Đế Quân
Chương 1280 : Dùng thiên hạ đại nghĩa làm danh (2)
Ngày đăng: 20:24 22/04/20
Sự cường đại của Dạ Minh mọi người đều đã biết, hiện giờ Thần Dạ ở chỗ này, chỉ định Phong Tam Nương là bạn hắn, trong lòng đại đa số người ở đối diện không thể tránh khỏi lộ ra chút bối rối.
Cùng Dạ Minh đối nghịch, cần dũng khí rất lớn, thậm chí đơn có dũng khí thôi còn xa xa không đủ, những năm này, thủ đoạn thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết kia của Dạ Minh chi chủ khiến dù là hai tộc Thiên, Liễu cũng đều cực kỳ kiêng kị, huống chi là những người khác.
Thần Dạ giống như cười mà không phải cười nhìn lưỡng đại Thiên Huyền cao thủ, dùng đội hình của bọn hắn, đương nhiên phải biết nhiều hơn một chút, hiện giờ sau khi mình biểu lộ thân phận mà vẫn khí định thần nhàn như thế, cái này rất có ý tứ rồi.
Bị Thần Dạ nhìn chăm chú như vậy, trong mắt lưỡng đại Thiên Huyền cao thủ dần dần cũng có chút ít mất tự nhiên, sau một lát, lão giả bên trái trầm giọng nói:
- Thần công tử, chúng ta cũng không biết, vị này chính là bằng hữu của ngươi, nhưng coi như là bằng hữu của ngươi, thì tính sao...
- Thì tính sao.
Nét vui vẻ bên khóe miệng Thần Dạ càng thêm đậm:
- Không biết hai vị xưng hô như thế nào, lại thuộc về thế lực nào?
- Sao hả, Thần công tử đây là muốn truy rõ thân phận, ngày sau tiện liên luỵ cửu tộc sao?
Nghe được lời này của Thần Dạ, lão giả kia ngược lại dễ dàng xuống, lạnh nhạt nói:
- Lão phu Mục Tử Mão, những người này đều là huynh đệ của ta, cũng không có thế lực gì cả, nếu như Thần công tử muốn biết rõ ràng thêm thì dùng thế lực Dạ Minh hôm nay sẽ rất dễ dàng thăm dò được
- Mục Tử Mão?
Thần Dạ quay đầu lại nhìn, Hải Huyền Thanh khẽ lắc đầu, ánh mắt Thần Dạ lập tức rét lạnh hơn nhiều, chẳng lẽ lần này thật sự là chọc nhiều người tức giận sao?
Sâu trong mắt Mục Tử Mão có một vòng nghiền ngẫm nhanh chóng xẹt qua, rồi sau đó cười lạnh nói:
- Thần công tử, dùng biểu hiện của ma nữ, ngươi có thể hộ nàng nhất thời, nhưng không hộ được đời, hôm nay, ngươi Dạ Minh có thể giết tất cả huynh đệ lão phu, cùng với tất cả mọi người ở đây, nhưng tương lai, ngươi không giết được tất cả người thiên hạ.
- Hôm nay, trừ phi là chết, nếu không, đừng mơ đám lão phu thả bằng hữu của ngươi còn sống rời khỏi đây, nhưng Thần công tử, ngươi thật sự muốn cùng người trong thiên hạ đối địch sao?
Nhìn qua Thần Dạ, Mục Tử Mão tiếng nói như băng:
- Nếu như Thần công tử nhất quyết đối địch với người trong thiên hạ, vậy hôm nay lão phu sẽ suất lĩnh đám huynh đệ dẫn đầu nghênh chiến công tử, cho dù không địch lại, mặc dù có chết, lão phu cũng muốn nói cho người trong thiên hạ biết, người vẽ đường cho hươu chạy, mỗi người đều có thể chém giết! Thiên hạ này, chính là thiên hạ của chung tất cả mọi người, mà không phải là thiên hạ của chỉ một người!
Một phen thanh âm chính khí nghiêm nghị phiêu đãng giữa thiên địa, Mục Tử Mão cùng với đám người của hắn thần sắc cũng nghiêm nghị, tựa hồ bất tri bất giác vì đang mang đại nghĩa nên eo của bọn hắn càng thêm thẳng, trái tim hùng hồn chịu chết cũng biểu đạt ra rõ ràng.
Dưới sự ảnh hưởng của đám người kia, những người còn lại trước kia có sợ hãi với Thần Dạ, với Dạ Minh giờ cũng đã lặng yên biến mất, lấy thay vào đó là sát phạt chi ý nghiêm nghị!
Thật đúng giỏi tính toán ah. . . . Thần Dạ cười lạnh.
Mà nụ cười nà khiến cho hùng hồn chi tâm vì đại nghĩa của bọn người Mục Tử Mão mà sinh ra của những người kia đột nhiên yếu bớt rất nhiều, hơi chút lặng lẽ lui về phía sau một bước.
Đến tận đây, Thần Dạ đã dám cam đoan, những người này đến tuyệt đối không phải là vì thiên hạ đại nghĩa gì cả, cũng càng thêm không phải là vì Phong Tam Nương, có lẽ hiện giờ tâm thần đặt trên người Phong Tam Nương cũng chỉ vì nhìn trúng Âm Dương Luân Hồi Lực mà Phong Tam Nương mang theo thôi!
Mục đích chính thức bọn hắn tới đây chính là vì chuyện Phong Tam Nương đã mang đến cho Thần Dạ hắn nguy cơ cực lớn!
Vô luận thừa nhận hay không, trong khoảng thời gian này, việc Phong Tam Nương làm dùng làm hại thiên hạ để hình dung cũng không sai, mà Phong Tam Nương lại chính là bằng hữu của Thần Dạ, trong đó có rất nhiều chỗ để khai thác.