[Dịch] Đế Bá

Chương 3368 : Vạn Thọ Lão Quân

Ngày đăng: 21:50 27/08/19

- Quá yếu. Lý Thất Dạ đứng lên, thái độ hời hợt, giống như vừa giẫm chết một con kiến vậy. Thái độ này khiến cho tất cả mọi người run rẩy. "Tư" Lý Thất Dạ xòe bàn tay, động mạch đâm lên Ngân Long cự giáp bị hút tới lòng bàn tay của Lý Thất Dạ. Lúc này, bàn tay của Lý Thất Dạ óng ánh, tựa như nắm giữ sức hút mạnh nhất thế gian. Chớp mắt, chỉ nghe "tư, tư, tư", chỉ thấy động mạch bị bàn tay của Lý Thất Dạ rút điên cuồng, điên cuồng nuốt chửng sức mạnh từ chân thạch trên đài cao của Vạn Thọ quốc. Lúc này các lão tổ của Vạn Thọ quốc muốn cắt đứt việc truyền tải sức mạnh thì cũng không thể làm được, bởi vì Lý Thất Dạ đã hoàn toàn khống chế đài cao. "Ba" Cuối cùng tất cả động mạch trên đài cao đều bị bàn tay của Lý Thất Dạ thôn phệ hết. Tất cả chân thạch đều mất hết chân khí, hoàn toàn trở thành phế thạch. Chỉ nghe "ba", hàng ngàn, hàng vạn chân thạch vỡ nát, hóa thành bột mịn. "Đùng" Lý Thất Dạ lại xòe lòng bàn tay, một động mạch to lớn chớp mắt xuất hiện. Lý Thất Dạ cho tất cả sức mạnh thôn phệ được xuất hiện cũng bằng bề ngoài động mạch. Động mạch to lớn này chớp mắt bắn đi, soi sáng thiên địa, vượt qua thời không. Cảnh tượng này quá đồ sộ, vô số sinh linh ở Trường Sinh đạo thống đều có thể nhìn thấy cảnh tượng đồ sộ này. Chỉ thấy tuyến động mạch thô to này xuyên qua thiên địa, nối thẳng về phía Vạn Thọ quốc hệt như cầu vồng. "Đùng, đùng, đùng" Động mạch bắn vào vương triều Vạn Thọ quốc, đất rung núi chuyển, từng tòa thần phong bị bắn thủng, từng tòa cung điện hoàng cung đổ nát. Vương triều của Vạn Thọ quốc vốn dĩ đình đài chập trùng kéo dài ngàn dặm, thế nhưng hiện tại lại có rất nhiều đình đài cung điện bị đổ nát. "Đang, đang, đang" Chuông báo động vang lên, tai nạn từ trên trời giáng xuống, Vạn Thọ quốc vội vàng khởi động từng tầng màn sáng phòng thủ, ngăn cản động mạch phóng tới. "Ba, ba, ba" Động mạch điên cuồng bắn lên từng tầng màn sáng. Chỉ nghe tiếng đổ nát "ầm, ầm, ầm", từng tầng màn sáng bị động mạch xuyên thủng. Theo tính toán của lão tổ Vạn Thọ quốc, động mạch này có thể giúp Ngân Long cự giáp hoạt động không ngừng nghỉ một trăm năm cũng không thành vấn đề. Như vậy cũng có nghĩa trong vòng một trăm năm Ngân Long cự giáp sẽ không sợ cảnh sức mạnh cạn kiệt. Thế nhưng hiện tại toàn bộ động mạch bị Lý Thất Dạ nuốt chửng, đánh ngược lên Vạn Thọ quốc. Đây là dùng mâu của đối phương đâm vào thuẫn của đối phương. Bị động mạch của chính mình bắn phá khiến cho Vạn Thọ quốc tổn thất nặng nề. Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng động mạch vốn để cho Ngân Long quân đoàn sử dụng vậy mà đánh lên người bọn họ, thật đúng là một hồi ác mộng. "Ầm"Cuối cùng, dưới sự công kích của động mạch, tầng sáng phòng thủ cuối cùng rốt cuộc cũng bị đánh tan, chớp mắt đánh nát một tòa thần phong ở trong vương đình của Vạn Thọ quốc. Động mạch kéo thẳng, chỉ thấy một mảng lớn hoàng cung đổ nát. "Đùng ---" Dưới sự công kích của động mạch, chỉ thấy một tòa thần cung trôi nổi trên bầu trời biến thành tro bụi. Cho dù sức mạnh phòng thủ mạnh mẽ cách mấy thì cũng không thể cản nổi uy lực của động mạch. Dưới sự công kích của động mạch, sau khi thần cung biến thành tro bụi thì lại một ngọn thần phong bị đâm thủng. Thế nhưng động mạch vẫn chưa ngừng lại, tiếp tục tấn công về phía một quần thể thần điện cổ xưa trôi nổi trên bầu trời phía sau thần phong. Quần thể thần điện cổ xưa này lượn lờ trong sương mù, giống như thần cung mà thần linh cổ xưa ở lại, uy vũ bất khả xâm phạm, khiến người ta chỉ nhìn thôi thì cũng đã thấy kính nể. Khi động mạch còn chưa tấn công tới biên giới của quần thể thần điện này thì bên ngoài thần điện đã xuất hiện tầng tầng lớp lớp phòng ngự, muốn ngăn cản động mạch. Thế nhưng uy lực của động mạch quá mạnh mẽ, chỉ nghe "ầm, ầm, ầm". Dưới sự tấn công của động mạch, những tầng phòng thủ này bị xuyên thủng. Thế đi của động mạch vẫn không ngừng lại, ôm theo uy thế hủy thiên diệt địa càn quét về phía quần thể thần điện cổ xưa. - Hừ --- Khi động mạch công kích về phía quần thể thần điện thì có tiếng hừ lạnh vang lên. Tiếng hừ lạnh này chỉ là một tiếng hừ nhỏ mà thôi, thế nhưng nó lại vang khắp Trường Sinh đạo thống. Chỉ là một tiếng hừ lạnh thế nhưng lại dọa sợ ngàn tỉ sinh linh, ngay cả quần tinh trên trời cũng bị tiếng hừ lạnh này làm lung lay, dường như sẽ rơi rụng bởi tiếng hừ lạnh này. "Ầm" Chỉ thấy khi động mạch muốn phá hủy quần thể thần điện cổ xưa thì đột nhiên có một bức tường thần thánh từ trên trời giáng xuống, ngăn cản trước mặt động mạch. "Tư, tư, tư" tiếng công kích vang bên tai không dứt. Dưới sự công kích bá đạo của động mạch, thủ đô Vạn Thọ quốc dường như rung chuyển, thế nhưng bức tường thần thánh vẫn ngăn được động mạch khủng khiếp. Cuối cùng chỉ nghe "tư", hoa lửa tung tóe, tất cả sức mạnh động mạch mà Lý Thất Dạ thôn phệ được đều tiêu hao hết, thế nhưng nó vẫn không thể xuyên thủng bức tường thần thánh nọ. Nhìn thấy động mạch cuối cùng cũng tiêu hao hết, rất nhiều người thở phào nhẹ nhõm. Nhất là cường giả Vạn Thọ quốc, ai ai cũng hoảng sợ không thôi. Tai nạn từ trên trời giáng xuống suýt nữa hù bọn họ vỡ mật. Hiện tại sống sót qua khỏi tai nạn, rất nhiều người thậm thượt thở dài. Trên Dược Đàn thì hoàn toàn yên tĩnh. Lý Thất Dạ tay không phá hủy Ngân Long cự giáp, tay không đập chết tươi Ngân Long quân đoàn, hù dọa rất nhiều người không dám mở miệng nói chuyện. Hiện tại phất tay một cái thì đã dùng động mạch phá hủy hơn phân nửa vương đình của Vạn Thọ quốc. Thủ đoạn quá bá đạo, quá cuồng mãnh, hung mãnh rối tinh rối mù, không còn từ ngữ nào có thể hình dung hắn nữa. - Nên xuất hiện đi. Để ta mở mang một chút thủ đoạn có trọng lượng. Chỉ bằng ngần ấy sức mạnh mà muốn đối đầu với ta, thật sự quá yếu ớt, khiến ta giết cũng cảm thấy chán. Lý Thất Dạ đứng chắp tay, nói hời hợt. Lúc này Lý Thất Dạ đứng chắp tay, áo ngoài tung bay theo gió. Hắn đứng ở nơi đó, không có khí tức kinh thiên, không có uy thế vô địch, chỉ tùy tiện đứng ở nơi đó mà thôi. Thế nhưng dáng đứng tùy tiện như vậy lại khiến mọi người lạnh gáy khi nhìn bóng lưng của hắn. Rất nhiều người cảm thấy Lý Thất Dạ đang đứng trên trái tim của mình, khiến mọi người cảm thấy khó thở, khiến mọi người không có can đảm ngước đầu nhìn Lý Thất Dạ, càng khỏi nói tới việc nhìn thẳng Lý Thất Dạ. Bá đạo, vô địch, cử thế vô song,... những từ ngữ này không đủ để hình dung hắn nữa. Lúc này, hắn dường như chúa tể toàn bộ Trường Sinh đạo thống, hắn tựa như là tồn tại chí cao vô thượng của Trường Sinh đạo thống - Cũng giống như khi ở Cuồng Đình đạo thống vậy. Ngay cả Đan vương Phong Tiếu Trần đang kịch chiến cũng cảm khái rằng. Ngày đó khi còn ở Cuồng Đình đạo thống, Lý Thất Dạ cũng chấp chưởng toàn bộ Cuồng Đình đạo thống. Hiện tại Lý Thất Dạ ở Trường Sinh đạo thống cũng chấp chưởng toàn bộ sức mạnh của Trường Sinh đạo thống. Phong Tiếu Trần không biết Lý Thất Dạ làm như thế nào, thế nhưng hắn biết rõ, Trường Sinh chân nhân giao vị trí thủ tịch đại đệ tử cho Lý Thất Dạ chính là việc làm hết sức sáng suốt. "Yết--- yết--- yết--- yết---" Lúc này, bức tường thần thánh che chắn trước quần thể thần điện từ từ bay lên, quần thể thần điện lại xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người. "Vù" Sau khi bức tường thần thánh bay hẳn lên cao thì từng sợi thần quang bay lên ngút trời. Những sợi thần quang này mang theo thần tính bất hủ, thần tính này tựa như có thể chịu đựng sự ma sát của thời gian, có thể chịu đựng được sự ăn mòn của năm tháng. Sau khi những sợi thần quang này bay lên ngút trời thì từng vòng thần hoàn bay lên. Những vòng thần hoàn này không ngừng xoay chuyển, dường như đang diễn hóa đại thế giới, bên trong đại thế giới này có tinh hà vô ngàn, có tỉ tỉ vạn sinh linh. Bất luận tỉ tỉ vạn sinh linh hay là tinh hà vô ngần thì chúng nó đều có một trung tâm, trung tâm này chính là khởi nguyên của đại thế giới, cũng là nơi mà tất cả mọi thứ quy tụ. "Đùng ---" Thời quang trôi nhanh, tựa như thời đại đang thay đổi, dường như trăm nghìn vạn năm đều hội tụ về thời khắc này, một bóng người xuất hiện bên trong ánh sáng chói lòa. Bóng người này cao lớn vô thượng, khi hắn ngồi xếp bằng ở nơi đó, hắn dường như chính là trung tâm của đại thế giới. Không chỉ có tỉ tỉ vạn sinh linh cúng bái hắn mà ngay cả tinh hà mênh mông vô ngần cũng phải vờn quanh hắn. Bên trong đại thế giới này, hắn chính là tồn tại chí cao vô thượng. Đây là một ông lão, tóc mái phơi sương. Khi hắn mở mắt ra, ánh mắt chiếu sáng thế giới, vô số sinh linh run rẩy. - Lão tổ tông --- Khi nhìn thấy ông lão này, vô số cường giả trong vương đình của Vạn Thọ quốc quỳ xuống, thậm chí trong đó còn có cả những đại nhân vật cấp bậc lão tổ. - Lão tổ tông --- Hoàng đế Vạn Thọ quốc ở Dược Đàn xa xôi cũng kích động quỳ lạy. - Vạn Thọ lão quân! Nhìn thấy người này, Dương Minh tán nhân ngưng mắt, nét mặt nghiêm nghị. - Vạn Thọ lão quân! Nghe được tên này, đại biểu của các đạo thống rít lạnh, nhìn lão nhân này, cảm thấy khó tin. - Vạn Thọ lão quân Hà Càn Vũ --- Có một đại biểu nói nhỏ: - Hắn... hắn không chỉ không chết mà còn ở lại Vạn Thống Giới, không đi Đế Thống Giới. Chuyện này... chuyện này... Vạn Thọ quốc phải tiêu hao bao nhiêu tài nguyên để phụng dưỡng hắn. - Vạn Thọ lão quân --- Nghe được tên này, rất nhiều lão tổ của Trường Sinh đạo thống có mặt ở Dược Đàn sợ mất hồn mất vía, ngơ ngác nói rằng: - Hắn... hắn vẫn còn tại thế... hơn nữa còn ở lại Vạn Thống Giới! Trong nhất thời, rất nhiều người chấn động. Thậm chí có cường giả môn phái truyền thừa kiên trì ủng hộ Trường Sinh cốc cảm thấy tuyệt vọng, thì thào rằng: - Có thể ngăn cản hắn sao? - Vạn Thọ lão quân, lão tổ tông của Vạn Thọ quốc vẫn còn tại thế, đúng là không gì tốt bằng. Một ít lão tổ có môn phái nương nhờ Vạn Thọ quốc mừng rỡ như điên. Vạn Thọ lão quân Hà Càn Vũ, không chỉ là tu sĩ cường giả ở Trường Sinh đạo thống, mà rất nhiều đại nhân vật ở Vạn Thống Giới khi nghe tới hắn thì cũng rùng mình. Vạn Thọ lão quân là một trong những vị lão tổ mạnh nhất Vạn Thọ quốc. Hắn từng là sư phụ của Bảo Thọ Chân Đế của Vạn Thọ quốc, là một vị Bất Hủ. Rất lâu trước đây đã vang danhVạn Thống Giới, từng đứng ngang hàng với rất nhiều Chân Đế. Phải biết, Chân Thần đăng thiên, cho dù là Chân Thần cửu trọng thiên thì cũng không dám nói rằng có thể chống lại Chân Đế. Coi như có thể chống lại thì cũng chỉ là Chân Thân cấp thấp. Thế nhưng Chân Thần bất hủ thì lại khác. Chân Thần cấp độ này có thể chống lại Chân Đế, hơn nữa còn không phải là Chân Đế cấp thấp. Thực lực của Vạn Thọ lão quân rất khủng bố. Huống chi hắn còn là sư phụ của Bảo Thọ Chân Đế, ỷ vào thân phận này, cho dù là ở toàn bộ Vạn Thống Giới thì hắn cũng uy hiếp cả một thời đại. Rất nhiều người cho rằng tồn tại bất hủ như Vạn Thọ lão quân nên rời khỏi Vạn Thống Giới, đi vào Đế Thống Giới từ lâu lắm rồi. Dù sao Chân Đế thường thường sẽ rời khỏi Vạn Thống Giới, đi tới Đế Thống Giới hoặc Tiên Thống Giới. Mà Chân Thần khi có đủ trình độ thì cũng đi hướng chỗ cao. Giống như Chân Đế ở Vạn Thống Giới, sau khi trở thành bất hủ thì thường tìm cách đi tới Đế Thống Giới, rất ít Chân Thần bất hủ chịu ở lại Vạn Thống Giới Nguyên nhân rất đơn giản, ở Đế Thống Giới sẽ sống lâu hơn ở Vạn Thống Giới, còn ở Tiên Thống Giới thì sống lâu hơn ở Đế Thống Giới. Đây cũng là lý do vì sao Chân Đế cùng Chân Thần muốn đi lên phía trên. Đồng thời, trên phương diện này Chân Đế có ưu thế lớn hơn Chân Thần một chút. Chẳng hạn như một vị Chân Thần bất hủ cùng một vị Chân Đế có thực lực tương đương với nhau thì Chân Đế sẽ đi vào Đế Thống Giới dễ hơn bất hủ. Thậm chí rất có thể vị Chân Đế này đi vào Tiên Thống Giới rồi mà Chân Thần bất hủ chỉ mới bò lên Đế Thống Giới. Đây cũng là một trong những ưu thế của Chân Đế so với Chân Thần. Vạn Thọ lão quân rất hiển nhiên là một bất hủ vô cùng mạnh mẽ, từng bồi dưỡng ra Bảo Thọ Chân Đế. Nhân vật như hắn, bất luận ra sao thì cũng tiến vào Đế Thống Giới. Dù sao ở Đế Thống Giới sẽ sống được lâu hơn, cho dù phủ bụi thì ở Đế Thống Giới cũng có thể phủ bụi lâu hơn ở Vạn Thống Giới, huyết khí sẽ xói mòn chậm hơn. Thế nhưng khiến cho tất cả mọi người bất ngờ chính là Vạn Thọ lão quân lại ở lại Vạn Thọ quốc, chưa từng rời khỏi, càng không tiến vào Đế Thống Giới. Chuyện này cực kỳ khó khăn, Vạn Thọ quốc cũng cần tài nguyên kinh người để phụng dưỡng một vị bất hủ. Đương nhiên, ở Vạn Thống Giới, đạo thống mà có một vị bất hủ tọa trấn cũng rất kinh người rồi. Mà một cương quốc lại có được một vị bất hủ thì lại càng kinh khủng. Nhìn Vạn Thọ lão quân, rất nhiều người rít lạnh, hoàn toàn lạnh giá, cũng hiểu lý do vì sao Vạn Thọ quốc lại có can đảm soán vị đoạt quyền. Có một vị bất hủ tọa trấn, đây chính là nội tình lớn nhất của Vạn Thọ quốc, cũng là sức mạnh để bọn họ khiêu chiến Trường Sinh cốc.