Đế Quân

Chương 1379 : Tiêu Nhược thư sinh

Ngày đăng: 20:27 22/04/20


Cho dù đã tỉnh lại, nhưng cỗ chân khí huyền ảo tán phát vẫn chưa dừng lại, hơn nữa Thần Dạ phảng phất nhìn thấy được tận sâu trong ánh mắt uy nghiêm kia hiện lên một tia ngưng trọng, thậm chí là khẩn trương.



Điều này sao có thể?



Cho dù đã vẫn lạc, nhưng Tiêu Nhược thư sinh từng đạt tới độ cao như thế, vậy ở thế gian này còn có ai sẽ làm cho hắn có ánh mắt như vậy?



Là Tà Đế Điện!



Thần sắc Thần Dạ không khỏi run lên, nếu như hắn không suy đoán sai, lần này cao thủ Tà Đế Điện xuất hiện ở đây, lựa chọn liên thủ với Liễu tộc cùng Thiên tộc, lại thêm sự xuất hiện của phó điện chủ, bọn hắn làm như vậy là vì Tiêu Nhược thư sinh.



- Mọi người không cần đa lễ!



Tiêu Nhược thư sinh nở nụ cười, nhìn Thiên Diệp lão nhân, nói:



- Lần này lại phiền toái lão ca.



Thiên Diệp lão nhân khoát tay, nói:



- Ta và ngươi kết giao nhiều năm như vậy, còn cần nói lời khách khí này hay sao? Chẳng qua Tiêu lão đệ, nếu tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, chúng ta dù sao cũng đã chết rồi.



- Cho nên bọn họ đến vô cùng đúng lúc!



Tiêu Nhược thư sinh xoay chuyển ánh mắt, nhìn qua nhóm người Thần Dạ, lại nhìn Thần Dạ, Phong Ma cùng U Nhi, hiển nhiên dù hắn không rõ Phong Ma cùng U Nhi là truyền nhân của vị đại đế nào, nhưng với ánh mắt của hắn vẫn có thể nhìn thấu rõ ràng.



Một lát sau trong ánh mắt Tiêu Nhược thư sinh đột nhiên hiện lên một tia vui sướng:



- Không gian này từ vô số năm trước sau trận đại chiến của bốn vị đại đế cùng Tà Đế, đã đoạn tuyệt thật nhiều truyền thừa, khiến trong thiên hạ dù xuất hiện thật nhiều người ưu tú, nhưng trong cùng một thời đại cũng không có nhiều nhân tài trẻ tuổi giống như các ngươi xuất hiện.



- Mà truyền thừa của ba vị đại đế hiện thế, hơn nữa thời gian trước cũng có truyền thừa của một vị đại đế khác xuất hiện thế gian…



Lời còn chưa dứt mọi người đều cả kinh, thần thông của Tiêu Nhược thư sinh thật sự khủng bố, trạng thái như bây giờ, còn lưu ở vùng đất ngăn cách nhưng vẫn hiểu được truyền thừa của Bạch Đế.




- Vừa rồi ta đã nói trên thế gian này không có quá nhiều sự tình trùng hợp, sự xuất hiện của các ngươi cũng có an bài. Mặc kệ là Tà Đế Điện hoặc là vì lý do gì khác, hiện tại ta tin tưởng thế gian này vẫn còn có hi vọng.



Nghe vậy Thần Dạ cười khổ nói:



- Tiền bối, ngài quá xem trọng chúng ta.



- Nhưng các ngươi có tư cách như thế.



Trong mắt Tiêu Nhược thư sinh lóe tinh mang.



Thần Dạ trầm giọng nói:



- Tư cách thì vẫn có nhưng thời gian không đủ, Tà Đế Điện chỉ cấp cho ta ba năm thời gian, mặc kệ chúng ta xuất sắc thế nào nhưng chỉ ba năm cũng khó có thể là đối thủ của bọn hắn.



- Ba năm…



Ánh mắt Tiêu Nhược thư sinh biến thành ảm đạm, hiển nhiên hắn hiểu rõ ý tứ của Thần Dạ, chỉ thời gian ngắn như thế mặc kệ là ai cũng khó khả năng đạt được thành tựu như ý muốn.



- Lão ca…



Tiêu Nhược thư sinh nhìn Thiên Diệp lão nhân, Thiên Diệp lão nhân cũng không đợi hắn nói hết lời đã nói:



- Đã quyết định nên làm thế nào sao?



Tiêu Nhược thư sinh gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.



Thấy vậy thần sắc Thiên Diệp lão nhân cũng trầm xuống:



- Làm như vậy lão phu cũng không phản đối, ta cùng ngươi kết giao nhiều năm, rốt cục…Từ nay về sau khó thể gặp lại, vô luận sau này còn cơ hội lưu được linh trí hay không, lão đệ cũng phải bảo trọng.