Đế Quân

Chương 1335 : Tế đàn

Ngày đăng: 20:26 22/04/20


- Công tử ngươi có lẽ không tin, đợi sau khi tiến vào tộc Kỳ Lân ta, nhìn thấy Tế Đàn tộc của ta thì ngươi liền sẽ biết rõ. Kẻ năm đó tạo thành huyết án tàn nhẫn này đã cường đại đến đâu.



- Tế Đàn?



Thần Dạ ngược lại ánh mắt phát lạnh liền hỏi:



- Vậy Trạc Ly tiền bối, ngươi cho là, người trẻ tuổi thần bí xuất hiện lúc ở trong tộc Liễu có thực lực bản thân như thế nào?



Không đợi Trạc Ly trả lời, Thần Dạ tiếp tục nói:



- Thực lực của hắn, ngay cả so ra nếu kém Tà Đế, thì e rằng cũng không kém nhiều lắm chứ ?



Không ai so với Thần Dạ và vợ chồng Phong Ma hiểu rõ hơn về người trẻ tuổi thần bí kia. Hắn chính là chỉ còn thiếu một bước liền chính là cao hơn các tồn tại hiện nay.Đó đã là chí cường giả sánh ngang thần thánh .



Ở trong Linh Hồn Giới , Tiêu Hàn Thủy đã là đế cấp cao thủ mà bị người trẻ tuổi thần bí dễ dàng đánh bại, hơn nữa còn phải ngã xuống. Mặc dù Tiêu Hàn Thủy chỉ là lấy trạng thái linh hồn để xuất hiện, nhưng thực lực đế cấp vẫn sẽ tương đối yếu hơn một chút. Vậy mà người trẻ tuổi thần bí có khả năng làm được loại trình độ này, thực lực của hắn là có thể nghĩ.



Hắn nếu không phải Tà Đế, vậy thì hắn là ai?



Rốt cuộc không có khả năng là cao thủ mới xuất hiện ở thời đại gần đây chứ?



Nếu như vậy, ít nhất đám người Ngao Thiên, Đế Thích Thiên hẳn là sẽ có chỗ nhận biết đối với điều này . Thế nhưng bọn họ đồng dạng rất mờ mịt. . . .



Nghe vậy, Trạc Ly cất tiếng cười gượng, rồi đáp:



- Cái này thật sự làm cho không hiểu . Năm đó sau trận thiên địa đại chiến kia, những thứ bị thất lạc trog thế gian quá nhiều, cơ hồ xuất hiện một sự đứt đoạn. Đừng nói là ta, coi như là Ngao Thiên tiền bối cũng là không biết nhiều lắm. Công tử, minh chủ, chúng ta trước hết cứ vào vùng đất tộc của ta đi!




Trong thế giới này, bất cứ một sinh linh nào cũng có nơi là cội rễ của hắn . Chỗ này là cội rễ của Trạc Ly . Cội rễ của Thần Dạ là tại Đại Hoa hoàng triều. Chỉ có cội rễ của nàng . . . . Đã từng là Khiếu Lôi Tông. Nhưng đó không phải cội rễ của nàng, cội rễ của nàng không biết ở nơi nào.



- Tử Huyên, đi thôi!



Thần Dạ hiển nhiên đã biết tâm tình kia trong lòng Tử Huyên . Hắn cầm bàn tay trắng nõn của nàng mà xiết thật chặt:



- Nàng đã là thê tử của ta, hiểu không?



- Ta biết!



Hai người nhìn nhau cười một tiếng. Trong nháy mắt này, bất cứ lo buồn cùng phiền não gì tựa hồ cùng với tiếng cười vang lên thì đều từ từ không thấy .



Tộc Kỳ Lân rất lớn, theo cái nhìn của Thần Dạ , cho dù so sánh với chỗ ở của Long Tộc thì cũng sẽ không bé hơn một tấc một phân nào. Nếu như muốn làm biến đi toàn bộ chỗ này, vậy thật đúng là phải cần một chút thời gian.



Chỉ có điều là hiện tại, thật là không có cái gì tốt đẹp để đi dạo ngắm nhìn. Đưa mắt nhìn khắp, cả thế giới khổng lồ này đập vào mắt , tất cả mọi nơi đều hoàn toàn hoang vu . Bất cứ sức sống nào đều là chưa từng có được.



Không gian, mặt đất, bất cứ một chỗ nào cũng đều là vô cùng hiu quạnh. Phảng phất trời đông vĩnh viễn đều không hề trôi qua .



Đi lại ở chỗ này, mặc dù cuộc chém giết ngày xưa đã trôi qua cũng không biết bao nhiêu năm, thế nhưng rốt cuộc vẫn cảm giác được, có một vẻ xơ xác tiêu điều cùng không cam lòng vẫn còn đang quanh quẩn ở trên không trung .



- Hậu bối con cháu bất hiếu Trạc Ly, quỳ xuống lạy chư vị bậc tiền bối. Hậu bối vô năng, cho đến ngày nay đều còn không biết, đến tột cùng là ai đã diệt tộc Kỳ Lân ta, lại còn chưa khiến cho tộc Kỳ Lân ta khôi phục vinh quang ngày xưa , hậu bối vô năng a!



Nhìn thế giới cực kì rộng rãi kia, Trạc Ly nặng nề quỳ rạp xuống đất.