Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên

Chương 59 : Tránh né

Ngày đăng: 19:03 18/04/20


Thượng Quan Tễ Nguyệt nở nụ cười khiến lòng Úy Tuệ sáng lên, cho rằng cuối cùng chờ được mây mờ trăng tỏ thấy ánh sáng, đồ ngốc này thông suốt rồi.



Nhưng chuyện kế tiếp lại khiến nàng gần như muốn nổi điên.



Cũng không biết Thượng Quan Tễ Nguyệt cố ý muốn tránh né nàng hay là thật sự trùng hợp.



Mặc cho nàng cố gắng như thế nào, vẫn luôn không tìm được hắn.



Buổi sáng đến viện của hắn, trong phòng trống không, trong viện chỉ có hai người hầu đang dọn dẹp, hỏi thì nói là sáng sớm Thượng Quan quản gia mang theo tiểu thiếu gia, cũng không biết đi đâu.



Có lẽ là luyện công buổi sáng, nàng nghĩ, vậy thì chờ thôi, dù sao bọn họ cũng phải ăn điểm tâm.



Nhưng gần đến thời gian cơm trưa cũng không thấy trở về.



Nàng nghĩ, dù sao bọn họ cũng phải ăn cơm trưa.



Sau buổi cơm trưa vẫn không thấy bóng dáng.



Vậy thì tìm thôi.



Tìm khắp trong phủ cũng không thấy bóng dáng hai người đâu.



Dù sao cơm tối vẫn phải trở về, Úy Tuệ canh giữ trong phòng Thượng Quan Tễ Nguyệt, không tin hắn không trở lại.



Nhưng chuyện không được như mong muốn của nàng, cơm tối vẫn chưa trở về.



Một ngày không thấy, trong lòng Úy Tuệ giống như mất cái gì, buồn bả ỉu xìu trở lại viện của mình, ăn hai miếng cơm thì để bát đũa xuống, lại muốn đi chờ.



Nàng lo lắng có phải tên ngốc Thượng Quan Tễ Nguyệt gặp chuyện không may hay không? Chính là vừa ra khỏi cửa thì bị lạc đường, thiệt thòi mấy năm nay hắn làm quản gia tại Úy phủ, đều là làm thế nào?



Úy Tuệ thật sự cảm thấy, sở dĩ Thượng Quan Tễ Nguyệt có thể làm đại quản gia ở Úy phủ, hoàn toàn là nhờ khuôn mặt của hắn, mê hoặc Úy phủ từ trên xuống dưới, vì vậy, cho dù hắn không biết gì, vẫn giữ lại như cũ.



Nhưng đợi khi nàng trở lại, trong nhà đèn sáng, trong phòng có tiếng Thượng Quan Tễ Nguyệt dạy Úy Vân Nhạc đọc sách.




Hai cô nương này rất thành tâm, thấy vẻ mặt nàng cô dơn, chủ động bồi nàng đi dạo phố, ăn cơm, uống rượu.



Ba cô nương bao một gian phòng của Túy Tiên lâu, liên tục kêu cạn..



Lại nói, người uống rượu dễ loạn tính.



Hơn nữa còn là ba cô nương coi trời bằng vung, trước kia chỉ cần tụ ở một chỗ, đều sẽ làm chút thủ đoạn khi dễ người, hôm nay cũng vậy.



Sau khi Úy Tuệ say rượu mơ màng nói, nam nhân nàng thích vẫn trốn tránh nàng, khiến nàng đau lòng.



Hai người Lục Vô Song và Liễu Y Y thất tha thất thểu dìu đỡ nhau, bảo là muốn báo thù cho nàng, bảo là muốn tìm kẻ bạc tình kia tính sổ.



Hai người ôm bầu rượu nghiêng ngã lảo đảo ra cửa, trái lại Úy Tuệ vẫn ngồi ở chỗ này tự rót rượu, vừa không ngừng khen ngợi hai nàng trọng nghĩa.



Nhưng trọng nghĩa cũng chỉ kéo dài đến cửa.



Thì ra là lúc Lục Vô Song xuống lầu, không nhịn được nôn ra.



Nôn ra không sao cả, quan trọng là nôn vào người một cô nương đang muốn lên lầu.



Cô nương này chính là Quân gia Nhị tiểu thư Quân Tiên Nhi.



Nhìn y phục màu hồng nhạt bị vật ô uế làm dơ, tỏa ra mùi khó ngửi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Quân Tiên Nhi lập tức trở nên dữ tợn.



“Sâu rượu này từ đâu tới? Thiếu giáo dục như vậy.” Nàng đưa tay đẩy Lục Vô Song một cái.



Vốn Lục Vô Song say bí tỉ đứng không vững, bị nàng ta đẩy, cả người ngã ngồi xuống cầu thang.



Liễu Y Y thấy tỷ muội bị đẩy ngã, không bỏ qua, tiến lên dùng sức đẩy Quân Tiên Nhi ngã chỏng vó.



“Ngươi có giáo dục à? Nương ngươi dạy ngươi tùy tiện đẩy người sao?”