Đế Quân
Chương 1241 : Truyền nhân đại đế (2)
Ngày đăng: 20:23 22/04/20
Nhưng mà chỉ cần tinh thần khôi giáp không tiêu tán, vạn đạo tinh quang vĩnh viễn không tan vỡ, muốn công phá nó thì bằng tu vị Tôn Huyền đỉnh phong của Phong Ma lúc này, cao thủ dưới Thánh Huyền tam trọng căn bản không thể nào làm được.
- Rống!
Đột nhiên tiếng long ngâm vang vọng, một đạo thân ảnh vạn trượng tỏa ra kim quang chói mắt, giống như một mặt trời bao phủ các nơi.
- Ngô hoàng!
Tộc nhân long tộc, kể cả Ngao Thiên và đại trưởng lão bước vào Thiên Huyền, cơ hồ tất cả long tộc đều nửa quỳ trên mặt đất, nhìn qua long hoàng vô cùng thành kính, đồng thời cực kỳ phức tạp.
Thần Dạ và mọi người biến sắc, long tộc hành động này là cho thế nhân biết rõ, long hoàng Ngao Hư sẽ làm chuyện gì..
Quả nhiên chân thân khổng lồ của long hoàng hiện ra, sau đó tới trước người Phong Ma, cùng lúc đó trên mi tâm của hắn có một giọt máu bay ra.
Chỉ một giọt máu huyết của long hoàng nhưng lại khiến của thiên địa sôi lên như nước sôi.
- Long hoàng, không thể!
Phong Ma lách mình trở ra, nhưng mà tốc độ của máu huyết này nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt xuyên qua tinh quang và khôi giáp, cuối cùng không cho Phong Ma cự tuyệt, tiến vào mi tâm của hắn.
- Rống!
Long hoàng ngửa mặt lên trời gào rú, thân hình khổng lồ lướt đến dưới chân Phong Ma, khiến ai cũng nhìn thấy Phong Ma đứng trên lưng long hoàng.
Đương kim Thanh Đế có Hỏa Long ba chân làm bạn, ngày nay Phong Ma có ngũ trảo kim long!
- Long hoàng, cớ gì như thế?
Đạt được Thanh Đế truyền thừa, Phong Ma hiểu rõ hơn bất cứ kẻ nào khác, chuyện năm đó đả kích long tộc lớn cỡ nào.
Vào thời khắc này khí thế đáng sợ này bao phủ cả thiên địa, vô số người không chịu nổi khí thế này nên bị áp nằm rạp xuống đất.
Loạn thạch đối, cỏ dại, hoang vu!
Phiến địa phương này cho người ta cảm giác như thế!
Trong nơi này thiên địa linh khí trở nên mỏng đi rất nhiều, cho nên đừng nói nhân loại và sinh linh khác, cho dù là thực vật cũng khó sống.
Có sơn mạch mặc dù không phải trụi lủi, nhưng mà nhìn qua thì thấy có nhiều đất vàng, là đá sỏi, thời gian không ngừng trùng kích cho nên đất cũng cứng hơn rất nhiều.
Bởi vậy phiến thiên địa này quá hoang vu, ngày bình thường ít có dấu chân người đi tới.
Vào hôm nay dù cho trên không trung có ba khí thế cường đại bao phủ đều không thấy có bao nhiêu sinh linh hoảng sợ chạy đi.
Có thể thấy nơi này hoang vu tới bao nhiêu, dưới khí thế cường đại áp bách, vô số người ở chỗ khác bị áp chế nửa quỳ ở chỗ này chỉ có một đạo khí tức nhàn nhạt như có như không từ loạn thạch phát ra.
Khí tức này nhìn như đứt quãng, giống như người chết hấp hối, nhưng vào thời điểm này nó xuất hiện trong không gian nên rất rõ ràng, ngăn cản khí thế cường đại ở giữa không trung, hơn nữa khí tức còn chậm rãi tăng lên, không ngừng áp chế khí tức kia xuống.
Ở chỗ này có một người trẻ tuổi xuất hiện như quỷ mị, cảm ứng khí tức kia nhìn thì nhỏ yếu nhưng nó rất cường đại, trên miệng của hắn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
- Thì ra ngươi ở chỗ này, quả nhiên rất cay độc, mặc dù là Cổ Đế cũng không thể dấu diếm được ta, nếu không phải ba tên tiểu gia hỏa kia tỏa khí thế ra thì ta đúng là không tìm được ngươi rồi.
Người trẻ tuổi cười nhạt một tiếng, tự nhủ:
- Nhưng mà ngươi cũng nên hiện thế, bằng không người kế thừa của ngươi sẽ bị ba gia hỏa kia bỏ xa, nếu đã tìm được ngươi, ta cũng nên giúp ngươi một tay.
Vừa mới nói xong, người trẻ tuổi vung tay lên, một đạo năng lượng bắn tới nhanh như thiểm điện.