Đế Quân

Chương 1113 : Càn quấy

Ngày đăng: 20:19 22/04/20


- Ta tin tưởng thực lực của mình và Tử Huyên, chỉ thế thôi.



Thần Dạ ánh mắt đảo qua thản nhiên nói:



- Tốt rồi đồ của ta cũng lấy ra rồi, Liễu công tử ngươi sẽ nói tùy tiện đấy chứ?



- Dùng thân phận của bổn công tử há lại nói tùy tiện?



- Vậy phiền người lấy ra đây, tránh cho chúng ta hoài nghi mới tốt.



Liễu Hàn Song hừ nói:



- Ngươi còn không tư cách kiến thức tuyệt học của Liễu chi nhất tộc ta.



- Liễu chi nhất tộc quả thật rất giỏi.



Thần Dạ kéo dài thanh âm nói:



- Tuy rằng ta không tư cách, nhưng trước mắt ta là ngươi duy nhất có tư cách cạnh tranh với ngươi, nếu ngươi không lấy ra được vậy thì có nghĩa là họa quyển sẽ thuộc về ta.



- Ai nói cho ngươi là bổn công tử không lấy ra được?



- Vậy ngươi lấy ra đi, lén lút muốn làm gì thế?



Liễu Hàn Song tức giận nói:



- Vật trân quý như thế, bổn công tử chỉ cần giao cho Thiên lão là tốt rồi, dựa vào gì phải cho ngươi thấy chứ?



- Không cho ta xem thì sao ta biết được là có phải ngươi muốn âm thầm gây áp lực gì cho Thiên tiền bối không chứ?



Thần Dạ ra vẻ vô tội nói



- Giở trò



Liễu Hàn Song cười nhạo nói:




Thần Dạ khoát tay áo nói:



- Ta thật sự không cầm ra được vật gì nữa, cho dù có thì so ra vẫn kém Tử Tinh Ngọc Thạch, bởi vậy ta buông tha.



- Buông tha, tiểu tử ngươi có tư cách tranh đoạt với bổn công tử sao, ở trong mắt bổn công tử ngươi chẳng qua chỉ là một con sâu cái kiến thôi.



Liễu Hàn Song lạnh lùng cười cười, trong ánh mắt có một tia thoải mái, rốt cục cũng đè được tên này rồi.



- Đúng vậy a, ta chỉ là một con sâu cái kiến thôi, bất quá con sâu cái kiến như ta lại khiến Liễu công tử ngươi phải bỏ ra nhiều hơn hai chuôi thần binh và 50 cân Tử Tinh Ngọc Thạch, cái này cũng không tệ rồi!



Thần Dạ cười ha ha nói



- Ngươi. . . .



Liễu Hàn Song thiếu chút nữa đã hộc máu.



Người ở chỗ này đều cười ha ha, tiểu tử này chính là đến quấy rối, căn bản không muốn đạt được họa quyển kia, cả đám người trên bữa tiệc khách quý trong lòng đều rõ ràng, thầm may mắn trước kia không đắc tội với người trẻ tuổi này, nếu không dùng cách hắn đối đầu với Liễu chi nhất tộc thì những người khác đương nhiên càng thêm không để trong lòng rồi.



Lúc đó đám người mình đấu giá thứ gì hắn đều thò chân vào thì thật không dễ chịu chút nào.



- Thiên lão, có thể trao đổi bức họa quyển này rồi chứ?



Liễu Hàn Song bình tĩnh nói ra, bất luận kẻ nào vô duyên vô cớ bị chơi một vố trong lòng đương nhiên đều không được dễ chịu, nếu ánh mắt có thể giết người thì tin tưởng Thần Dạ đã bị chết không biết bao nhiêu lần rồi.



- Tự nhiên có thể



Thiên Mạc Hành cũng cười ha ha một tiếng.



Sau khi trao đổi tốt, Thiên Mạc Hành lại nói:



- Đấu giá hội lần này kết thúc mỹ mãn, cảm tạ chư vị quang lâm, hiện giờ đã chuẩn bị xong yến hội, thỉnh mọi người cùng tham gia.



Mọi người hiện giờ, nhất là Liễu Hàn Song nào còn tâm tình tham gia yến hội gì, hắn hung hăng trợn mắt nhìn Thần Dạ dẫn đầu rời đi.