Đế Quân

Chương 1178 : Sinh tử bất luận

Ngày đăng: 20:21 22/04/20


Trong bất tri bất giác ngay cả Thần Dạ cũng cảm thấy bản thân mình đi tới đây sinh cơ bàng bạc đang chậm rãi tiêu tán, ngay cả thông đạo này hắn có đi cả đời cũng không thấy cuối.



Thời điểm chập tối thì tử khí từ trong người Thần Dạ phát ra, trong hai mắt của hắn bắn ra quang mang lăng lệ ác liệt.



Trong lòng Thần Dạ cũng hiểu tinh quang này không phải hắn phát hiện cái gì, càng không phải tu vị tinh tiến, mà là như người phàm thường nói, là hồi quang phản chiếu!



Nhân sinh đã đi đến cuối cùng, tất cả cho dù là người cao cao tại thượng hay là nhân sinh chản nản không ra gì, thời điểm đi tới cuối cùng, trí nhớ cũng chỉ là trí nhớ mà thôi.



Nhưng ngươi từng cao cao tại thượng, kết quả là cũng là một nắm đất vàng mà thôi, thậm chí nhiều khi có người nào đó không có cơ hội biến thành một nắm đất vàng, tính toán ra bản thân hắn vẫn may mắn.



Thần Dạ cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt không có giãy dụa cái gì, giống như nhận mệnh!



- Tất cả dường như đã chấm dứt.



Thần Dạ lại cười một tiếng, nhưng mà tâm thần của hắn xiết chặt, có cảm giác không cam lòng, nhân sinh sắp chấm dứt, nhưng mà trong lòng của hắn không nghĩ như vậy, thản nhiên đi đối mặt tử vong đã đến?



- Đây là vì cái gì?



Thần Dạ vùi đầu khổ tưởng, rốt cục sắc mặt của hắn biến đổi, thì ra mình vẫn còn tiếc nuối, có quá nhiều tiếc nuối còn chưa giải quyết, nếu như chết đi thì không cam lòng, quá không cam lòng!



- Bổn mạng hồn phách!



Một tiếng già nua khàn khàn vang lên, nhưng mà âm thanh vang lên thì lại nhớ tới những chuyện cũ, lúc này hắn hiểu được tiếc nuối của mình, thì ra mặc kệ thời gian trôi qua thế nào, bất luận đời này ra sao, phải chăng có đi tới cuối cùng hay không, những thứ hắn chôn dấu sâu trong lòng vẫn không tiêu tán.



Hắn rốt cục nhớ mình tới đây là vì cái gì.



Hắn hiểu rõ mục đích mình tới đây, không phải quên mất, mà hắn càng không thể quên,bên ngoài linh hồn giới, tại bên ngoài Táng Hồn sơn mạch còn có người trọng yếu đang chờ hắn về.



Chờ hắn trở về, không phải đoàn tụ đơn giản như vậy!




Chưởng khống giả linh hồn giới quá cường đại!



Dùng tu vị của Thần Dạ hiện tại, căn bản không cách nào suy đoán chưởng khống giả linh hồn giới khi hắn còn sống rốt cuộc tu vị thế nào, linh hồn giới mênh mông không nói, trong đủ loại thì biến ảo tự mình lĩnh hội mới là chân thật nhất.



Thần thông như vậy, có lẽ cao thủ Thiên Huyền bình thường đều không cách nào làm được.



- Chủ nhân, chúng ta sắp rời khỏi thông đạo này.



Đao linh cùng điện linh cùng mừng rỡ nói ra, dưới hoàn cảnh này, mặc dù là bọn chúng cũng cảm thấy không kiên nhẫn dày đặc.



Thần Dạ cười gật gật đầu, im lặng một lát sau, nói:



- Đao linh, điện linh, đã làm các ngươi lo lắng rồi.



Đã xảy ra đủ loại chuyện đều nằm trong chú ý của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, mà trơ mắt nhìn Thần Dạ đi vào sinh tử, bọn chúng cũng không ra tay giúp đỡ, loại bất lực này nghĩ tới cũng không thoải mái.



- Chỉ cần chủ nhân không có việc gì là tốt rồi!



- Đúng vậy a, không có việc gì là tốt rồi!



Nhìn ra xa xa, Thần Dạ cười lớn một tiếng:



- Kế tiếp, các ngươi và ta sẽ cùng đi tới thế giới không biết a.



Bạch quang chói mắt giống như sao băng, xông ra ngoài thật nhanh, ánh mắt Thần Dạ lập tức thanh tỉnh, đưa mắt nhìn tiểu thế giới này biến thành bộ dáng gì.



Quay đầu nhìn lại, thế giới hư không và thời gian không có kia đã không còn, biến mất bắt đầu từ vị trí của Thần Dạ.