Đế Quân

Chương 1145 : Xâm nhập (1)

Ngày đăng: 20:20 22/04/20


Bản mệnh hồn phách vốn là ở vào hạ phong, oanh kích như thế lại là ở trong cơ thể của bản mệnh hồn phách, cho nên để cho trạng thái của bản mệnh hồn phách trở nên càng thêm kém đi.



Mà tâm thần của Thần Dạ cũng là rất rõ ràng nhìn thấy, trong quá trình hai đạo năng lượng đang đan xen vào nhau thật nhanh hướng về phía trước chạy trốn, cũng hiển nhiên năng lượng của Hồn ảnh là muốn chiếm cứ não đại của bản mệnh hồn phách.



Thời gian trôi qua từng chút, ngân sắc năng lượng liên tiếp bại lui, từ từ năng lượng thuộc về bản mệnh hồn phách đã bị gắt gao áp chế nơi trán.



Hai loại năng lượng tranh đoạt ở loại vị trí não bộ trọng yếu này, trùng kích tạo thành mang theo đau đớn kịch liệt để cho Thần Dạ có loại cảm giác sống không bằng chết, mà đem so sánh, nếu để cho năng lượng của Hồn ảnh hoàn toàn chiếm cứ nơi này, hậu quả liền càng thêm nghiêm trọng.



Vì vậy mặc dù là đau đến không cách nào nhịn được, Thần Dạ cũng là một mực duy trì tâm thần thanh minh ở hạn độ lớn nhất, một khí bản mệnh hồn phách thật không cách nào chống đỡ được, vậy cũng không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là đi một bước cuối cùng kia rồi.



Mà hiển nhiên bản mệnh hồn phách cũng là cảm nhận được tâm ý của Thần Dạ, loại trạng thái này tự nhiên cũng là nó không thể tiếp nhận, một bước cuối cùng đó nhưng được coi là ngọc đá cùng vỡ, tuyejt không thể cho phép chuyện như vậy phát sinh.



- Hát!



Vào lúc này bản mệnh hồn phách phát ra một tiếng gàm thét thê lương, trong quanh thân đột nhiên ngân sắc quang mang đại thịnh, giống như là quang mang mặt trời chiếu tới không gian ý thức, để cho nơi này nhất thời trở nên không còn hôn ám.



- Oanh oanh!



Trong cùng một thời gian, trong ngân sắc quang mang kia, từng đạo lực lượng lôi đình điên cuồng xuất hiện, chợt nhanh chóng ngưng tụ, cuối cùng hóa thành một đầu Lôi Long.



Lôi Long này không thể nghi ngờ chính là ngày đó bản mệnh hồn phách luyện hóa mà đến.




Năng lượng Hồn ảnh cuối cùng mất đi tất cả hung hãn, ở trong bao phủ của lực lượng lôi đình chậm rãi bị luyện hóa.



Lúc này tâm thần của Thần Dạ cũng lập tức thu liễm, tiến vào trong trạng thái tu luyện.



Bản mệnh hồn phách luyện hóa năng lượng Hồn ảnh, những năng lượng này sẽ bị bản mệnh hồn phách hấp thu, nhưng tất cả cảm ngộ lại là Thần Dạ tự thân tiếp nhận lấy, hắn cần những cảm ngộ này để tìm được phương pháp ứng phó với Táng Hồn sơn mạch cùng với cái chủ nhân kia có tồn tại hay không.



Thời gian chậm rãi trôi qua, năng lượng hồn ảnh ử trong lực lượng lôi đình càng ngày càng thưa thớt, lúc này ở nơi chính giữa mi tâm của Thần Dạ, một điểm ấn ký đen nhánh như ẩn như hiện lóe ra quang mang âm u.



Kèm theo quang mang như thế lóe lên, hô hấp của cả người Thần Dạ tựa hồ đều dừng lại, chỉ có tiếng tim đập nhẹ nhàng kia giờ phút này càng trở nên rõ ràng.



Mỗi một khắc, thời điểm khi năng lượng Hồn ảnh hoàn toàn bị luyện hóa, một đạo quang trụ đen nhánh thật nhỏ từ trong ấn ký nơi mi tâm của Thần Dạ dữ dội lướt ra thật nhanh, dũng động ở giữa không trung, thật giống như hóa thành một cái gương.



Hai mắt của Thần Dạ cũng ở vào lúc này bỗng nhiên mở ra, ánh mắt giống như điện nhìn về giữa không trung, ở trong cái gương này có một đạo hình ảnh giống như là chiếu phim xuất hiện rõ ràng.



Trong ảnh tượng kia có một đạo thân ảnh ngạo nghễ đứng thẳng ở trong trời đất, mà phương thiên địa này hắc vân cuồn cuộn, vô số tia chớp ở trong hắc vân giống như nộ long quan sát thiên địa.



- Đây là đang độ kiếp!



Hai mắt Thần Dạ hơi khẩn trương lên, nếu quả thật là đang đọ kiếp, như vậy thiên phạt lôi kiếp của người này không khỏi cũng quá kinh khủng