Đế Quân

Chương 1097 : Thái Hạo môn chủ (3)

Ngày đăng: 20:19 22/04/20


Chỉ tiếc những bằng hữu này ở trong mắt Thái Hạo môn quá không đáng giá được nhắc tới rồi!



Thần Dạ lãnh đạm nói:



- Nếu như hôm nay không phải là chúng ta kịp thời chạy tới, Dương môn chủ, ta rất muốn biết Bàng Tông sẽ như thế nào?



- Bàng Tông tuyệt đối sẽ không chết!



Dương Tuất đáp.



- Nhưng nhất định vị trí Thiếu môn chủ cũng là biến mất, có đúng hay không?



Thần Dạ lại hỏi.



Dương Tuất im lặng, sau một hồi lâu mới nói:



- Tiểu huynh đệ, Thái Hạo môn có quy củ của Thái Hạo môn, bất kỳ một người thừa kế nào đều phải kinh lịch qua một cửa ải tương tự, nếu không thủ được liền phải thối vị nhượng hiền.



- Đích xác, thực lực của Đằng Giao không phải là Bàng Tông có thể ứng phó, nhưng trước đó vì sao Bàng Tông không nhận được ủng hộ của Đằng Giao, đây là sai lầm của hắn mà không phải là sai lầm của Đằng Giao, cho nên lão phu không có ngăn cản hành động của Đằng Giao.



Nghe vậy, Thần Dạ giận dữ cười to:



- Nguyên bản ta đối với Thái Hạo môn này còn có mấy phần hảo cảm, hôm nay xem ra không khác gì Đình Sơn cốc, đã như vậy...



- Ngươi có ý gì?



Sắc mặt của Dương Tuất liền biến đổi.



- Bàng Tông nửa chừng xuất gia, được Thái Hạo môn ngươi mang vào, thân phận của hắn chỉ là một cái thí luyện thạch, Dương Tuất ngươi cùng với mấy lão gia hảo này đều có đệ tử mà mình bồi dưỡng, như thế nào sẽ ủng hộ Bàng Tông.



Thần Dạ quát lên.



Dương Tuất chợt lạnh lùng nói:



- Đó là Bàng Tông còn chưa đủ ưu tú.




- Ách, ha ha!



Nhìn Dương Tuất cùng Bạch Vũ Trì sướng khoái cười to, mi tâm Thần Dạ nhíu lại thật chặt:



- Xem ra chúng ta bị mắc mưu rồi!



- Gừng, quả nhiên là càng già càng cay, tốt lắm, Thần Dạ, chuyện nơi đây xong rồi, chúng ta nên đi phía bắc Trung vực thôi!



Tử Huyên khẽ cười một tiếng, nói.



Bàng Tông vội nói:



- Thần huynh đệ, Tử Huyên cô nương, các ngươi không ở lại chỗ này một đêm sao, liền để cho ta hảo hảo cảm tạ các ngươi.



- Chúng ta đều là bằng hữu, cũng không cần nói những lời khách sáo này, ngày sau sẽ tới.



Thần Dạ vỗ vỗ bả vai của Bàng Tông nói:



- Hảo hảo phát triển Thái Hạo môn, nhớ kỹ một chuyện, tương tai, trừ phi nghe thấy được ta có đủ thực lực, nếu không không nên ở trước mặt người ngoài để lộ thân phận của chúng ta, sau đó không lâu Long tộc sẽ phái cao thủ đến tìm ngươi, giúp bọn hắn an bài chuyện thế tục một chút, nhớ kỹ, giữ vững điệu thấp!



- Tốt lắm, chúng ta cáo từ, bảo trọng!



Hai đạo thân ảnh thoáng cái lập tức tiêu thất, nhìn phía trước, Bàng Tông ôm quyền, nghiêm mặt nói:



- Đa tạ!



Giải đất vô cùng trống trải có một phương thạch đài khổng lồ, thạch đài cao lớn trăm thước do bạch ngọc xây thành, toàn thân tản ra bạch sắc quang mang ôn nhu.



Dưới thạch thai là mười mấy tảng đá thô to làm cột trụ, đem thạch đài này chống lên giữa không trung.



Không gian trên thạch đài là một phương không gian thông đạo khổng lồ, có thể nhìn ra được để tạo thành phương không gian thông đạo này hẳn là cực kỳ phiền toái, đồng thời năng lực vận chuyển cũng là có chút cường đại, vì vậy một mảng lớn không gian kia cực độ vặn vẹo, thậm chí trong lúc mơ hồ còn có một ít khe hở đen nhánh tràn ra.



Trong phiến không gian vặn vẹo này không ngừng có quang mang bắn tán loạn, không gian chi lực tản mát ra, mà mỗi một lần quang mang chớp hiện liền là sẽ có thân ảnh từ trong không gian lướt đi, sau đso hạ xuống ở bên trên thạch thai ở phía dưới.