Đế Quân

Chương 1194 : Khô kiệt

Ngày đăng: 20:22 22/04/20


Phong Ma cùng Liễu Nghiên vô cùng khiếp sợ, tuy bọn họ cũng biết sau thiên địa đại chiến năm đó, Tà Đế cũng không vẫn lạc, chỉ là mất tích, thế nhưng mà tương đối mà nói là mất tích vĩnh viễn.



Phải biết rằng Tà Đế năm đó đối mặt chính là Cổ Đế bốn Đế cấp và Hỏa Long ba chân.



Tuy so với Tà Đế thì bốn Đế cấp không bằng, Hỏa Long ba chân cũng không có bước vào Đế cấp, thế nhưng mà cho dù như thế nào, bốn vị đại đế liên thủ phát huy uy lực cũng không phải Tiêu Hàn Thủy hôm nay có thể so sánh.



Lực lượng như vậy cũng không khiến Tà Đế thân tử đạo tiêu, đã xem như Tà Đế vận khí nghịch thiên, ngay cả vô số năm qua cũng không thể phục sinh.



Nếu như hắn chính là Tà Đế, Phong Ma thật sự không có chút lòng tin nào cả, từ cuộc chiến ngày hôm nay, nam tử trẻ tuổi thể hiện thực lực khiến người ta có áp lực quá lớn.



- Cảm giác áp lực?



Thần Dạ nhẹ giọng hỏi.



- Đúng!



Phong Ma gật gật đầu, không chút giấu diếm nói ra:



- Nếu như hắn là Tà Đế, Thần Dạ, ngươi cho rằng chúng ta phải đạt tới loại tình trạng nào mới có thể chiến với hắn, Đế cấp sao?



- Ta không biết.



Thần Dạ nhẹ khẽ thở dài, nhìn thấy nam tử trẻ tuổi thì hắn mới nguyện ý tin tưởng, vì cái gì trận chiến năm đó bốn đại đế cộng thêm Hỏa Long ba chân lại vẫn lạc.



Hiện tại Thần Dạ cũng như Phong Ma, đối mặt nam tử trẻ tuổi đều có áp lực to lớn không cách nào hình dung đang lơ lửng trong lòng.



- Hắn nếu không phải Tà Đế, thực lực của Tà Đế tất nhiên không kém hắn, hơn nữa mặc dù Tà Đế đã không còn, đương kim Tà Đế chỉ sợ cũng là cao thủ đáng sợ.



Phong Ma nói một câu, trong đồng tử mang theo khí tức lăng lệ, nói:



- Thế nhưng mà, bất kể như thế nào, cuối cùng chúng ta phải chiến với hắn một trận.



- Đúng vậy, trận chiến với Tà Đế điện là khó tránh khỏi, tránh cũng không thể tránh, hiện tại nên xem đây như động lực đi.




Thần Dạ gật gật đầu, việc đã đến nước này, không có bất kỳ không gian lảng tránh nào, đã như vầy liền đi đối mặt, cao thủ Đế cấp thì thế nào, cùng lắm thì chết mà thôi.



Cho dù Thần Dạ rất không nỡ mạng của mình, không có biện pháp thì đành lựa chọn như vậy.



- Liễu cô nương.



Đột nhiên Thần Dạ nhìn qua phía Liễu Nghiên, nói:



- Đã tới nước này, dường như cũng không cần giấu diếm ta nha?



Nghe vậy ánh mắt Liễu Nghiên buồn bã, nàng vẫn giả bộ như vô sự, vừa cười vừa nói:



- Hiện tại dường như cũng không cần nói rõ mà.



Phong Ma bước lên kéo Liễu Nghiên ra phía sau, nói ra:



- Thần Dạ, vừa rồi đại chiến ngắn ngủi, lúc hai cao thủ Đế cấp đối thoại, chắc hẳn ngươi lĩnh ngộ rất nhiều, thừa dịp bây giờ còn có chút thời gian, không ngại tu luyện đi, đừng lãng phí thời gian.



Thần Dạ trầm mặc một lát, rõ ràng phu thê Phong Ma không muốn cho hắn biết, không muốn hắn hao tổn tâm lực.



Bất đắc dĩ cười một tiếng, Thần Dạ nói ra:



- Tại Táng Hồn sơn mạch tiến vào linh hồn giới, các ngươi cảm thấy còn có chuyện gì làm phiền ta nữa sao?



- Đừng lề mề, cho ta xem tình huống của Liễu cô nương như thế nào!



- Thần Dạ, ta không có chuyện gì...



Thần Dạ lạnh nhạt nói:



- Mấy năm trước tu vị các ngươi nhiều nhất là Địa Huyền đỉnh phong, lại thoát mạng trong tay hai cao thủ Tôn Huyền của Táng Thiên Cốc, ba năm sau lại khiến Táng Thiên Cốc xin Liễu tộc giúp đỡ, Phong Ma huynh, ta không tin ngươi có thể làm được.