Đế Quân
Chương 1212 : Kết quả (1)
Ngày đăng: 20:22 22/04/20
Hai năm trước Tử Huyên đã muốn đại khai sát giới rồi, chỉ là một mực kiêng kỵ hai đại thế lực siêu cấp cho nên mới ẩn nhẫn, mà nay nhưng cái này đều không cần thiết rồi.
Cho dù là như cũ không diệt được hai đại thế lực siêu cấp, giết một số người của bọn họ cũng là không sao.
- Tử minh chủ, thỉnh ngươi hạ thủ lưu tình!
Liễu Triêu Dương gấp gáp nói.
Thực lực của hắn rõ ràng cảm ứng được khí tức kia đang lan tràn, người có tu vi không đủ hiện tại đều đã trở nên điên cuồng, huyền khí bên trong cơ thể của bọn họ cũng toàn bộ đang dũng động, nếu như không ngăn cản, kết quả cuối cùng của những người này, là chết!
- Hạ thủ lưu tình, cái này có cần thiết không?
Tử Huyên lạnh nhạt cười nói, trong tiếng cười, sát ý càng thêm lẫm liệt.
- Cái này!
Tâm của Liễu Triêu Dương trầm xuống, lớn tiếng quát lên:
- Tử minh chủ, ngươi không để ý tới quy củ, dẫn đầu xuất thủ đối với tộc nhân của ta, vậy cũng đừng trách lão phu đồng dạng là lòng dạ độc ác rồi.
Bộ dáng kia như muốn dùng người của Dạ Minh đến uy hiếp Tử Huyên.
- Quy củ?
Nếu như đồng thời mất đi nhiều nhân vật ưu tú như vậy, có lẽ ở trong một thời gian ngắn sẽ không ảnh hưởng đến địa vị hiện tại của hai đại siêu cấp thế lực, dù soa một đám cao thủ Thiên Huyền cho tới cấp bậc Thánh Huyền lục trọng trở nên còn đang ở lại.
Có những cao thủ này ở đây, dõi mắt khắp thế gian chính là hai đại siêu cấp thế lực khác cũng sẽ không dễ dàng khai chiến với bọn họ.
Song, sau khi những cao thủ này đến thọ hạn thì như thế nào?
Khi đó Thiên, Liễu nhị tộc liền là không có người nối nghiệp, nguy cơ của hai tộc sẽ là chân chính gặp phải, một khi bày ra xu thế sa sút, tin tưởng đừng nói là hai đại siêu cấp thế lực khác, ở bên trong thế gian phàm là thế lực có thực lực không kém đều sẽ giống như hổ rình mồi.
Cho nên đám người Liễu Triêu Dương không dám động thủ đánh chết Tử Huyên, đây cũng chính là nguyên nhân mà Tử Huyên không sợ hãi.
Nhìn Dạ Minh chi chủ một thân hắc sắc trường bào, ngay cả khuôn mặt cũng là che lại, trong lòng Liễu Triêu Dương không khỏi trở nên rùng mình, ba tràng đại chiến, cuối cùng còn cộng thêm Thiên Vô Cụ, Dạ Minh lại không có chút kiêng kỵ nào, nguyên tưởng rằng bọn họ là nắm chắc phần thắng, có thực lực như vậy, nguyên lai hết thảy đều ở trong khống chế của bọn hắn, ciểm mấu chốt cư nhiên ở chỗ này.
Có lẽ bọn họ cũng có thể cầm những người này của Dạ Minh đi uy hiếp, chỉ là hiện tại bọn họ nếu đã đến, chắc hẳn cũng là không quan tâm đến tính mạng, nếu quả thật làm như vậy rồi, đó liền là cá chết lưới rách chân chính, nói cho cùng trong lòng đám người Liễu Triêu Dương còn thật không dám có quyết tâm lớn như vậy đi đánh cuộc trận này.
- Tử minh chủ, thỉnh hạ thủ lưu tình, bỏ qua cho đám người này đi, cầu, cầu ngươi đó!
Vì đông đảo hậu bối tử tôn, Liễu Triêu Dương phải để xuống cao ngạo của cao thủ Thiên Huyền, phải nhẹ giọng mà nói lời tốt.
Trên khuôn mặt tuyệt sắc dưới hắc bào nhẹ nhàng hiện lên một độ cong lạnh lùng, rồi sau đó thanh âm thanh thúy từ từ vang dội:
- Hiện tại mới biết được cầu xin tha thứ, có hay không đã quá muộn một chút?