Đế Quân
Chương 1288 : Liên thủ (2)
Ngày đăng: 20:25 22/04/20
- Ngươi dám đả thương hắn?
Mắt thấy Thần Dạ trọng thương, Tử Huyên không khỏi lớn tiếng quát lên, dưới bao phủ của năng lượng huyền khí, khí tức lăng lệ giống như cuồng phong tịch quyển ở trong thiên địa này, một đầu tóc trắng cũng là vào thời khắc này phá tan trói buộc, tựa như bông tuyết xuất hiện ở trong thiên địa.
Mà phiến thiên địa này lại càng vì vậy mà nhiệt độ chợt giảm xuống, phảng phất hàn băng phủ xuống cả đại địa.
- Dạ Minh chi chủ?
Ánh mắt của Tà Cuồng hơi run lên, một lát sau nói:
- Ngươi quả nhiên là có mấy phần bản lĩnh, lời đồn của thế gian đối với ngươi đúng là không có bất kỳ chỗ nào là không thật, chỉ là ngươi bây giờ như cũ còn không phải là đối thủ của ta.
- Ta hôm nay sẽ đem ngươi giết đi!
Lệ khí ngập trời không có chút dấu hiệu nào từ trong cơ thể Tử Huyên dữ dội tuôn ra, sát ý như vậy so sánh với lúc đại chiến cùng Mục Tử Mão phải nồng đậm hơn vô số lần.
Ba năm, Tử Huyên mỗi một ngày đều ở trong hận cùng giận vô cùng vô tận mà vượt qua, vì trợ giúp Thần Dạ hoàn thành tâm nguyện, vì có thể không chút tiếc nuối nào đi đến một cái thế giới khác làm bạn với Thần Dạ, trong ba năm, Tử Huyên làm ra rất nhiều chuyện.
Mà trong vô số chuyện, làm cho người ta cảm thấy đáng sợ nhất chính là tính tính của Tử Huyên đại biến, nàng trước đó ôn nhu uyển ước, giống như nữ tử trong tranh vẽ, cho dù là đối mặt với những người đã từng bán đứng qua nàng cũng chưa từng có thủ đoạn quá kịch liệt đi trả thù.
Nhưng kể từ sau khi Thần Dạ thân hãm Táng Hồn sơn mạch sinh tử không biết, cả người nàng, tâm của nàng liền phảng phất như bị băng phong, tính tình của nàng cũng không còn nhu hòa giống như trước, còn thừa lại cũng chỉ có hận cùng giận không thể tản ra kia.
Ngoại trừ tu luyện ra, giết chóc chính là thủ đoạn phát tiết tốt nhất của Tử Huyên.
- Ngươi cũng không thể để cho ta trơ mắt nhìn ngươi bị thương tiến vào nguy cơ lại giả vờ như cái gì cũng không biết, nói như vậy ta sẽ càng thêm đau lòng.
- Ngươi là nữ nhân của ta, trừ phi ta chết, nếu không sẽ không để cho ngươi đứng ở phía trước che gió che mưa cho ta.
Thần Dạ bá đạo nói:
- Chủ nghĩa nam nhân của ta rất lớn, cho nên ngươi không nên chọc cho ta tức giận!
Thấy kiên định không tản đi trong nụ cười kia của Thần Dạ, Tử Huyên chỉ đành phải nhẹ nhàng thở dài, nói:
- Như vậy ta với ngươi cùng lên, được không? Không cho phép không đáp ứng, nếu không, ta tức giận!
- Tốt, nhưng ngươi phải nghe lời ta!
Thần Dạ cũng chỉ có thể đáp như vậy, hắn hiểu được Tử Huyên, nàng nếu như đã có quyết định rồi, cũng là không dễ dàng bị thay đổi như vậy.
Nhìn thấy Thần Dạ gật đầu, nụ cười trên dung nhan xinh đẹp của Tử Huyên rực rỡ rất nhiều, bất quá khi nàng chậm rãi quay người lại nhìn về phía Tà Cuồng, lệ khí tuy bị áp chế, nhưng lạnh lẽo kia trong con ngươi đã đủ đóng băng phương thế giới này rồi.
Nhìn thấy ánh mắt của Tử Huyên, mí mắt cả Tà Cuồng không tự chủ được mà nảy lên một cái, mặc dù đối với hắn mà nói tu vi của Tử Huyên vẫn là yếu một chút, nhưng những năm này đại danh của Dạ Minh chi chủ thật sự là quá vang dội một ít.
Thời gian mấy năm liền là nhảy từ cảnh giới Tôn Huyền đạt đến cảnh giới Thánh Huyền, mà cho dù là sau khi đạt tới cảnh giới Thánh Huyền, tốc độ tu luyện của Tử Huyên vẫn là để cho thế nhân vì đó mà khiếp sợ.