Để Được Yêu Nam Phụ, Nguyện Không Làm Nữ Chính (1970)
Chương 58 : Thứ gì của nhà họ Cao thì phải thuộc về người họ Cao!
Ngày đăng: 20:46 19/04/20
Cao Lim là con trưởng đời thứ tám của nhà họ Cao, dưới ông có một người em trai và một người em gái: Cao Nhuận và Cao Thị Hạnh. Năm mười tám, bà Hạnh được gả cho công tử họ Đặng, gia đình cũng thuộc dạng bề thế ở tỉnh Đồng Nai và sở hữu một đồn điền cao su. Thân là phận gái, bà Hạnh cũng không can thiệp gì vào chuyện của dòng họ, xuất giá tòng phu nên cứ theo chồng mà sống sung sướng an nhàn. Còn Cao Nhuận tuy học không cao nhưng khá khôn khéo thành thử cũng từ hai bàn tay trắng dựng nên cơ nghiệp là một xưởng dệt ở thành phố Tân An. Nhà họ Cao xem trọng con trưởng nên Cao Lim được thừa kế xưởng vải, xem như làm người đứng đầu cả dòng họ.
Người nhà họ Cao không ít, tuy nhiên ai nấy đều đi xa lập nghiệp, chỉ một phần tiếp tục ở lại Sài Gòn và làm việc trong xưởng vải Đỏ Thắm. Thành thử chuyện lớn bé gì xảy ra trong dòng họ thì họ cũng ít biết, như cái việc ông Lim bị vợ đưa ra biệt thự ngoại thành, rồi con trưởng Cao Phong chuyên quyền, cùng với mẹ ruột làm chủ nhà họ Cao. Chính vì vậy mà ông Nhuận lúc nhận điện thoại của Cao Đình thì từ Pháp bay về Việt Nam, cũng có phần bất ngờ khi biết rõ tình hình hiện nay.
Ông Nhuận từ trước vốn không mấy thích nhà họ Đào, nên đối với chị dâu lại không có mối quan hệ tốt. Nay ông biết rõ cái sự tình đang diễn ra ngay trong nhà họ Cao thì thể nào cũng xảy ra cuộc tranh chấp với bà Hoàng. Ngồi trong đại sảnh, Cao Phong không ngừng nghĩ về tình hình căng thẳng sắp tới. Trước mặt anh là ông Nhuận vừa từ sân bay về đây, bên cạnh còn có cả bà Hoàng nữa. Sau khi chào hỏi nhau vài câu cho lấy lệ, ai nấy bỗng dưng đều im lặng. Phải mấy mươi phút sau, không khí yên ắng mới bị phá vỡ bởi tiếng va chạm của tách trà vào đĩa sứ, và người mở đầu cuộc đối thoại là ông Nhuận.
- Vậy bây giờ anh Hai tôi như thế nào, đang ở đâu?
Bà Hoàng vẫn giữ phong thái ung dung, thưởng thức vị trà đăng đắng trong miệng, tiếp theo mới từ tốn trả lời:
- Chú Ba cứ bình tĩnh, chẳng có gì phải vội. Anh Hai chú hiện nay sức khoẻ đã ổn, còn được nghỉ ngơi yên tĩnh ở ngoại thành.
- Thế lý do gì anh ấy lại bị ngã?
- Người có tuổi đi đứng không cẩn thận, té ngã là chuyện thường.
Trông dáng vẻ điềm nhiên của chị dâu, ông Nhuận chẳng muốn phải hỏi thêm. Qua cuộc nói chuyện với Cao Đình, ông cũng chưa rõ sự tình đằng sau cái tai nạn ngã cầu thang của ông Lim, nhưng chắc rằng nó không hề đơn giản như bà Hoàng nói hai từ "chuyện thường". Tạm thời không hỏi đến nữa, ông chuyển chủ đề:
- Nghe nói bây giờ, chị và thằng Phong nắm hết quyền hành trong nhà họ Cao?
- Chú Ba nói gì nghe nặng lời thế? Cứ như là mẹ con chị cướp quyền vậy. Ông nhà gặp tai nạn, xưởng vải không thể ngừng hoạt động, nhà cũng phải có người làm chủ mà thằng Phong lại là con trưởng nên tạm thời đứng ra gánh vác.
- Nếu vậy thì vì sao đuổi thằng Đình xuống tận Bình Dương?
Cao Đình mau chóng mở mảnh giấy ra xem, cứ ngỡ là Cẩm Tú nhắn gửi gì cho mình thế nhưng bên trong đó chỉ có duy nhất một dòng chữ mà khi đọc xong, anh cũng bất ngờ giống hệt ông Nhuận: "Ông Cao đã cử động được rồi".
***
Sáng nay vừa bước xuống cầu thang, Cao Phong đã nghe tiếng của ông Biện cất lên khá nhỏ, phát ra từ trong đại sảnh khép hờ cửa:
- Nhớ, phải ra tay cho nhanh gọn và cẩn thận!
Khó hiểu chẳng biết vì sao mới sáng sớm mà cậu lại đến nhà họ Cao, đã vậy còn nói chuyện với ai mà nghe có vẻ bí mật lắm, Cao Phong chậm rãi tiến đến gần đại sảnh. Được vài bước thì anh thấy cửa phòng chợt mở, một người đàn ông mới qua tứ tuần và ăn vận khá lôi thôi, mặt mày lấm lét, đội cái mũ kết rách rưới đi vội ra ngoài. Nhác thấy Cao Phong đang đứng, trông đĩnh đạc khôi ngô nên đoán là cậu chủ nhà này, ông ta liền cúi chào một cái rồi bước thẳng ra cửa.
Dõi theo bóng dáng vừa đi vừa nhìn trước sau của gã đàn ông lạ mặt, Cao Phong nghĩ hẳn người này đang làm gì mờ ám đây. Sau đó lại nghe giọng cậu từ trong đại sảnh vọng ra, anh liền bước vào trong. Nhìn cháu trai, ông Biện hỏi:
- Bây giờ cháu đến xưởng vải sao?
- Dạ, mẹ cháu đâu rồi ạ?
- Lại cùng mấy vị phu nhân đi mua hột xoàn rồi, thôi cháu đi đi kẻo trễ việc.
Cao Phong toan hỏi về người đàn ông bí ẩn ban nãy nhưng trông cảnh ông Biện vừa hút xì gà vừa gác chân đọc báo ra điều nhàn hạ thì lại thôi, đành quay lưng đi.
Cao Phong vào trong xe ô tô, hôm nay đến lượt Nhị làm tài xế, liền lên tiếng hỏi cậu chủ đến thẳng xưởng vải hay còn muốn đi đâu? Mấy ngày nay không biết Dương Thảo thế nào, hôm nay việc ở xưởng cũng chẳng có gì cấp bách, nghĩ ngợi chốc lát anh liền bảo Nhị lái xe đến nhà họ Dương. Tức thì anh chàng vệ sĩ bảo, sáng nay cô Thảo đã đến sân bay từ sớm rồi...