Đế Quân
Chương 147 : Bên Ngoài Bắc Vọng Sơn (1)
Ngày đăng: 06:18 22/04/20
Thần Dạ có dáng vẻ sợ hãi , hắn lập tức liền hiểu rõ ràng ý tứ trong lời nói của Đao Linh.
Nhà cao nhìn như căn cơ cũng đủ, nhưng bởi vì nó không ăn thật sâu vào dưới mặt đất, nên sau khị độ cao đạt tới tình trạng nhất định thì áp lực phải gánh chịu sẽ càng ngày càng nặng. Đến cuối cùng, nó sẽ không chịu nổi gánh nặng phải mang mà ầm ầm sụp đổ!
Tình trạng của mình, cơ hồ giống nhau như đúc với lâu đài cao chót vót. Mình tự cho là căn cơ rất cao, kỳ thật. . . .
Có người, xem ra thiên phú bẩm sinh không mạnh, nhưng lặng lẽ nhiều năm rồi có một ngày bùng phát dữ dội. Không phải là hắn dựa vào phẩm chất cực kì tốt , hay thu được cơ may nào đó , mà là góp gió thành bão!
Tích góp lực lượng nhiều năm, để rồi đến một ngày nào đó, sau khi đã hoàn thành một sự lột xác về chất liền có thể trở thành bậc tồn tại muôn người phải nhìn lên !
Trong thế gian, phàm là bất cứ một người nào tồn tại đỉnh cao đều chính là nhân vật. Bọn họ tại giai đoạn lúc ban đầu có lẽ đều còn phải dựa vào thiên phú bẩm sinh cường đại. Nhưng mà về sau, tuyệt đối là nhờ vào bản lĩnh vững chắc.
Đao Linh nói không sai, căn cơ của chính mình, nền tảng của võ đạo của chính mình xác thật đã tăng lên rất nhiều trong thời gian qua, thiếu đi sự tôi luyện cọ xát thật tốt một phen . Nói cách khác, khi phát triển đến một tình trạng nào đó thì chính mình suốt đời đều sẽ không thể đột phá nữa.
Đã là thời gian bắt đầu mùa đông , nhiệt độ lạnh giá đã làm cho bùn đất trên mặt đất bị đông lạnh rồi nứt toác tứ tung. Đi lại ở trong hoàn cảnh thế này , không nghi ngờ đã làm cho người ta thật không dễ chịu.
Bởi vậy, trên con đường này cũng không thấy nhiều người lui tới .
- Cũng là nơi vô số năm trước đây, hình như là vào một năm nào đó sau khi ta ngủ say , ở bên ngoài Bắc Vọng Sơn , hẳn chính là nơi này đã xảy ra một trận đại chiến kịch liệt. Hai đại cao thủ trong trận đại chiến kia, tất nhiên không phải có trình độ đến mức như lão chủ nhân , nhưng mà nói ở trên thế gian thì cũng là tồn tại bậc đỉnh cao .
- Bọn họ gây ra động tĩnh thật sự quá lớn, nên đã đánh thức ta. Ta liền phát hiện, địa thế vùng này đã bị miễn cưỡng thay đổi thành ra như vậy .
Một trận đại chiến, mà có thể thay đổi địa hình, điều này cần phải có thực lực như thế nào, Thần Dạ vẫn còn vô phương tính ra. Nay nghe Đao Linh nói như vậy, như vậy khe núi này có lẽ đối với chính mình có một chút tác dụng.
Xem thấu suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Đao Linh nói:
- Chủ nhân, ngươi tản mát lực nhận biết của linh hồn ra đi. Xem một chút có thể cảm nhận được bóng dáng còn sót lại của hai đại cao thủ hay không ? Nếu mà có thể cảm nhận được, chủ nhân có khả năng mượn Khí Ki ( khí tức chủ chốt ) của đại cao thủ để tu luyện một phen. Nhưng mà chủ nhân ngươi cũng phải cẩn thận một chút. Dẫu đã nhiều năm trước đây, nhưng những gì còn sót lại của hai đại cao thủ vẫn vị tất là ngươi có khả năng đủ để đón nhận .
Thần Dạ gật đầu, sau đó nhắm mắt . Từ trong mi tâm có một đám lực lượng vô hình như cơn cuồng phong tuôn trào dữ dội ra. Bỗng nhiên, theo đó cỗ uy áp kia phát ra từ trong không gian bắt đầu chậm rãi tìm cách vươn dài .
Cùng lúc đó, đao ý của Thiên Đao đan xen ở trong đó, cũng tìm cách kéo dài ra cùng nhau !