Đế Quân

Chương 1190 : Một trận chiến

Ngày đăng: 20:22 22/04/20


Bổn tọa tuy thất bại dưới thiên phạt lôi kiếp, nhưng linh hồn giới này lại bât tử bất diệt, cho nên bổn tọa hóa thành linh hồn giới, tụ tập đại lượng linh hồn chi lực cùng với bổn mạng hồn phách, dùng phương thức này đạt tới đại thành, do đó có được năng lực chính thức đấu với ông trời.



- Hồn biến đại thành, bổn tọa nhiều năm qua đã đạt tới, hôm nay chỉ kém một vật dẫn để kíp nổ thiên địa này, làm cho bổn tọa dùng phương thức khác trọng sinh trong thiên địa. Các ngươi chính là vật dẫn tốt nhất.



Ngóng nhìn đám người Thần Dạ, chưởng khống giả linh hồn giới mang theo thần thái nghiêm túc, chợt nói ra:



- Ba người trẻ tuổi, các ngươi sẽ chết, là hồn phi phách tán, nhưng mà các ngươi sẽ vĩnh viễn dung nhập vào trong người bổn tọa, trong năm tháng sau này cho dù bổn tọa đạt tới trạng thái gì đều có phần của các ngươi, nói cách khác, các ngươi sẽ cùng tồn tại với bổn tọa!



- Hiện tại, nói ra tâm nguyện các ngươi chưa hoàn thành đi, bổn tọa cam đoan nhất định sẽ giúp các ngươi làm được.



Nghe vậy Thần Dạ đột nhiên cười cười, nói:



- Ngươi cũng nói đi, ngươi có tâm nguyện gì, chúng ta cũng cam đoan giúp ngươi làm được, cho dù là tiếp tục khiêu khích ông trời của ngươi.



- Ah?



Chưởng khống giả linh hồn giới nhiều hứng thú nhìn qua Thần Dạ, cười nói:



- Ngươi tự tin thật lớn, chẳng lẽ cho rằng, trong khoảng thời gian này cấp độ hồn biến của ngươi tăng lên không ít liền có tư cách khiêu chiến bổn tọa hay sao?



Thần Dạ lắc đầu, nói:



- Ngươi rất cường đại, điểm này không thể nghi ngờ, chiến đấu với ngươi, cho dù ba chúng ta liên thủ, dù cho át chủ bài ra hết cũng không có phần thắng quá lớn.



- Ngươi tự hiểu lấy mình đấy!



Chưởng khống giả linh hồn giới vừa cười vừa nói.



Thần Dạ cũng cười cười, tiếp tục nói:



- Nhưng mà mỗi một người đều có nhược điểm, ngươi cũng có nhược điểm, hơn nữa trong mắt của ta, nhược điểm rất lớn, lớn đến mức đủ giúp chúng ta chiến thắng, ngươi không có quá nhiều phần thắng!



- Lời nói mỗi một người đều có thể nói, hơn nữa đều nói rất đẹp, thế nhưng mà chưa hẳn có thể làm được.




Nhẹ lẩm bẩm vài câu, một đám bạch sắc quang mang nhàn nhạt bắt đầu từ trong mi tâm Liễu Nghiên từ từ phát ra, bạch sắc quang mang kia bao phủ toàn thân Liễu Nghiên, khí tức của nàng tăng vọt như bay.



Oanh!



Công kích của Phong Ma cùng Thần Dạ không thể phủ nhận, mặc dù là cao thủ ngang cấp dưới công kích này sẽ tan thành mây khói, đối thủ là một cao thủ Đế cấp, hai người làm sao đánh lại?



Nhưng mà chưởng khống giả linh hồn giới thật sự quá cường đại, phong bạo nhìn thì tùy ý, công kích của hai người Thần Dạ vưa tiếp xúc đã nổ tung, mũi tên bén nhọn và cự chưởng che trời vỡ vụn, biến mất không còn.



Rồi sau đó phong bạo tiếp tục lao tới, bay thẳng tới chỗ Thần Dạ cùng Phong Ma.



- Hóa long!



Long ngâm kinh thiên vang vọng thiên địa, quang mang màu xanh sẫm bao phủ, một thân ảnh to lớn hiện ra, Ngọc Long xoay quanh thiên địa, nhanh chóng thủ hộ Phong Ma sau lưng, hoàn toàn ngăn cản phong bạo đáng sợ kia.



- Thần Dạ, không cần phải lo cho ta, quên ta là truyền nhân của ai sao?



Phong Ma hét lớn:



- Tinh Thần Quyết!



Hào quang chói mắt từ trong người Phong Ma không ngừng bắn ra, hào quang chiếu xạ và từng ngôi sao chiếu sáng người Phong Ma.



Trong chốc lát, vô số ngôi sao tương dung, hóa thành một quần thể ngôi sao chiếu sáng thiên địa, lực lượng đáng sợ tỏa ra, cho dù Thần Dạ cũng cảm thấy da đầu run lên.



Một chiêu Tinh Thần Quyết này lập tức đánh tan phong bạo đang ập tới, bảo vệ Thần Dạ.



Sau khi phong bạo tiêu tán, ánh mắt gương mặt khổng lồ lập lòe, thản nhiên nói:



- Có tình có nghĩa, cởi mở, cùng sinh cùng tử, các ngươi đã bỏ qua sinh tử đã khiến bổn tọa bội phục, bổn tọa đáp ứng các ngươi, giữ lại thần trí của các ngươi, làm cho thế gian chi nhân biết rõ bổn tọa tức là Thần Dạ cùng Phong Ma!



- Không cần, truyền kỳ của chúng ta, sẽ do chúng ta tự tay viết.