảm ranh ma, cười khẽ nói rằng: - Tiểu muội cả gan đoán thử. Lấy thần uy vô địch của đại sư huynh, tiểu muội cảm thấy đại sư huynh chắc chắn có thể hạ nó trong vòng mười chiêu. Ngân Long cự giáp đen mặt. Ngân Long quân đoàn hợp thể lại rất mạnh mẽ, bây giờ lại có thêm động mạch của Vạn Thọ quốc hỗ trợ, vậy mà Phạm Diệu Chân lại nói Lý Thất Dạ có thể hạ nó trong vòng mười chiêu, không coi nó ra gì. - Mười chiêu? Lý Thất Dạ cười lớn. - Lẽ nào tiểu muội đoán sai? Phạm Diệu Chân trợn mắt, bàn tay ấn lên bộ ngực mềm mại của mình, giật mình nói: - Chẳng lẽ đại sư huynh chỉ cần năm chiêu thì có thể hạ nó? Đại sư huynh, ngươi... ngươi đừng dọa tiểu muội. Dáng vẻ này của Phạm Diệu Chân có nét đáng yêu, làm cho người ta yêu thích, nhưng cũng vô cùng quyến rũ. - Năm chiêu? Lý Thất Dạ lắc đầu, cười nói: - Ngươi coi trọng nó quá rồi. Nó chỉ là một đống tượng tuyết mà thôi, chỉ là một đống đồng nát sắt vụn, không phải Bất Hủ thật sự, không đủ thành đạo. Dựa vào nội tình của Trường Sinh đạo thống, một chiêu là hạ được nó. - Một chiêu. Lúc này, không chỉ người khác mà ngay cả Phạm Diệu Chân, Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược đều rít lạnh, hai mắt trợn trừng. Nhất là Phạm Diệu Chân, nàng biết Lý Thất Dạ sâu không lường được, thế nhưng muốn một chiêu hạ được Ngân Long cự giáp thì ngay cả nàng cũng không tin nổi, bởi vì chuyện này thật sự rất khó. - Một chiêu. Mọi người nghe Lý Thất Dạ nói như vậy cũng không tin. Một chiêu hạ gục Ngân Long cự giáp trong trạng thái này? Chuyện đó rất kinh khủng, sợ rằng đã vượt qua Bất Hủ bình thường, là một tồn tại Bất Hủ rất khủng bố, thậm chí còn là thủy tổ. Nếu như muốn một chiêu hạ gục Ngân Long cự giáp thì cũng phải là Chân Đế, hơn nữa còn không phải là Chân Đế cấp thấp. - Một chiêu! Nghe câu nói bá đạo như vậy, ngay cả Dương Minh tán nhân cũng giựt mắt. - Một chiêu? Không thể nào... muốn như vậy ít nhất cũng phải Chân Đế sáu cung trở lên. Có đại biểu đạo thống không tin Lý Thất Dạ, không khỏi lắc đầu, cảm thấy Lý Thất Dạ đang nói khoác. - Khẩu khí thật lớn, một chiêu hạ gục? Thật sự coi mình là Chân Đế vô địch hay sao? Có cường giả nương nhờ Vạn Thọ quốc không tin tưởng. - Có thể không? Ngân Long cự giáp trong trạng thái này có uy lực vô biên. Ngay cả lão tổ đại giáo đứng về phía Trường Sinh cốc cũng nghi ngờ Lý Thất Dạ, cảm thấy khả năng xảy ra chuyện này rất thấp. Ngân Long cự giáp thì bị lời nói của Lý Thất Dạ làm giận run người. Lời này không chỉ miệt thị nó mà còn sỉ nhục toàn bộ Ngân Long quân đoàn. - Tiểu bối, nếu như ngươi một chiêu hạ gục ta, ta lập tức quay đầu đi ngay, từ nay về sau không bước vào Vạn Thọ quốc nửa bước. Ngân Long cự giáp nói lạnh lùng. - Ngươi quá ngây thờ rồi, suy nghĩ quá màu hồng. Lý Thất Dạ cười nói: - Các ngươi sẽ không có cơ hội rời đi, chắc chắn phải chết ở nơi này. - Cút xuống đây chịu chết, ta nhất định khiến ngươi tan xương nát thịt. Ngân Long cự giáp giận dữ ngút trời, gầm lên. - Được rồi, nếu như ngươi gấp xuống địa ngục như vậy, vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi. Lý Thất Dạ từ từ đứng lên, lười biếng vươn mình một cái, không hề có cảm giác sắp sửa đại chiến. - Ai, tại sao không ai tin lời ta nói hết vậy. Ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi, thế nhưng luôn luôn có người cho rằng ta nói khoác. Lý Thất Dạ lắc đầu, tỏ vẻ tiếc nuối. Lý Thất Dạ bước xuống, mệnh cung mở ra, chỉ nghe "vù", chỉ thấy Thái Sơ thụ xuất hiện, Thái Sơ khí buông xuống, như thể muốn che đậy cả thế gian. Trên Thái Sơ thụ mọc một quả, nhìn như quả thông. Đây chính là viên đạo quả thứ nhất của Lý Thất Dạ, Tùng Tháp Đạo Quả. - Đây là cái gì? Không ai biết thứ này của Lý Thất Dạ là cái gì, bởi vì Tam Tiên Giới tu luyện là chân khí, mà Lý Thất Dạ thì khai sáng ra hệ thống tu luyện vạn cổ tới nay chưa từng có, trước nay không ai biết, cũng chưa từng có ai thấy. - Được thôi, hôm nay ta sẽ để các ngươi mở mang cái gì là vô địch, cũng để bọn âm mưu soán vị đoạt quyền các ngươi mở mang nội tình của Trường Sinh đạo thống sâu như thế nào. Lý Thất Dạ cười nhạt. Lý Thất Dạ rời khỏi ngai vàng, bước chân lên Dược Đàn. Trong nháy mắt, Tùng Tháp Đạo Quả đung đưa. Khi Tùng Tháp Đạo Quả đung đưa thì dường như tất cả đại đạo trong thiên địa cũng đung đưa theo. Trong hoảng hốt chỉ nghe "đang, đang, đang", âm thanh giòn giã như chuông gió. Trong tiếng chuông gió, Tùng Tháp Đạo Quả cuốn hết đại đạo, đại cơ của Trường Sinh đạo thống vào trong đạo quả, lập tức hiểu hết tất cả ảo diệu. Đại đạo trí giản, đây chính là ảo diệu lớn nhất của Tùng Tháp Đạo Quả. Bất cứ một hạt thông nào trên Tùng Tháp Đạo Quả rơi xuống đất thì cũng có thể hóa thành đạo nguyên. Cũng có nghĩa, trái Tùng Tháp Đạo Quả này bao hàm tất cả đại đạo trên thế gian. Chỉ nghe "vù", khi Lý Thất Dạ đặt chân lên Dược Đàn thì toàn bộ Dược Đàn phát sáng, sau đó là toàn bộ Dược Lư phát sáng, cuối cùng là vô tận lãnh thổ của Trường Sinh đạo thống cũng cộng hưởng theo. Trong chớp nhoáng, bất kể Trường Sinh đạo thống được luyện hóa từ đại đại ảo diệu hay chất phác thì cuối cùng nó chỉ hóa thành một hạt thông nhỏ bên trên Tùng Tháp Đạo Quả mà thôi. Đạo nguyên rườm rà cách mấy thì cũng chỉ là một hạt thông, thậm chí còn đơn giản hơn cả đại đạo pháp tắc, tất cả mọi thứ đều rất dễ hiểu. Cho nên khi đạo nguyên được đơn giản hóa tới cùng cực thì Tùng Tháp Đạo Quả chỉ buông xuống một tia đạo quang. Tia đạo quang này chiếu sáng Lý Thất Dạ, ảo diệu vô cùng vô tận diễn biến trong cơ thể Lý Thất Dạ. Trong nháy mắt này, Lý Thất Dạ diễn biến đại đạo của Trường Sinh đạo thống tới cùng cực, tất cả ảo diệu đều nằm gọn trong lòng bàn tay của hắn. - Đang điều khiển sức mạnh của Trường Sinh đạo thống sao? Mọi người nhìn thấy cảnh này, thế nhưng vẫn chưa nhìn thấu ảo diệu. "Đùng" Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ dường như xuyên thấu Trường Sinh đạo thống, vô tận ảo diệu của Trường Sinh đạo thống dâng trào trong cơ thể của Lý Thất Dạ, để Lý Thất Dạ nắm giữ toàn bộ thiên chương của Trường Sinh đạo thống. Chỉ nghe "vù", chỉ thấy lồng ngực của Lý Thất Dạ thình lình nổi lên ánh sáng vô tận. Trong chớp mắt, bên trong cơ thể của Lý Thất Dạ dường như có tiên kinh mở ra, bởi vì ánh sáng vô tận xuất hiện phù văn vô tận đếm hoài không hết. - Đây là Trường Sinh Điển sao? Nhìn phù văn vô tận đếm mãi không hết ở trong lồng ngực Lý Thất Dạ, có lão tổ giật mình, ngơ ngác nói. Bởi vì Dược Tiên lấy Trường Sinh Điển để trúc luyện Trường Sinh đạo thống, vì vậy nên nó chứa đựng tất cả ảo diệu của Trường Sinh đạo thống. Nếu như người nào có thể diễn dịch được toàn bộ Trường Sinh Điển thì cũng có nghĩa người đó nắm giữ cả bộ Trường Sinh Điển, nắm giữ toàn bộ công pháp truyền thừa của Trường Sinh đạo thống. "Bồng" Trong nháy mắt, toàn thân Lý Thất Dạ dâng trào ánh sáng. Ánh sáng này rất khác biệt, nó thuộc về thời gian, tựa như xuyên qua trăm nghìn vạn kiếp, từ quá khứ xa xôi xuyên tới hiện tại, lại từ hiện tại xuyên tới tương lai, toàn bộ sức mạnh của quãng thời gian đó cũng hội tụ lên trên người Lý Thất Dạ. Trong nháy mắt, thân thể của Lý Thất Dạ tựa như hóa thân thành thời gian. Lúc này hắn gắn kết tất cả sức mạnh, huyết khí, đại đạo của quá khứ, hiện tại, tương lai lại với nhau, gắn kết ngay tại thời điểm này. Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh gáy. Bởi vì Lý Thất Dạ sau khi gắn kết tất cả thì đã vượt qua tất cả mọi người ở nơi này. Hắn tựa như có thể một tay đồ Chân Thần, diệt Chân Đế, khiến cho chúng sinh phải run rẩy vì hắn. - Trường Sinh Thể! Nhìn thấy trạng thái này của Lý Thất Dạ, Dương Minh tán nhân giật mình nói rằng. - Trường Sinh Thể. Nghe Dương Minh tán nhân nói như vậy, ngay cả ba tỷ muội Phạm Diệu Chân cũng trợn mắt, không thể tin vào lỗ tai của mình. - Trường... Trường... Trường Sinh Thể. Các lão tổ của những môn phái truyền thừa của Trường Sinh đạo thống vừa nghe nói vậy thì ai ai cũng há to miệng, run sợ, khó tin nhìn Lý Thất Dạ. - Thật sự là Trường Sinh Thể sao?Các đại biểu đến từ những đạo thống khác không sao tin nổi, dò hỏi Dương Minh tán nhân. - Chắc là vậy. Dương Minh tán nhân nhìn Lý Thất Dạ, cảm thấy có chút không đúng lắm, nói rằng: - Thế nhưng rất quái dị. Cũng có lẽ nó chỉ là đạo nguyên của Trường Sinh đạo thống, không phải là Trường Sinh Thể thuần túy. Trên thực tế, lúc này ngay cả Dương Minh tán nhân kiến thức uyên bác cũng không biết phải nên nói tình huống này là thế nào. Nàng cảm thấy đây đúng là Trường Sinh Thể, thế nhưng nói là đạo nguyên của Trường Sinh đạo thống thì cũng đúng. Thế nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thì cả hai đều không đúng. - Trường Sinh Thể là gì? Có vãn bối đệ tử chưa từng nghe nói tới Trường Sinh thể, không khỏi nhìn lão tổ của mình. - Là môn công pháp chung cực nhất của Trường Sinh đạo thống chúng ta, cũng là môn công pháp mạnh nhất của thủy tổ. Đồn rằng, toàn bộ Trường Sinh đạo thống chỉ có mỗi một mình thủy tổ tu luyện hoàn chỉnh. Những người khác cho dù có tu luyện thì cũng chỉ luyện được mặt ngoài mà thôi. Lão tổ mặt mày nghiêm nghị, nói rằng: - Thuật này vừa hiện, có thể hủy thiên diệt địa, không ai địch lại. - Trường Sinh Thể. Ngân Long cự giáp vừa nhìn thấy trạng thái của Lý Thất Dạ thì hoàn toàn biến sắc, lui về sau một bước. - Hừm, thì ra cái này gọi là Trường Sinh thể, có chút trùng hợp, có chút trùng hợp. Lý Thất Dạ mỉm cười. Trạng thái hiện tại của Lý Thất Dạ được gọi là Trường Sinh Thể, thế nhưng nó lại không hề có liên quan gì tới một trong mười hai tiên thể, Trường Sinh Thể ghi trong [Thể Thư]. Trường Sinh Thể này chỉ là một môn công pháp do Dược Tiên sáng tạo, là môn công pháp chung cực mạnh nhất do Dược Tiên Sáng tạo. Trường Sinh Thể là một loại ảo tưởng trường sinh bất diệt, tập hợp sức mạnh ở quá khứ, hiện tại, tương lai của một người, bao gồm cả sức mạnh thời gian. Có thể nói trạng thái này chính là trạng thái mạnh mẽ nhất mà người đó có được. Môn công pháp này cực kỳ thâm ảo. Ngoại trừ Dược Tiên, người sáng tạo môn công pháp này thì không còn có ai ở Trường Sinh đạo thống tu luyện thành công. Thế nhưng hiện tại nó lại xuất hiện trên người Lý Thất Dạ. Trên thực tế Lý Thất Dạ không có tu luyện Trường Sinh Thể của Trường Sinh đạo thống. Nó chỉ là ảo diệu của Trường Sinh đạo thống được Tùng Tháp Đạo Quả diễn biến ra mà thôi. Bởi vì năm đó Dược Tiên dùng tất cả công pháp ghi chép trong Trường Sinh Điển tế luyện Trường Sinh đạo thống, trong đó bao gồm Trường Sinh Thể. Nói cách khác, Lý Thất Dạ căn bản không cần tu luyện. Hắn dùng Tùng Tháp Đạo Quả chuyển Trường Sinh Thể có trong đạo cơ của Trường Sinh đạo thống lên cơ thể của mình, cũng dời luôn sức mạnh bên trong đạo cơ của Trường Sinh đạo thống lên người của mình. Cũng giống như Trường Sinh Thể được tế luyện trở thành lớp giáp của Trường Sinh đạo thống, hiện tại Lý Thất Dạ chỉ lấy lớp giáp này khoác lên trên người của mình mà thôi.