Đệ Nhất Danh Sách (Bản dịch)

Chương 163 : Trời Đưa Đất Đẩy Làm Sao Tránh?

Ngày đăng: 23:26 07/08/20

Chương 163: Trời Đưa Đất Đẩy Làm Sao Tránh?
Trong phòng họp, mọi người đang trò chuyện vui vẻ nay bỗng nhiên lâm vào im lặng.
Khánh Hoài là một người lãnh binh đã tới tuổi trung niên có thành tích nổi bật. Hơn nữa hắn điều quân cũng tương đối xuất sắc. Nguyên bản, mọi người còn tưởng chuyện lần này đã nắm chắc, không ngờ còn chưa xuất phát được bao lâu đã nhận được tin dữ từ tiền tuyến.
- Đội tác chiến số 7 có tới mấy ngàn người. Sao có thể bị đánh lén chỉ với mất trăm vật thí nghiệm?
Có người nghi ngờ nói:
- Có phải tin này là giả không? Phải biết đội tác chiến số 7 là tổ đội có trang bị tốt nhất. Hơn nữa sức chiến đấu cũng nằm ở dạng số 1 số 2.
Đương nhiên, người nói chuyện cũng rõ, trước đó đội có sức chiến đấu cường hãn nhất là đội tác chiến số 5 của Khánh Chẩn cùng đội tác chiến số 6 của La Lam. Bây giờ đội tác chiến số 5 và số 6 không còn nữa.
Đội tác chiến số 5 đã bị giải tán, thành viên trong đội bị phân tới các tổ đội khác. Còn đội tác chiến thứ 6 đã mất trong đợt động đất vừa rồi.
Trên thực tế, một phần họ không muốn động tới Khánh Chẩn cũng vì hai anh em nhà này nắm trong tay đội tác chiến tương đối cường đại, khiến họ phải kiêng kị. Có điều La Lam vừa xảy ra chuyện, Khánh Chẩn chỉ có một mình cũng khó chống.
Nhưng họ không biết, binh sĩ của La Lam không chết hết trong trận động đất kia. Lúc trước, trong doanh địa chỉ có một phần hai binh sĩ mà thôi. Binh sĩ đã bị cưỡng ép chia ra một nửa.
Hiện giờ, trong động đất ở Cảnh Sơn phân đất đai thành mấy phần, được gọi là bậc thang Cảnh Sơn. Bậc thang kia cứng rắn uốn lượn tạo thành nhiều nếp gấp trên bình nguyên.
Có thể đoán được, tương lai mấy trăm năm hoặc mấy ngàn năm tới, nơi này sẽ trở thành một dãy núi mới.
Khi chưa tìm được mỏ than lúc trước, Khánh thị tuyệt đối không buông tha nơi này.
Trong phòng họp, vị lão giả kia bình tĩnh nói:
- Số lượng vật thí nghiệm đã vượt qua dự đoán của chúng ta. Khả năng đã là một ngàn. Khi Khánh Hoài cắm trại ngoài trời đã tập kích nơi trú quân. Khánh Hoài không ngờ chúng sẽ chủ động xuất kích. Hiện tại ta nghi ngờ đám vật thí nghiệm kia đã hình thành một loại sinh mệnh mới… Vật thí nghiệm có chỉ số trí tuệ.
- Xem ra, hàng rào 113 đã trở thành sào huyệt của chúng.
Có người thở dài:
- Nếu không, chúng ta lại sử dụng Khánh Chẩn đi. Để hắn đối phó với đám quái vật đó, hắn rất có kinh nghiệm trong việc chiến đấu…
Lão già nhìn người vừa nói, một loại áp lực không thấy được dần lan tràn ra. Lão già nói:
- Khánh Đồng, ngươi dẫn theo đội tác chiến số 1 tới đó. Một tập đoàn sao có thể thỏa hiệp với một cá nhân? Từ hôm nay trở đi, Khánh Chẩn không được rời khỏi biệt thự của hắn nửa bước.
Lúc này, các ông lớn khác trong phòng hợp đều có tư tâm. Những năm gần đây, Khánh Chẩn đã chứng minh được thực lực của mình cho tập đoàn thấy. Có điều hướng đi của tập đoàn thay đổi, người trẻ tuổi có năng lực của chiển có thể trở thành kẻ tù tội.
Thế nhưng họ đều cảm thấy, nếu lần này người được phái đi là Khánh Chẩn, hẳn kết quả sẽ khác.
Khánh Chẩn và La Lam đã tổn thất thảm trọng trong nhiệm vụ Cảnh Sơn này. Có điều động đất là chuyện đâu ai đoán trước được? E rằng đây là một sự kiện bất khả kháng.

Lúc này, một đội vận chuyển vật tư chậm rãi chạy nhanh vào hàng rào 109. Một thân ảnh màu đen đu vào phía dưới sàn xe vận tải. Người này chính là Hứa Hiển Sở đã lặn lội một đường tới hàng rào 109…
Hứa Hiển Sở cắn răng kiên trì, việc đu được dưới sàn xe cũng chẳng dễ dàng gì. Thế nhưng Hứa Hiển Sở quyết tâm phải ẩn nấp để tiến vào hàng rào 109. Khoảng thời gian này, ai có thể ngờ tới Hứa Hiển Sở sẽ trực tiếp tiến nhập vào đó?
Kỳ thật, y như Hứa Hiển Sở sở liệu. Đối với việc truy nã Hứa Hiển Sở, hàng rào 109 cũng chẳng quá để tâm. Chung quy nơi này không phải địa bàn quản lý của Khánh thị. Tuy Lục Xa nể tình nhưng cũng chẳng tích cực là mấy.
Hơn nữa, mọi người cảm thấy có lẽ Hứa Hiển Sở sẽ không cưỡng ép tiến vào hàng rào 109. Cho nên, lúc trước khi Nhâm Tiểu Túc đi vào tiệm vào, tuy đội trật tự dán hình truy nã Hứa Hiển Sở nhưng điều này chỉ nói lên họ đang tìm người muốn bán vàng mà thôi. Nếu thực sự nghiêm ra, e rằng sẽ nghiêm khắc hơn nhiều.
Cho nên, theo lẽ thường, phán đoán này của Hứa Hiển Sở cực kỳ chính xác.
Mà lúc này, hẳn là thời gian tư binh giao ca.
Hh không quá rõ tính tình của đám tư binh này. Cơ hồ, trên đời này tư binh đều không quá khác nhau. Vì suy nghĩ của tập đoàn ít nhiều cũng cùng một duộc.
Khi Hứa Hiển Sở còn ở hàng rào 113, hắn đã tỉ mỉ quan sát. Ngày thời, khi xe vận tải ra vào, tư binh sẽ kiểm tra khá kỹ. Có điều vào buổi tối lúc thay ca, kiểm tra sẽ có phần qua loa hơn nhiều.
Trên thực tế, có rất nhiều vật phẩm vi phạm lệnh cấm đều được đưa vào hàng rào trong lúc này. Thậm chí còn có người chuyên môn lợi dụng lúc tư binh mở con mắt nhắm con mắt để đạt được mục đích cá nhân nữa kìa.
Hứa Hiển Sở đoán tư binh ở hàng rào 109 cũng như thế. Đương nhiên, Hứa Hiển Sở không xác định 100%. Có điều muốn trà trộn vào hàng rào thì đây là lúc thích hợp nhất.
Nếu không được, hắn có thể chạy trốn. Dù sao đám tư binh đó cũng chẳng cản nổi hắn.
Quả như, như Hứa Hiển Sở sở liệu, lúc đoàn xe này tiến vào hàng rào, tư binh còn chẳng thèm kiểm tra.
Điều này khiến Hứa Hiển Sở nhất thời thả lỏng. Hắn có phần nghi hoặc. Hình như người quản lý tư binh ở hàng rào 109 dường như lỏng lẻo hơn hàng rào 113?
Đợi tới khi đoàn xe ầm ầm tiến vào hàng rào, Hứa Hiển Sở liền từ gần xe lập người vào rương xe. Những chiếc xe này thường được dùng để vận chuyển than đá, chỉ có một nửa được bao bọc, trần xe thì không có gì.
Hứa Hiển Sở ngồi trên rương xe suy tư về kế hoạch tiếp theo. Mấy bữa nay bôn ba khiến hắn cực kỳ mệt mỏi. Hiện tại hắn chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh ăn rồi ngủ một giấc.
Hắn nhìn hàng hóa trong rương xe. Bỗng nhiên Hứa Hiển Sở không khỏi nghi hoặc, đồ vật nơi này đều đặt trong rương gỗ, từ bên ngoài nhìn vào không biết nó chưa vật gì.
Hứa Hiển Sở lấy chủy thủ tùy thân cậy rương gỗ ra. Khi nhìn thấy thứ bên trong hắn liền sửng sốt, vì toàn bộ đều là súng ống đạn dược.
Lúc này, bỗng nhiên chiếc xe tải chở hắn rời khỏi đoàn xe. Những chiếc xe còn lại tiếp tục chạy nhanh về phía trước, mà xe tải chở hắn lại chẳng biết đang đi đâu.
Nhất thời Hứa Hiển Sở cảm thấy có gì đó không đúng. Đây không phải xe vận chuyển súng ống đạn dược của Lý thị, vì tập đoàn Lý thị muốn vận chuyển loại vật này căn bản không cần che dấu tai mắt người khác.
Đây là có người buôn lậu!
Không đợi Hứa Hiển Sở suy nghĩ thêm. Xe vận tải đã dừng lại. Bên ngoài xe truyền tới âm thanh:
- Nhanh chóng tháo đồ xuống bỏ vào kho hàng, ngày mai tìm cơ hội phân tán.
Rương hàng bên cạnh rầm một tiếng bị người mở ra. Ngay sau đó Hứa Hiển Sở và La Lam hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
Lúc này là đêm khuya, rạng sáng. La Lam cầm đèn pin chĩa vào trong xem. Hắn tỉ mỉ nhìn cho ra thằng này có một dáng gì. Một khắc sau, La Lam hô lên:
- Cái cmn, là Hứa Hiển Sở…