Đế Quân
Chương 1295 : Liều mạng (2)
Ngày đăng: 20:25 22/04/20
So sánh với thảm trạng của bản mệnh hồn phách, bản thân Thần Dạ lại là lộ ra vẻ càng thêm đáng sợ.
Từ mặt ngoài nhìn đến, Thần Dạ chỉ là tiêu hao quá độ, sắc mặt có điều tái nhợt, hơi thở cũng là rất hỗn loạn, song, cao thủ ở tại chỗ đều là tu vi bất phàm, tất nhiên có thể nhìn ra đến tột cùng.
Thần Dạ hiện tại kỳ thật đã là ngoài mạnh trong yếu, mà bởi vì nguyên nhân tình trạng của bản mệnh hồn phách như thế đưa đến trạng thái của Thần Dạ kém đến tột đỉnh, sở dĩ hắn vẫn có thể tiếp tục thao khống thủ đoạn hiện tại bất quá là bởi vì ngị lực từ trước đến nay đang kiên trì.
- Hải lão, có thể bắt lại Tà Cuồng hay không liền xem ngươi rồi!
Nhìn tình trạng hiện tại của Thần Dạ, trong lòng Tử Huyên đau đớn, chợt lệ khí ngập trời kia cũng là điên cuồng tịch quyển mà ra.
Nàng cũng không có đi chủ động tiến công Tà Cuồng mà là đang ở giữa không trung, mỹ mâu chậm rãi nhắm lại.
Ở một sát na này không gian quanh thân kia phảng phất giống như là bị bốc hơi, cả thiên địa cũng giống như chỉ còn lại một người Tử Huyên, những thứ khác đều là bị che đậy ở trong một cái thế giới khác.
Mắt hướng tới phương hướng của Tà Cuồng, ngón tay thon dài của Tử Huyên đột nhiên điểm ra, một điểm bạch quang thiểm hiện ở phía trước Tử Huyên đọng lại mà không tán, sau sát na liền là phảng phất giống như một phương luân bàn.
Trong luân bàn, một cỗ khí tức huyền diệu chậm rãi mà hiện, ngón tay của Tử Huyên chợt lộ ra, luân bàn hư không xuất hiện, một cái ngón tay khác cong lại bắn tới, sát na tiếp theo khí tức huyền diệu vừa mới hiện kia liền là hóa thành tia chớp tật bắn mà đi.
- Oanh oanh!
Thân là Thiên Huyền cao thủ, kinh nghiệm chiến đấu cùng với nhãn lực của Hải Huyền Thanh tự nhiên là không giống bình thường, mà một màn hiện tại chính là kết quả mà Thần Dạ cùng Tử Huyên lấy mạng đối đến, Tà Cuồng đang ở vào trong khốn cảnh, nếu giờ phút này không thể cấp cho hắn thương tổn đủ lớn, một khi để cho hắn thoát khốn mà ra, hậu quả không cách nào tiếp nhận sẽ lập tức xuất hiện.
Vì vậy giờ khắc này xuất thủ của Hải Huyền Thanh chính là không chút lưu tình.
Lấy Hải Huyền Thanh làm trung tâm, phương viên vạn dặm phảng phất hóa thành biển rộng, từng đợt sóng biển không ngừng hội tụ ở dưới thủ chưởng của hắn, sau nháy mắt mọi người rõ ràng có thể thấy được một đạo cột sóng lớn nhỏ chừng ngàn trượng trực tiếp hóa hình ở trong thiên địa này.
Từng giọt nước do năng lượng huyền khí ngưng tụ mà ra ở trong cột sóng khổng lồ như ẩn như hiện, khí tức năng lượng đáng sợ chẳng những là phá khai không gian trói buộc, càng để cho không gian này nhất thời trở nên ẩm ướt, phảng phất trên bầu trời thật xuất hiện đại hải.
- Hát!
Hải Huyền Thanh đột nhiên hét lớn, hai tay vung lên, cột sóng khổng lồ liền là nộ hướng về phía Tà Cuồng mà đi.
Không chỉ như thế, cả người Hải Huyền Thanh cũng là ở phía cuối cột sóng cùng nhau bắn tới, năng lượng huyền khí liên tục không ngừng rót vào trong cột sóng, khiến cho uy lực của thứ này càng thêm đáng sợ.
Mà ở trước lúc Hải Huyền Thanh xuất thủ, trong luân bàn ở trong tay Tử Huyên lại là có thêm một đạo khí tức huyền diệu dẫn đầu đi tới trước người Tà Cuồng, ầm ầm một tiếng nổ tung lên.
Tử Huyên giờ phút này liền cũng vì vậy mà thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, đã là không cách nào đứng thẳng, cả người ngã ngồi ở trên Thiên Ma Liên, nếu không phải là kiên trì của nghị lực, nàng bây giờ chỉ sợ là muốn ngồi xuống Thiên Ma Liên rồi.