Đế Nghiệp Vô Thường

Chương 21 : Lãnh hỏa (hạ)

Ngày đăng: 10:26 18/04/20


Tâm thần bị mê hoặc, không chỉ có Nguyên Uyên.



Hắc y thị vệ đứng thẳng bên cạnh cũng không tự giác mà đem ánh mắc nhẹ nhàng nhìn qua, theo nhất cử nhất động của nam nhân mà thở ra những tiếng thô trọng.



“Đi ra ngoài ! Cút hết ra ngoài cho Trẫm !” Một lửa giận mang tên đố kỵ dũng mãnh ập vào tim nam tử, Hắc y thị vệ vội vàng thu lại tâm thần kích động mà rời khỏi căn phòng tràn ngập lãnh hương.



Khi Nguyên Uyên phát hiện có hai kẻ khác đối với Nguyên Bạch Lệ đang nằm trên giường đắm chìm trong dục vọng, trong cơ thể chàng bộc phát ra sự ghen tỵ đáng sợ, nghĩ muốn xé xác hai hắc y thị vệ đó ra thành từng mảnh nhỏ.



“A….” Đã không còn chịu được, nam nhân nắm chặt xiềng xích trên tay, thân thể ướt đẫm mồ hôi tản mát ra mùi thơm kỳ dị, quanh quẩn mà bay ra, thiêu đốt tâm thần.



Thuốc đã nhập vào tủy, thần trí dần dần bị lạc, chỉ còn lại sóng biển dồn dập vô bờ vô bến, cứ từng đợt từng đợt thổi vào, hãm sâu trong bể dục, cắn nuốt lấy lý trí.



Thân thể như bị vây hãm trong biển lửa đột nhiêm cảm thấy một trận lạnh lẽo, thân thể không thể phóng thích cố gắng hướng tới nguồn gốc của cái lạnh, dùng hai chân cọ cọ, sau đó là cả thân thể đều dựa vào.



Chính là khi bị tay của Nguyên Uyên chạm vào, liền mang theo một trận khoái cảm cùng thoải mái tê dại đến tận xương, hoàn toàn không có vẻ cao ngạo lạnh lùng thường ngày, nam nhân theo bản năng đi lên khát cầu phóng thích thân thể.




“A ư !” Hai tay buộc chặt quanh cổ Nguyên Uyên, nam nhân cả người ngồi vào lòng nam tử, thân thể dính sát vào nhau, nhưng Nguyên Uyên như trước vẫn mặc chỉnh tề, không thể đụng chạm vào da thịt, Nguyên Bạch Lệ càng thêm khó chịu. Nam nhân hoàn toàn bị đoạt đi lý trí, thuận theo bản năng tự mình cao thấp động đậy, mỗi một lần đều là đau đớn cùng kích thích, vừa giống như bị gươm đâm vào, vừa là khoái cảm tê dại toàn thân.



Giống như ngại động tác của nam nhân quá mức ngây ngô, một tay Nguyên Uyên đẩy ngã Nguyên Bạch Lệ lên giường, dùng toàn lực xâm phạm. Dưới tác dụng của dược lực, hoàng đế lần lượt xâm phạm nam nhân mê muội tâm trí, thận chí bằng tư thế đáng xấu hổ nhất khống chế nam nhân.



Sau *** kịch liệt, chính là hư không cùng đáng sợ như từ bầu trời rơi xuống địa ngục.



Thỏa mãn qua đi, hoàng đế chán ghét nam nhân đầy người không sạch sẽ, sửa sang lại quần áo rồi nhanh chóng ly khai căn phòng tràn ngập hơi thở *** mỹ.



Dần dần thanh tỉnh, nam nhân khôi phụ tâm trí vô lực tựa vào cái giường dơ bẩn đầy vế máu, mái tóc tán loạn che đậy gương mặt không chút biểu tình, đôi môi đỏ tươi dần dần bị cơn rét lạnh nhuộm nhạt màu.



Vũ nhục hôm nay, Nguyên Bạch Lệ ta ngày sau sẽ trả lại cho ngươi gấp mười… gấp trăm… gấp ngàn lần !” Khó khăn đứng lên, nam nhân tập tễnh đi từng bước một hướng về bể tắm cách vách phòng.



Hắn không muốn chết, hắn cũng không thể chết, hắn càng không thể cứ thất bại như vậy mà chết.