Đế Quân

Chương 1126 : Hồn phách độ kiếp

Ngày đăng: 20:20 22/04/20


- Tử Huyên, phế đi Dịch Trọng lão ma.



- Đừng, đừng mà



Nghe được câu này, Dịch Trọng lão ma vội vàng kêu to:



- Công tử cô nương, đừng giết ta, ta là cốc chủ Táng Thiên Cốc, mặc dù cái thân phận này không được tốt lắm nhưng Táng Thiên Cốc dầu gì cũng là một phương thế lực không tệ, tin tưởng nhị vị nhất định sẽ có chỗ dùng đến.



Thần Dạ thản nhiên nói:



- Làm chó phải có giác ngộ của chó, hơn nữa ta cũng rất muốn biết sống sót như chó sẽ là bộ dạng thế nào.



- Đừng giết ta!



Dịch Trọng lão ma kêu to:



- Công tử, nhị vị nhất định sẽ có chỗ dùng đến ta, ta cam đoan từ nay về sau làm trâu làm ngựa cho các ngươi, cầu các ngươi đừng giết ta!



- Dịch Trọng, ngươi biết vợ chồng Phong Ma không?



- Phong Ma?



Dịch Trọng lão ma nao nao, chợt đã hiểu rõ, ánh mắt cầu xin tha thử nhìn về phía Thần Dạ và Tử Huyên không khỏi biến thành dữ tợn cực độ, hắn dĩ nhiên rất rõ ràng, đối phương không thể nào buông tha hắn được.



- Tiện nhân, mặc dù chết lão phu đều phải kéo theo ngươi cùng xuống hoàng tuyền.



Thần Dạ lạnh lùng nở nụ cười, không nói gì, Võ Vô Lăng Dịch Trọng lão ma ở dưới tay Tử Huyên vốn không hề có bất kỳ sức phản kháng nào, chợt thu hồi ánh mắt ngược lại nhìn về phía mấy vị Hoàng Huyền cao thủ của Liễu chi nhất tộc.



Còn không đợi Thần Dạ nói gì đã có một người trong đó tức giận quát:
Ở trên con đường này, so sánh với tu luyện huyền khí và thân thể thì Thần Dạ quả thật dễ dàng hơn rất nhiều, đủ loại gặp gỡ mới đúc thành huy hoàng của Thần Dạ hôm nay.



- Đăng Đường chi cảnh!



Thần Dạ đột nhiên quát to một tiếng, miếng Lôi Đan kia liền như điện lướt lại vào trong mi tâm Thần Dạ, lập tức từng đạo hồ quang điện liền như ngân xà tán loạn trong cơ thể hắn.



Nhưng đối diện với điều này Thần Dạ làm như không thấy, hắn hiện giờ muốn nhất chính là Hồn Biến tấn giai



Tầng mây hắc sắc nơi phía chân đang điên cuồng co rút lại, không có chút tiếng oanh minh truyền ra, chỉ có loại áp lực này ngược lại khiến cho không khí trong thiên địa đều như đọng lại, có chấn động cực kỳ đáng sợ chậm rãi tuôn ra.



Mặc cho ai cũng có thể cảm giác được, sau khi im lặng thế này, Phong Bạo một khi bộc phát sẽ đáng sợ đến mức nào.



Ở trên không trung, bổn mạng hồn phách dương thân đứng thẳng, hắc sắc hào quang đã thâm thúy đến cực hạn vẫn như sóng nước tầng tầng nhộn nhạo ra, phạm vi trăm mét thoáng cái đã bị hắc sắc hào quang này tràn ngập, giơ tay ra không thể thấy được năm ngón.



Hào khí áp lực bao phủ toàn bộ Thiên Địa, tầng mây hắc sắc vốn bao trùm cả vòm trời giờ phút này lại thình lình như một bàn tay người.



Ông ông



Vào thời khắc này Lôi Vân như bàn tay kia đột nhiên xoay tròn lấy như thiểm điện, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy, ở giữa Lôi Vân nhỏ nhỏ kia như có một thứ gì đó thò đầu ra.



Ngay trong tích tắc này, Thiên Địa ầm ầm vang vọng ra thanh âm kinh thiên, không gian chung quanh nhanh chóng lõm xuống, sinh vật ló ra kia chậm chạp bước ra.



Chỉ một lát nó đã xuất hiện nơi phía chân trời, sinh vật nho nhỏ kia tựa như một đầu tiểu Lôi Long bản thu nhỏ, toàn thân lóe ra hào quang ngăm đen, thoạt nhìn thập phần đáng yêu



Nhưng chính vì đầu Lôi Long nho nhỏ này xuất hiện, nháy mắt toàn bộ Thiên Địa đều lắc lư kịch liệt, uy áp đáng sợ tràn ngập cả phương hư không này.



Oanh.