Đế Quân

Chương 1141 : Hồn ảnh (2)

Ngày đăng: 20:20 22/04/20


Nhưng đồng thời Đường Vĩ cũng vì tiềm lực của hai người này mà cảm thấy khiếp sợ.



Bình thường mà nói, người có lực lượng linh hồn càng cường đại liền đại biểu cho thiên phú tu luyện cùng tiềm lực càng thêm kinh người.



Thần Dạ mới là cảnh giới Hoàng Huyền, Tử Huyên cũng chỉ có cảnh giới Tôn Huyền, nhưng hai người này lại đều có nắm chắc có thể làm cho Táng Hồn sơn mạch cảm ứng được bọn họ, như vậy nói cách khác, hai người bọn họ ít nhất là thành tựu ở kiếp này sẽ ở trên cấp bậc Thánh Huyền.



Đường Vĩ tuy là cảnh giới Tôn Huyền tam trọng, nhìn như cách Thánh Huyền không phải là quá xa, nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, thế gian này có quá nhiều người ở sau khid đạt đến Tôn Huyền đỉnh phong, cuối cùng cả đời có một bước nho nhỏ kia đều là không cách nào bước ra được.



Trong thế giới hiện tại cũng không phải là không có cao thủ Thiên Huyền tồn tại, nhưng mà chân chính làm cho người ta cảm thấy kính sợ là cao thủ Thánh Huyền.



Bởi vì cấp bậc Thánh Huyền là có thể nhìn thấy được, nhưng phàm là sau khi đạt đến cảnh giới Tôn Huyền, đối với cấp độ Thánh Huyền này trong minh minh sẽ cảm thấy có một phần cảm ứng.



Cao thủ Thánh Huyền hành tẩu trong thế gian cũng không phải là phượng mao lân giác, mà cảnh giới Thiên Huyền chẳng những là ở trong mắt của người bình thường, ngay cả trong mắt của cao thủ Thánh Huyền đồng dạng đều là tồn tại giống như thần linh.



Cao thủ loại cấp số này có chênh lệch quá lơn,s cho nên làm cho trong lòng người có không phải là kính sợ cùng sợ hãi, mà là một loại thành kính triệt để.



Thần Dạ cùng Tử Huyên đều còn là trẻ tuổi như thế, cho nên bất luận kẻ nào đều không thể tiên đoán được tương lai của bọn họ sẽ đi tới độ cao nào.



Đi theo tồn tại giống như vậy, không thể nghi ngờ là chuyện cực kỳ may mắn, mặc dù Thần Dạ là mục tiêu đuổi giết của thế lực đáng sợ khác.



- Đường Vĩ, hộ pháp cho ta!



Tử Huyên không do dự nữa, lập tức ngồi xếp bằng ở giữa không trung, linh hồn ực bàng bạc giống như thủy triều ở trong mi tâm dữ dội tuôn ra, ngay sau đó diện xạ mà xuất.



- Ông ông!




Lấy tốc độ tấn giai của Hồn biến đến phán đoán, tu luyện bình thường mà nói, muốn đạt tới cảnh giới Đăng Đường đỉnh phong đích xác là vô cùng ngắn, nhưng là đối với Thần Dạ mà nói, thời gian này còn là quá dài.



- Bản tôn, dục tốc thì bất đạt!



Bản mệnh hồn phách liền thuộc về Thần Dạ, tự nhiên biết được ý nghĩ của hắn, lúc này khuyên bảo nói.



- TỐt lắm, đừng ở chỗ này lề mề, đi tới Táng Hồn sơn mạch nhưng không phải là vì tu luyện tự thân.



Nhìn bản mệnh hồn phách đem lực lượng linh hồn thẩm thấu mà vào không sai biệt lắm sắp luyện hóa hoàn toàn, Thần Dạ trầm giọng nói, ánh mắt cũng là nhìn về phía phương xa.



Vợ chỗ Phong Ma là biến mất ở chỗ này, như vậy nói cách khác có lẽ đã đến một cái không gian khác, mà cái không gian kia liền sẽ càng thêm đáng sợ.



- Ta có thể cảm ứng được tồn tại kỳ lạ ở trong này, bản tôn, đi theo ta!



Hai đạo thân ảnh nhất thời buông hết tốc độ đi tới.



- Ông ông!



Thần Dạ cùng bản mệnh hồn phách không có để ý tới lực lượng linh hồn ở chung quanh, nhưng mà những lực lượng này lại không tính toán bỏ qua cho bản mệnh hồn phách, mà bọn họ tựa hồ cũng là biết chỉ bằng vào lực lượng của bọn nó rất khó làm gì được bản mệnh hồn phách, cho nên giữa không trung của sơn mạch này đột nhiên cuồng phong gào thét.



Cước bộ của Thần Dạ không khỏi dừng lại.



Cái gọi là cuồng phong gào thét, trên thực tế là lực lượng linh hồn dũng động cực hạn, mà ở dưới dũng động như vậy, Thần Dạ rõ ràng nhìn thấy một đạo thân ảnh đen như mực cư nhiên chậm rãi xuất hiện.